Thông tin chương 3: Chương 3: Không muốn bỏ lỡ
Tên truyệnTỉ tê một chút ký ức
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiĐô Thị, Ngôn Tình, Nữ Cường, Sủng
Số chương4
Chương số3
Tiêu đề chươngChương 3: Không muốn bỏ lỡ
Tóm tắt chươngSau khi tạm biệt Thanh Ninh, Bảo Lam vội vã trở về nhà. Tuy cô hay trêu chọc bạn mình cố chấp với mối tình cũ đậm sâu, nhưng chính bản thân cô cũng chưa thể nào buông bỏ được chấp niệm với người cũ. C...

Tỉ tê một chút ký ức : Chương 3: Không muốn bỏ lỡ

Sau khi tạm biệt Thanh Ninh, Bảo Lam vội vã trở về nhà. Tuy cô hay trêu chọc bạn mình cố chấp với mối tình cũ đậm sâu, nhưng chính bản thân cô cũng chưa thể nào buông bỏ được chấp niệm với người cũ. Cuốn sổ được cô để trên đầu giường như đang chờ cô về khai phá vậy, Lam lật từng trang giấy, hơi thở có chút nặng nề, cảm xúc dồn dập tựa như đang tìm kiếm gì đó, lóe lên hy vọng nhỏ nhoi tìm thấy một kho báu quý giá.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“20.02.2018Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

29.09.2018Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

01.01.2019Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

15.08.2019Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

01.01.2020Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từng mốc thời gian cô tìm tới, chỉ vỏn vẹn vài câu kể về khoảng thời gian nồng nhiệt của một tình yêu mới chớm nở. Tất cả những gì mà cuốn sổ nhật ký lưu trữ lại là cảm xúc mãnh liệt của một cô bé ngây ngô, thuần khiết dành cho mối tình đầu của mình. Tay cô không ngừng lật từng trang giấy, cho tới khi những dòng chữ không còn thấy bóng dáng của Thiên Khang, mà thay vào đó là những ký ức về Minh Quân - người yêu cũ của cô. Thế là trong 7 năm vừa qua, Thiên Khang cứ thế trở nên mờ nhạt trong trí nhớ của cô, những dự định mà cô lập nên chỉ để đi tìm cậu ấy cũng vẫn còn dang dở ở đó. Nước Anh, Thiên Khang, Bảo Lam và những lời yêu thương là tất cả những dữ liệu mà cô có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bảo Lam thất vọng thở hắt ra một cách nặng nề, cô không để ý rằng mình chưa tháo giày, túi xách lẫn đồ đạc cô đã mua hôm nay đang nằm la liệt dưới sàn nhà. Giờ đây trông cô có chút thảm hại, cô đã quá mong chờ rồi, một cô bé mới mười mấy tuổi, làm sao có thể nghĩ tới chuyện ghi lại thông tin địa chỉ hay chỉ là số điện thoại. Cho dù có ghi chép lại thì chắc gì sau 7 năm, những điều đó vẫn còn tồn tại. Trong lòng Bảo Lam như có một cơn sóng dâng trào, sự tiếc nuối, nhớ nhung và những cảm xúc chân thật nhất dần ôm trọn lấy cô. Một dòng chảy nóng bỏng lăn dài trên gò má, rơi xuống trang giấy khiến chữ nhòe đi. Chợt nhớ ra rằng trước đây Bảo Lam và Thiên Khang gặp nhau tại một group chat, tuy không còn liên lạc nhiều nhưng chắc chắn, những người ở cùng thành phố với cậu ấy cũng sẽ biết được thông tin về cậu ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nghĩ là làm, cô liền lục túi xách, lấy điện thoại của mình ra, tìm kiếm tên của hai người Mộc Nhiên và Tuấn Minh. Một người là em trai, một người là người quen của cậu ấy. Bảo Lam phân vân xem nên nhắn cho ai, Mộc Nhiên hay Tuấn Minh, dù sao cũng là cô đột ngột tìm tới, lại vì câu chuyện của 7 năm trước mà thắc mắc. Lúc này đột nhiên cô nhớ tới những gì mà Thanh Ninh từng nói rất nhiều lần với cô “C.hế.t là hết mà, sống có một lần thôi thì ngại gì mà không làm thử một lần đi. Cũng đâu phải là phạm pháp hay sai lệch đạo đức đâu mà phải sợ”. Khi cô hoàn hồn cũng là lúc cô bấm gọi điện cho Mộc Nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Alo, chị Lam, sao đột nhiên chị lại gọi cho em, chị gặp chuyện gì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mộc Nhiên à. Chị biết là có hơi đường đột nhưng giờ em có biết Thiên Khang… thế nào rồi không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đầu dây bên kia cũng như chững lại, phải rồi, chuyện giữa cô và Thiên Khang cũng đã xảy ra cách đây bảy năm, còn hai người cũng đã hai năm rồi không liên lạc gì với nhau, hôm nay cô đột nhiên gọi điện tới để hỏi về cậu ấy. Cô cắn cắn môi áy náy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Thực ra chị không…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Anh ấy vẫn sống tốt chị à. Rất tốt là khác, thậm chí còn trở nên phản nghịch và khiến cho hai bác khá đau đầu. Ngoài ra em nghe nói là anh ấy thậm chí còn đưa cả phụ nữ về nhà, hình như là có bầu. Nhưng về sau thấy cô gái đó biến mất rồi, anh ta thì vẫn độc thân nhưng trở nên nghiện công việc rồi ạ. Giờ anh ấy đang ở Anh để làm việc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Được rồi. Ai lại báo cáo một lèo vậy hả Nhiên Nhiên”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bảo Lam đơ mất mấy giây để tiêu hóa hết chỗ thông tin mà Mộc Nhiên vừa nói, quả thực là không mấy tốt đẹp nhỉ? Cô bất ngờ trước những gì mình vừa nghe thấy, đầu tiên là Thiên Khang phản nghịch, thứ hai là cậu ấy còn làm con gái nhà người ta mang bầu, còn việc Thiên Khang nghiện công việc thì không mấy lạ lẫm lắm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Chị chỉ hỏi vậy thôi. Không có gì đâu. Chuyện học tập của em dạo này thế nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Em á. Em vẫn ổn thôi, đỗ ngành em muốn, làm điều em thích, yêu người em yêu. Nhưng sao nay chị lại hỏi về anh ấy ạ? Không phải đó là điều cấm kỵ sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đột nhiên chị nhớ ra nên muốn hỏi thăm thôi. Tháng sau chị có chuyến qua thành phố em, mình gặp nhau chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Có, thành giao hehe.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô trò chuyện với Mộc Nhiên thêm đôi ba câu nữa rồi cúp máy. À thì ra cậu ấy vẫn sống tốt lắm, tốt tới mức đập vỡ hình tượng hoàn hảo trong lòng cô. Bảo Lam mở một cuốn sổ màu tím cũ kỹ ra. Trong đó là một bản kế hoạch chi tiết về việc đi Anh của cô năm 14 tuổi, do điều kiện kinh tế năm ấy không thể đáp ứng được mà cô đã đành từ bỏ việc du học Anh. Tuy không thể học đại học ở Anh Quốc, thì cô cũng hoàn toàn có thể học lên cao, thậm chí là làm việc cho một doanh nghiệp nào đó có trụ sở bên Anh. Sự quyết tâm mạnh mẽ trỗi dậy, đưa cô trở lại những năm tháng miệt mài tìm hiểu cơ hội để chạm tới cậu ấy. Lam bày giấy bút lẫn máy tính ra. Tra cứu mất cả buổi, một bản kế hoạch mới đã được hoàn thành. Mục tiêu của cô giờ là đi Anh một lần dù cho có là đi du lịch hay đi công tác! Khi cô hoàn thành xong, bên ngoài trời đã tối, ánh đèn từ những ô cửa sổ đã sáng, Samoy dụi người vào tay cô như nhắc nhở rằng đã tới lúc nghỉ ngơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rời khỏi chiếc bàn lộn xộn nào giấy với bút, Bảo Lam vào bếp nấu chút gì đó để bỏ bụng, nhưng nhìn tủ lạnh có nhiều lựa chọn quá, cô lại chọn đặt đồ ăn ngoài về. Thực đơn bữa tối hôm nay sẽ là cơm trắng với thịt rang cháy cạnh và một bát canh rong biển thịt bò thơm phức. Trong lúc đợi đồ ăn được giao tới, cô tranh thủ pha cho mình một cốc trà chanh mát lạnh, đứng bên cửa sổ nhìn xuống khung cảnh ồn ào náo nhiệt bên ngoài. Ngoài lúc làm việc ra, lâu lắm rồi cô mới có cảm giác tập trung hết sức cho một chuyện nào đó. Cảm giác này thật sảng khoái mà. Tốc độ giao hàng của các ứng dụng thật nhanh, cô mới chỉ loay hoay dọn dẹp, pha cốc nước, mới kịp cảm thán một câu mà điện thoại đã rung lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đặt cốc nước xuống bàn, Bảo Lam nhanh chóng khoác chiếc áo mỏng lên người rồi chạy xuống sảnh để nhận đồ ăn mình đã đặt. Thang máy khá đông người khiến cô hơi ngại ngùng đứng nép lại một góc, chỉ mong xuống tầng G thật nhanh vì bụng cô đã réo liên tục từ nãy tới giờ rồi. Người ra kẻ vào cứ thay phiên nhau, Bảo Lam có chút sốt ruột cắn cắn môi, cô không để ý rằng có người cũng đang nhìn chằm chằm vào hành động của mình. Cuối cùng thì cũng đã tới tầng của cô, lam nhanh chóng chạy ra ngoài để nhận đồ ăn của mình, lúc này một hương thơm ướt qua đầu mũi cô, một mùi hương của giấy mới nhè nhẹ. Vốn Bảo Lam rất thích mùi sách mới, mùi hương ấy khiến cho cô cảm thấy thoải mái và an toàn, ngay khi cảm nhận được mùi hương ấy cô bất giác nhìn quanh để tìm kiếm. Nhưng trước mắt cô chỉ là dòng người đang háo hức đi lại, những cặp đôi nắm tay nhau cười vui vẻ, cộng thêm cơn đói khiến cô tạm gác việc tìm kiếm mà mau chóng lên nhà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Mời cả nhà ăn cơm”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Cô bày biện đồ ăn ra bát đĩa giống như mình vừa nấu cơm, chụp ảnh đủ góc độ rồi gửi ngay cho mẹ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Con gái yêu: Mời mẹ ăn cơmmmmm]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Sếp nhỏ đại nhân: Nhìn là biết con đặt đồ ăn ngoài]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Con gái yêu: !!! Làm sao mẹ biết được điều đó]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Sếp nhỏ đại nhân: Có bao giờ con nấu canh rong biển đâu hả Bảo Bảo, hơn nữa làm gì có đĩa thịt rang nào con làm mà bỏ nhiều hành lá thế?]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Con gái yêu: Nay con bận lắm. Có bữa này thôi. À nhưng mà mẹ ơi, mẹ có nhớ kho báu bí mật của con cất ở đâu không?]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Sếp nhỏ đại nhân: Kho báu bí mật của cô mà cô quẳng công khai trên bàn thế à. Có thấy. Sao con nhớ tới nó rồi à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

[Con gái yêu: Mai mẹ gửi qua cho con với, con cần tới nó hihi]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đoạn hội thoại với mẹ cô tạm dừng tại đó, bí mật nhỏ này của cô, mẹ cô cũng biết. Bà không những không ngăn cản cô, mà còn rất ủng hộ việc cô có ý chí ra nước ngoài học tập. Nhưng nhìn những giọt nước mắt trong suốt những năm tháng ấy, hiện tại mẹ cô chỉ có một yêu cầu “Làm gì cũng được, nhưng con phải vui”. Kho báu bí mật của cô, chẳng qua cũng chỉ là một chiếc hộp cất giữ những tấm ảnh, một chiếc điện thoại cũ và một tệp thư tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net