CHƯƠNG 1: CHIẾC YẾM MÀU ĐỎHồ ly ngàn năm biến thành yêu, cổ thụ ngàn năm trở thành tinh, người sống ngàn năm hóa thành tiên, vật mà người ta dùng qua nhiều năm liền thành đồ cổ.Nơi này có quá nhiều thứ cần phải chú ý, đồ cổ nói chung dù đã qua ngàn năm cũng chỉ là vật dụng mà thôi, nhưng khi đồ cổ đã nhiễm oán khí của con người, có thể nói là đã Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“thành tinh”.Không chỉ trêu người, sẽ còn đòi nợ, hại người, trong ngành của chúng tôi, gọi là Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“đồ vật cõi âm”.Những người sưu tập đồ cổ bình thường không dám đụng vào những đồ vật cõi âm này, bởi vì không hiểu được cách xử lý khi tiếp xúc với những vật này, nhẹ thì bệnh tật hoặc gặp tai nạn nhỏ, nặng thì nguy hiểm đến tính mạng, nhưng họ cũng có thể không biết rõ cách thức bên trong, giỏi vận dụng những đồ vật cõi âm này, không chỉ không gặp tai nạn, còn có thể hút tiền tài và vận may, thậm chí còn có thể cứu người kéo dài tính mạng...Nghe tôi nói nhiều như thế, bạn có thể rất tò mò, tôi đang làm gì?Tôi tên Đường Thất, Đường gia chúng tôi, đời này qua đời khác đều thu mua những đồ vật cõi âm.Chỉ có điều, làm nghề mua bán này đều đoản mệnh, vẫn là đơn truyền qua mỗi đời, hết lần này đến lần khác, nghề này còn có một quy tắc, chưa qua tuổi 25 không được quan hệ nam nữ, phải giữ thân trong sạch, dương khí mạnh mẽ, nếu không… haizz, bản lĩnh chưa rèn luyện đủ, sẽ rất dễ bị đồ vật cõi âm phản lại.Mẹ tôi đau lòng cho tôi, sống chết không đồng ý cho tôi mua bán đồ vật cõi âm, cuối cùng cũng không lay chuyển được tôi, liền cho tôi một cái quy tắc.Không mua những đồ vật hại đến mạng người, không mua những đồ vật có oán khí ngàn năm, không mua những đồ vật ngậm trong miệng người chết.Ba loại này, đem lại nhiều tiền nhất, biết cách dùng sẽ mang lại hiệu quả tốt nhất, sau khi tôi 18 tuổi đã tự tiếp nhận công việc kinh doanh tiệm đồ cổ đã qua bao nhiêu đời này từ trong tay cha mình, chưa đến hai năm cha tôi liền qua đời, nhưng cái chết của cha tôi rất kỳ lạ, tất cả mọi người đều giấu tôi, cho nên đến tận bây giờ tôi cũng không biết vì sao cha tôi lại chết.Nhà chúng tôi ở chỗ sâu nhất của phố đồ cổ, mặt trời lặn mới mở cửa buôn bán, mặc dù khách không nhiều nhưng rất được các chủ hàng bên cạnh xem trọng.Ban đầu cuộc sống trôi qua tẻ nhạt, không nóng không lạnh, nhưng năm nay, mẹ tôi đột nhiên đổ bệnh nặng, bên ngoài chỗ nào cũng đều cần tiền, nhưng đáng tiếc thứ đáng tiền thì không cho làm, cũng không tiện làm, cũng có thể không đáng với giá tiền, tôi nhất thời lâm vào cảnh đôi đường đều khó, liếc mắt thấy thời gian phẫu thuật càng lúc càng gần, tôi như kiến ngồi trên đống lửa, ngàn lần lo lắng.Xế chiều hôm nay, như thường lệ tôi ngồi ở trong cửa hàng nhỏ, nhìn ánh hoàng hôn trải dài trên bầu trời, trong lòng xen lẫn nhiều cảm xúc.Nghĩ đến mượn rượu giải sầu, nhưng trước khi uống rượu lạnh vẫn chưa có gì bỏ bụng, một người có vóc dáng khôi ngô nhưng lại buồn bã ỉu xìu bước vào cửa hàng hiu quạnh này của tôi, trong lòng hình như ôm một vật gì đó, đứng ở cửa nhìn xung quanh một lúc, sau đó từ từ đóng cửa lại, vào cửa liền đứng trước mặt tôi, cúi đầu thật thấp, cũng không hề lên tiếng.Tôi nhìn kỹ lại, đây không phải là con trai của ông chủ Lưu bên cạnh đây sao, ông chủ Lưu khi còn trẻ đã đến chỗ cha tôi mua một món đồ vật cõi âm, là hộ giáp từng mang của Từ Hi, việc kinh doanh trở nên phát đạt, bây giờ ông ấy có rất nhiều của cải! Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lưu Mao Tử, sao cậu lại ở đây?” Tôi nhìn sắc mặt cậu ta liền biết nhất định đã có chuyện xảy ra, và là chuyện lớn.“Tiểu Thất… cậu… cậu có thể cứu tớ không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tớ hình như… đã gây ra chuyện…” Lưu Mao Tử bình thường gan rất lớn, cùng với cha cậu ấy giống nhau, không sợ trời cũng không sự đất, hôm nay giọng nói vậy mà bị dọa run lên, có thể đã gặp chuyện không nhỏ.“Hồi trước bên phía Bát Gia Lĩnh nói là phát hiện một quần thể lăng mộ mới, cha tớ nói quy mô quần thể lớn nhất định sẽ có bảo vật, bảo tớ đi giúp ông ấy thu nhặt đồ vật, người ta nói cho tớ đây là cái yếm tơ tằm đỏ được mang ra từ trong mộ, tớ xem qua một lúc thật sự đúng là cái đồ cũ liền đem về…”Lưu Mao Tử vừa nói, vừa run rẩy từ trong người lấy ra một tấm da trâu, thận trọng mở tấm da trâu bày ra một chiếc yếm đỏ.“Là đồ tốt, nhưng đã dính máu, hẳn nhà của cậu có không ít náo loạn đi…” Tôi nhíu mày nhìn vết máu kia, cũng không biết vì sao, tôi nhìn thấy thứ này liền cảm giác có một trận âm khí, lạnh toát cả sống lưng…Đây có thể không phải là người lương thiện, cho dù là chỉ mới vừa nhiễm máu tươi, không quá hai ba phút liền sẽ bị oxi hóa làm mờ đi, nhưng chiếc yếm này, có thể thật sự là đồ cũ, nhìn dáng thêu phía trên, thuộc sở hữu của nữ giới gia đình danh gia vọng tộc so với thời Dân Quốc hẳn là còn sớm hơn thế, chỉ là…Vết máu tươi lòe loẹt, chỉ sợ đây là một củ khoai lang nóng bỏng tay nha…“Cậu đem toàn bộ câu chuyện đã xảy ra ở nhà cậu từ đầu đến cuối kể một lượt cho tớ nghe, không được giấu diếm.” Tôi ngồi thẳng người, nghiêm túc nói với Lưu Mao Tử.Lưu Mao Tử nhanh chóng đem những chuyện đã xảy ra ở nhà họ nói với tôi.Sau khi Lưu gia trở nên giàu có, lão Lưu cố ý bồi dưỡng Mao Tử tiếp nhận sản nghiệp của mình, đã để Lưu Mao Tử thay mình đi khắp nơi tìm kiếm cổ vật mang về, chỉ cần là đồ cũ, người dẻo miệng như lão Lưu đây sẽ có thể mua được với giá tốt.Nhưng chính lần trước, Lưu Mao Tử thu về một chiếc yếm đỏ thêu hoa, đây là món đồ cũ thật sự, lão Lưu lập tức hẹn người mua ngày thứ hai đến xem hàng.Tối ngày hôm đó, khi Lưu Mao Tử đi tiểu đêm liền phát hiện lão Lưu ở ban công đi lại phe phẩy cây quạt, ánh mắt hiện lên u oán, Lưu Mao Tử gọi lão Lưu mấy tiến cũng không thấy trả lời, nhìn một chút liền phát hiện lão Lưu đang mặc chiếc yếm đỏ ấy.Bình thường lão Lưu là người gan dạ, Lưu Mao Tử cũng không để ý, ngày thứ hai đến hỏi, lão Lưu vậy mà lại không biết gì, còn mắng Lưu Mao Tử bịa đặt nói lời trêu đùa chính cha ruột của mình, không lâu sau đó người mua hàng đến, vừa vào trong cửa hàng liền nhìn trúng chiếc yếm đỏ này, đã liền bỏ ra ba vạn mua đi.Đêm hôm đó, người mua kia liền phát hiện vợ của mình leo lên giường của người bảo vệ nhà mình, quấn lấy người bảo vệ một mặt vận động thân thể một mặt lại ủy khuất khóc, người mua nổi giận chạy đến, thấy người bảo vệ xanh mặt bất tỉnh nhân sự, mà trên người vợ mình, mặc chiếc yếm đỏ này…Người bảo vệ chết trong căn phòng của mình, trên người không có bất kỳ vết thương nào, người mua cảm thấy chuyện này không hề đơn giản, cũng không vội nói gì.Khi ông hỏi tới, vợ ông ta vậy mà cái gì cũng không biết, chiếc yếm đỏ cũng đã biến mất, là người sưu tập đồ cổ nhiều năm cũng xem như thấy qua sự đời, biết đây là đồ vật không bình thường, thậm chí cũng không tìm lão Lưu đòi tiền.Sau khi lão Lưu nhận cuộc điện thoại từ người mua hàng thì đã thấy chiếc áo yếm được bày ngay ngắn trên kệ hàng, điều này đã làm lão Lưu bị dọa sợ, ngay lúc không biết làm thế nào, lại có người mua xuất hiện ở trong cửa hàng, không nói hai lời liền bỏ khối tiền mua chiếc yếm này.Lão Lưu tuy sợ hãi, nhưng thấy tiền trước mắt cũng vui vẻ, một cái bảo bối bán được hai phần tiền, có ai ngại mình nhiều tiền đâu?Thế nhưng lão Lưu cũng không ngờ rằng, đến người mua hàng này cũng gặp chuyện, ngày thứ hai, chiếc yếm lại quay trở lại trên kệ hàng của nhà lão Lưu, lần trở về này lão Lưu thật sự đã nhận ra tính chất nghiêm trọng của sự việc, không dám đem chiếc yếm ra bán nữa.Hôm đó, Lưu Mao Tử bị đánh thức bởi âm thanh ồn ào, cậu bực bội quay người ngủ tiếp, nhưng chợt nhớ về sự cố do chiếc yếm đỏ trước đó, cảm thấy bị dọa đến tỉnh ngủ, liền đứng dậy rời giường lần theo tiếng động, nhìn thấy mẹ mình ngồi trên người cha mình, một bên vận động, một bên khóc thê thảm, mắt cha trợn trắng, sắc mặt xám xanh…Và trên người bà, mặc chiếc áo yếm màu đỏ kia…Lưu Mao Tử nhanh chóng đi đến đẩy bà ra, lúc đó toàn thân lão Lưu cứng đờ, trên mặt không còn một giọt máu, xoay người nhìn lại, mẹ của mình đang mặc chiếc áo yếm màu đỏ kia, dựa vào lan can, gạt đi nước mắt, trong miệng phát ra điệu hát dân gian không rõ tên.“Ngươi… mẹ làm sao vậy?” Lưu Mao Tử trừng mắt nhìn người Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“mẹ” trước mắt, trong lòng sợ hãi.“Mẹ” nghe tiếng nghiêng đầu quay lại, ánh mắt u oán, sau đó trong chớp mắt lao đến trước người Lưu Mao Tử, dùng hết sức bóp cổ Lưu Mao Tử nói:“Các người dựa vào cái gì?”Hung ác dữ tợn, âm thanh thê lương....Đợi đến lúc Lưu Mao Tử tỉnh lại, mẹ của cậu đã bình phục lại như thường, cha của cậu hơi thở yếu ớt nhanh chóng được đưa đến bệnh viện, chiếc yếm đỏ lại xuất hiện trên kệ hàng nhà lão Lưu, Lưu Mao Tử trong lòng lo sợ, nếu chuyện này không sớm xử lý sợ là sớm tan nhà nát cửa thôi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là trời chập tối liền nhanh chóng đem chiếc yếm đến tìm tôi.Tôi nhìn chiếc yếm này rơi vào trầm tư, tuy biết chiếc yếm này nguy hiểm, nhưng không nghĩ lại hại đến mạng người.“Cậu đi đi, tớ không quản được chuyện này của nhà cậu…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net