Tiêu đề | Thuỷ Tinh |
---|---|
Mô tả | "Sau khi chia tay, anh đã suy nghĩ rất nhiều, nếu mối quan hệ này đã khiến em cảm thấy mệt mỏi, thì buông tay quả thực là lựa chọn tốt nhất." "Nhưng anh không cam lòng." Phía trước lại là một đèn đỏ, anh rẽ vào một điểm dừng xe tạm thời. "Rõ ràng chúng ta vẫn còn yêu nhau, chẳng lẽ cứ thế dễ dàng bị đánh bại? Anh không cam lòng, nhưng anh lại không muốn ép buộc em." "Nếu em muốn trốn tránh, muốn nghỉ ngơi, vậy thì anh sẽ đợi. Anh có đủ kiên nhẫn, cũng có đủ dũng khí, anh cược em sẽ quay lại, em nhất định sẽ quay lại." Anh quay người lại, nước mắt trong mắt lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo. "Anh đã thắng cược." Tôi nhìn chằm chằm vào ánh sáng lấp lánh trong mắt anh, thở dài một hơi. "Chia tay là điều em đã suy nghĩ kỹ càng, chúng ta xác định quan hệ từ đại học, tốt nghiệp là sống chung, mọi thứ đều quá suôn sẻ, thậm chí cãi nhau cũng rất ít." "Chúng ta dường như yêu nhau rất trọn vẹn, nhưng trong sự trọn vẹn đó đều đánh mất đi bản thân." "Yêu xa là một rào cản, nhưng trước rào cản đó, vấn đề của chúng ta đã tồn tại rồi. Vì vậy em nghĩ, chúng ta nên sống một cuộc sống khác đi một chút, cuộc sống không có đối phương." "Em cũng đã đánh một ván cược, cược xem anh có đợi em không." Tay tôi từ từ đưa lên về phía anh. Khuôn mặt anh thuận thế áp vào lòng bàn tay, cọ cọ, nói: "Em đã thắng cược." Khóe miệng tôi không khỏi cong lên: "Đúng vậy, chúng ta đều đã thắng cược." …. Anh bước tới mở cửa ghế phụ, cúi xuống tháo dây an toàn, rồi lại cúi người về phía trước tìm gì đó trong hộp để đồ. Tóc trên đỉnh đầu anh không biết tại sao lại dựng đứng lên, tôi do dự đưa tay ra, giây tiếp theo anh ngồi thẳng người lên, lòng bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại, tôi không nhịn được xoa thêm mấy cái. "Sờ là phải trả tiền đấy." Giọng nói anh phát ra nghèn nghẹt. "Chó sẽ không đòi tiền đâu." Nói xong, tôi lại xoa mạnh mấy cái. "Thật sao?" Giọng nói người đàn ông cao lên, bàn tay định rút lại bị anh dùng tay kia kìm lại, khuôn mặt tuấn tú từng tấc áp sát, hơi thở dần dần quyện vào nhau, "Vậy thì chó muốn gì?" Khoảng cách này có thể cảm nhận rõ ràng sự rung động của đôi môi anh khi nói, hơi thở mờ ám quyến rũ lý trí, suy nghĩ quay cuồng mấy vòng cuối cùng vẫn nhịn được, tôi nhẹ nhàng cúi đầu né tránh, nói: "Chó muốn thể diện." Người đàn ông nhướng mày, cúi người áp sát hơn nữa, nở một nụ cười nguy hiểm: "Vậy xem ra anh không bằng chó rồi~" Âm cuối chìm trong đôi môi chạm nhau, hơi thở quyện vào nhau. |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 0 |
Số chương | 0 |
Thể loại | Ngôn Tình, Ngọt, Gương Vỡ Lại Lành |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|

Thuỷ Tinh

Mô tả
"Sau khi chia tay, anh đã suy nghĩ rất nhiều, nếu mối quan hệ này đã khiến em cảm thấy mệt mỏi, thì buông tay quả thực là lựa chọn tốt nhất."
"Nhưng anh không cam lòng."
Phía trước lại là một đèn đỏ, anh rẽ vào một điểm dừng xe tạm thời.
"Rõ ràng chúng ta vẫn còn yêu nhau, chẳng lẽ cứ thế dễ dàng bị đánh bại? Anh không cam lòng, nhưng anh lại không muốn ép buộc em."
"Nếu em muốn trốn tránh, muốn nghỉ ngơi, vậy thì anh sẽ đợi. Anh có đủ kiên nhẫn, cũng có đủ dũng khí, anh cược em sẽ quay lại, em nhất định sẽ quay lại."
Anh quay người lại, nước mắt trong mắt lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo.
"Anh đã thắng cược."
Tôi nhìn chằm chằm vào ánh sáng lấp lánh trong mắt anh, thở dài một hơi.
"Chia tay là điều em đã suy nghĩ kỹ càng, chúng ta xác định quan hệ từ đại học, tốt nghiệp là sống chung, mọi thứ đều quá suôn sẻ, thậm chí cãi nhau cũng rất ít."
"Chúng ta dường như yêu nhau rất trọn vẹn, nhưng trong sự trọn vẹn đó đều đánh mất đi bản thân."
"Yêu xa là một rào cản, nhưng trước rào cản đó, vấn đề của chúng ta đã tồn tại rồi. Vì vậy em nghĩ, chúng ta nên sống một cuộc sống khác đi một chút, cuộc sống không có đối phương."
"Em cũng đã đánh một ván cược, cược xem anh có đợi em không." Tay tôi từ từ đưa lên về phía anh.
Khuôn mặt anh thuận thế áp vào lòng bàn tay, cọ cọ, nói: "Em đã thắng cược."
Khóe miệng tôi không khỏi cong lên: "Đúng vậy, chúng ta đều đã thắng cược."
….
Anh bước tới mở cửa ghế phụ, cúi xuống tháo dây an toàn, rồi lại cúi người về phía trước tìm gì đó trong hộp để đồ.
Tóc trên đỉnh đầu anh không biết tại sao lại dựng đứng lên, tôi do dự đưa tay ra, giây tiếp theo anh ngồi thẳng người lên, lòng bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại, tôi không nhịn được xoa thêm mấy cái.
"Sờ là phải trả tiền đấy." Giọng nói anh phát ra nghèn nghẹt.
"Chó sẽ không đòi tiền đâu." Nói xong, tôi lại xoa mạnh mấy cái.
"Thật sao?" Giọng nói người đàn ông cao lên, bàn tay định rút lại bị anh dùng tay kia kìm lại, khuôn mặt tuấn tú từng tấc áp sát, hơi thở dần dần quyện vào nhau, "Vậy thì chó muốn gì?"
Khoảng cách này có thể cảm nhận rõ ràng sự rung động của đôi môi anh khi nói, hơi thở mờ ám quyến rũ lý trí, suy nghĩ quay cuồng mấy vòng cuối cùng vẫn nhịn được, tôi nhẹ nhàng cúi đầu né tránh, nói: "Chó muốn thể diện."
Người đàn ông nhướng mày, cúi người áp sát hơn nữa, nở một nụ cười nguy hiểm: "Vậy xem ra anh không bằng chó rồi~"
Âm cuối chìm trong đôi môi chạm nhau, hơi thở quyện vào nhau.