Thông tin chương 3: 3
Tên truyệnThời Vi
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Chữa Lành, Dưỡng Thê
Số chương21
Chương số3
Tiêu đề chương3
Tóm tắt chươngLúc mới thành thân, hắn còn nói để ta ở am thờ phụng ngọn đèn này. Nhưng hiện giờ năm tháng thoi đưa, rơi vào trong miệng hắn, lại thành "Chỉ là một ngọn đèn thôi"   Có lẽ là trong mắt ta thất vọng ...

Thời Vi: 3

Lúc mới thành thân, hắn còn nói để ta ở am thờ phụng ngọn đèn này. Nhưng hiện giờ năm tháng thoi đưa, rơi vào trong miệng hắn, lại thành "Chỉ là một ngọn đèn thôi"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Có lẽ là trong mắt ta thất vọng quá mức rõ ràng, Thẩm Tịch thần sắc biến đổi một biến. Hắn đem áo choàng gió trên người cởi xuống, thay ta khoác lên: "Được rồi, cùng lắm đều là chút chuyện nhỏ, hiện giờ nàng đã có thân mình, nên chiếu cố chính mình một ít. Chuyện lưu li đăng, là Hàm Nguyệt sai, ta sẽ khiến nàng ấy đến thỉnh tội."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trong hành lang truyền đến tiếng bước chân của thị nữ, Thẩm Tịch liếc một cái. Quay sang vuốt khẽ tóc ta: "Thời Vi, những năm này nàng xử lí công việc trong phủ vất vả rồi. Những việc khác để ta.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thẩm Tịch không nói dối. Vào buổi tối hôm đó, Thẩm Hàm Nguyệt đã đến viện của ta. Nàng ta vừa khỏi bệnh nặng, sắc mặt trắng bệch, thân hình quỳ bên ngoài bình phong giống như một cây tùng tuyết kiên cường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Tẩu tẩu, chuyện ngày đó là do muội không đúng. Nhưng muội tuyệt đối không cố ý, muội chỉ là cảm thấy mùi kinh giới thanh mát dễ chịu, không hề có ý định quấy rầy tiệc sinh thần của tẩu, làm vỡ đèn lưu ly của tẩu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng ta quỳ rạp trên mặt đất, từng cái từng cái dập đầu. Thẩm Tịch ngồi bên cạnh ta, thân thể cứng đờ, không hề nhúc nhích. Ánh mắt ta dừng lại ở cổ áo của hắn. Nơi đó có một vệt đỏ khó nhận thấy. Chính là màu son phù dung mà Thẩm Hàm Nguyệt quen dùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Không biết vừa rồi, nàng fa đã vùi vào lòng hắn khóc bao lâu. Ta nâng chén trà lên, chậm rãi uống. Cho đến khi Thẩm Hàm Nguyệt dập đầu đến cái thứ ba mươi thì mới từ từ mở miệng: "Được rồi, dừng lại ở đây thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng ta lúc này mới đứng thẳng người, vầng trán trắng nõn ban đầu đã đỏ và sưng lên. Thẩm Tịch lạnh lùng nói: "Tẩu tẩu của ngươi rộng lượng, không so đo với ngươi, sau này ngươi cũng phải kính trọng nàng ấy hơn, đừng gây thêm chuyện nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thẩm Hàm Nguyệt ngậm một hốc mắt đầy nước mắt, ấm ức gật đầu. Rồi lại quay đầu nhìn ta: "Tẩu tẩu, chuyện này là do muội gây ra, tẩu yên tâm, muội nhất định sẽ cho tẩu một lời giải thích."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khóe mắt nàng ta ngậm lệ, bên môi lại có hai lúm đồng tiền rất nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cười thật quỷ dị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngày thứ hai, sáng sớm, thị nữ mang bữa sáng đến, ta vừa bưng bát lên, lại hiếm thấy mà cảm thấy buồn nôn. Không hiểu vì sao, luôn cảm thấy thức ăn có mùi tanh. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng trên bàn bày biện, chẳng qua chỉ là mấy đĩa cháo thanh đạm và rau dưa, ngay cả một chút thịt cá cũng không thấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thị nữ trong sân men theo mùi tanh tìm kiếm khắp nơi, mới tìm được nguồn gốc. Một chiếc hộp gỗ được đặt ngay ngắn trên. m.á.u tươi chảy dọc theo tường xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thị nữ đi trước một bước che chắn cho tôi: "Phu nhân, đừng nhìn..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng đã quá muộn rồi, ta đã nhìn thấy rồi. Trong chiếc hộp đó, chứa mấy xác mèo hoang. Trong đó có một xác đặc biệt nổi bật. Chính là con mèo mà Thẩm Tịch đã tặng ta ba năm trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lông màu trắng như tuyết, mắt xanh biếc, tính tình ngoan ngoãn. Ta đã từng rất trịnh trọng viết giấy hộ tịch cho nó, đưa cả sính lễ. Cũng đã từng nuôi nó từ bé xíu bằng nắm tay, đến bây giờ một chiếc khay cũng không đựng hết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng bây giờ, nó lặng lẽ nằm trong hộp, bất động. Thẩm Hàm Nguyệt đứng dưới hành lang, cười nói giòn tan: "Tẩu tẩu, món quà này muội tặng cho tẩu, tẩu có thích không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thì ra là nàng ta. Lòng bàn tay truyền đến một trận đau nhói, ta cúi đầu, phát hiện lòng bàn tay đã bị véo đến chảy máu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net