Ban đầu, dự định là khi cô con gái của gia đình này đến 20 tuổi (độ tuổi kết hôn hợp pháp), cô sẽ kết hôn với Tống Lãng. Nhưng kết quả là tôi đây - cô con gái thực sự của ngôi nhà này, một đứa con gái bất hiếu, bị nhà họ Cố bỏ rơi và phải trở về nơi đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước tôi chưa bao giờ để mắt đến Tống Lãng. Thực ra anh ấy có khuôn mặt trắng trẻo khôi ngô, dù làm việc đồng áng nặng nhọc bẩn thỉu đến đâu, gấu áo của anh ấy vẫn luôn được giặt sạch sẽ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ tiếc rằng bẩm sinh anh ấy bị tật một bên chân, mà người như tôi thì có tham vọng quá lớn nên chẳng bao giờ coi trọng anh ấy. Ở nhà hai năm, tôi còn cười nhạo anh ấy có chân bị tật, khinh bỉ anh ấy bị ba mẹ ruột bỏ rơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau này khi tôi nhảy lầu tự tử, nhà họ Cố và nhà họ Hàn không ai xuất hiện. Cha tôi tuổi già đau khổ đến mức phát run liên tục, không thể cầm nổi bất cứ vật gì, chính Tống Lãng là người bận rộn lo hậu sự cho tôi, chôn tro cốt của tôi vào trong phần mộ của anh ấy, lập bài vị cho người vợ đã khuất, và thay tôi - đứa con gái bất hiếu, chăm sóc cho cha tôi đến cuối đời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
7Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Lãng nhìn tôi mà không nói gì, anh chỉ an ủi mẹ tôi vài câu rồi quay lưng vào bếp làm cơm trưa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi theo anh vào bếp, thấy anh đang rửa tay thì nói: “Đừng làm nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh hơi sững lại, dường như chưa bao giờ nghe tôi nói chuyện với anh bằng giọng điệu bình tĩnh như vậy. Sau một lúc ngừng lại, anh vẫn nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh phải mang cơm cho ba.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba tôi đang làm công việc nặng nhọc ngoài kia, vác xi măng, kéo bao cát,... Trong hai năm tôi ở nhà, ông đã làm thêm nhiều công việc khác nữa chỉ mong cho tôi có cuộc sống tốt hơn một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng kiếp trước tôi chỉ biết nghĩ đến việc quay về nhà họ Cố, chê bai ông không có bản lĩnh, oán trách ông không thể cho tôi cuộc sống giàu sang lộng lẫy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp trước tôi chết thật không oan chút nào!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
8Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Gọi ba về đi.” Tôi nói với Tống Lãng; “Nói với ông là em có chuyện rất quan trọng, bảo ông về nhà bằng mọi giá.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiếp này, tôi không muốn gia đình mình phải chịu đựng khổ cực nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
9Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Lãng nghe lời tôi đi tìm ba về nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù ba tôi có hơi tiếc số tiền công bị mất, nhưng khi nghe nói tôi muốn ông về, ông vẫn trở về.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi về ông còn mang cho tôi một cây kẹo bông lớn, ngượng ngùng muốn đưa cho tôi, lại sợ tôi sẽ vứt mạnh xuống đất như trước đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đón lấy, cảm ơn ông một tiếng rồi ăn trước mặt ông.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngọt thật đấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thấy mắt ông đỏ hoe, dường như có ánh lệ lấp lánh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
10Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tuyên bố có chuyện rất quan trọng phải làm, giữa trưa đã dẫn cả gia đình lên thành phố.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mang chiếc vòng tay mà ông bà nội nhà họ Cố để lại cho tôi đi cầm cố. Đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Cố, cha mẹ nuôi của tôi đã xin ông bà nội rất nhiều năm nhưng vì họ bị coi là kẻ phá gia chi tử, nên lúc lâm chung ông bà vẫn truyền lại cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông chủ tiệm cầm đồ ra giá hai triệu tệ (6 tỉ 8) vì tôi chỉ tạm thời cầm cố chiếc vòng tại tiệm của ông, trước khi hợp đồng hết hạn vẫn có thể chuộc lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không chỉ có chiếc vòng tay này, tôi sẽ lấy lại tất cả những gì thuộc về mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đưa ba mẹ với Tống Lãng đến một nhà hàng nổi tiếng trong thành phố, chọn một phòng riêng yên tĩnh rồi gọi đầy cả bàn đồ ăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong bữa ăn, ba tôi nhìn thấy giá trên thực đơn thì sắc mặt thay đổi ngay lập tức. Với sức khỏe hiện tại, một ngày ông chỉ gánh được mười bao xi măng, làm việc đến mức ho liên tục mà chỉ kiếm được mấy chục tệ, thậm chí còn không mua nổi một đĩa đồ ăn ở đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net