Thông tin chương 2: CHƯƠNG 2: CHUYỆN NÀY VẪN CHƯA KẾT THÚC
Tên truyệnTiệm Tạp Hóa Âm Phủ
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiDị Giới, Dị Năng, Đô Thị, Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Linh Dị, Võng Du
Số chương57
Chương số2
Tiêu đề chươngCHƯƠNG 2: CHUYỆN NÀY VẪN CHƯA KẾT THÚC
Tóm tắt chươngCHƯƠNG 2: CHUYỆN NÀY VẪN CHƯA KẾT THÚCNói thật tôi vẫn có chút sợ hãi, tôi vẫn chưa chân chính làm việc mua bán đồ vật cõi âm, tôi sợ tôi không có năng lực đó, thêm nữa mẹ tôi không cho phép tôi mua b...

Tiệm Tạp Hóa Âm Phủ: CHƯƠNG 2: CHUYỆN NÀY VẪN CHƯA KẾT THÚC

CHƯƠNG 2: CHUYỆN NÀY VẪN CHƯA KẾT THÚCNói thật tôi vẫn có chút sợ hãi, tôi vẫn chưa chân chính làm việc mua bán đồ vật cõi âm, tôi sợ tôi không có năng lực đó, thêm nữa mẹ tôi không cho phép tôi mua bán đồ vật cõi âm, huống chi còn lại là thứ hại mạng người…“Lão Thất, cậu nhất định phải giúp tớ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chỉ có nhà cậu mới có thể mua bán đồ vật cõi âm, chỉ có nhà cậu mới có năng lực cứu lấy tớ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thế này đi lão Thất, chỉ... chỉ cần cậu cứu tớ, cái đồ vật cõi âm này tôi tặng miễn phí cho cậu, giới thiệu thêm người mua cho cậu, cậu là người trong nghề cậu biết, cậu xử lý xong vật này, bán qua tay ít nhất là có mười vạn, chỉ cần cậu đồng ý giúp tớ!” Lưu Mao Tử thấy tôi từ chối, cậu ấy hoảng đến sắp khóc thành tiếng, tôi lại rơi vào trầm tư.Mấy chục vạn...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tiền giải phẫu của mẹ tôi tính ra...“Tớ có thể thử, nhưng cậu cũng biết bên phía bệnh viện mẹ tớ cần dùng tiền gấp…” Tôi suy nghĩ nếu chuyện này là quá khó, ngược lại làm chậm trễ việc phẫu thuật của mẹ tôi bên kia.“Lão Thất, cậu muốn thì cậu sẽ có khả năng cứu tớ, tiền phẫu thuật của dì tôi sẽ chuyển sang, cậu đừng lo lắng…” Lưu Mao Tử thấy tôi do dự, lại nói thêm:“Bây giờ tớ sẽ cho người chuyển tiền cho cậu..." Lưu Mao Tử thực sự kiên quyết, trong vòng mười phút, thẻ của tôi đã có thêm 20 vạn.“Người anh em, nếu không đủ thì hãy nói với tớ, chỉ cần cậu có thể cứu nhà tớ…”Suy nghĩ nửa ngày, tôi nghiến răng nghiến lợi, dù sao cũng chỉ chết một lần, làm liền xong!Đây cũng là bất đắc dĩ, không thể không làm, tôi ngược lại sảng khoái đồng ý, mới gật đầu xong thì đầu bắt đầu đau, không ngờ đến lần đầu tiên bản thân xử lý đồ vật cõi âm lại gặp phải đại họa.Tôi lấy ra từ trong ngăn kéo một thanh gạt sách bằng ngọc, cẩn thận mở rộng chiếc yếm mà quan sát, hình thêu trên chiếc yếm này, cho dù là chất liệu vải hay kỹ thuật thêu chỉ có phụ nữ quyền thế giàu có thời Mãn Thanh mới có.Đồ vật cõi âm bị nhiễm lấy oán khí của chủ nhân sẽ không ngừng lặp đi lặp lại những việc chủ nhân đã làm nhiều nhất khi còn sống, đồng thời cũng tích tụ nhiều oán hận nhất, sự việc xảy ra ở nhà Lưu Mao Tử cùng với khách mua đã gặp phải xem ra là oán niệm của chủ nhân đồ vật cõi âm này, nhưng chỉ là không đồng ý gả cho ai đó, cái oán khí này chưa đến mức khiến nó giết người nha…Với sự nghi hoặc, trong đầu tôi nhanh chóng nhớ lại những gì cha tôi đã dạy, xem ra hôm nay phải đến nhà Lưu Mao Tử để tìm hiểu thứ đồ này.“Lưu Mao Tử, bây giờ trời vẫn chưa tối, nhanh chóng đi mua một cân thịt chó, cắt thành miếng nhỏ, chó mực càng tốt, da chó và máu chó cũng mang về một ít, nếu bây giờ mua không có, thì bồ câu cũng được…”“ y!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Được rồi được rồi!” Lưu Mao Tử động tác cũng nhanh nhẹn, tôi vẫn còn chưa nói hết, cậu ấy đã chạy đi… cũng không biết có thể mua được không, tất cả cửa hàng chỗ chúng tôi năm giờ chiều đều đóng cửa, đành xem vận may thôi…Trong lúc chờ đợi Lưu Mao Tử mua thịt chó về, tôi không ngừng tìm cách đối phó trong đầu, vốn dĩ trong nhà có một quyển sách gia truyền, nhưng đã bị mẹ tôi đem giấu đi, sợ tôi tiếp xúc thứ đồ vật này, nhưng cũng may, từ nhỏ đã nghe nhiều, vẫn còn một vài thứ lưu trong đầu của tôi.Tuy nói là đã nghĩ ra cách đối phó, nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy sợ hãi, tôi cũng sợ ma nha!Đến hậu viện lấy một ít gạo nếp, còn mang theo một bình Hoàng tửu, đều là cha tôi giữ lại khi xử lý đồ vật cõi âm, cũng tính là đã lâu.Chưa được một lúc lâu Lưu Mao Tử đã chạy về, chúng tôi túi lớn túi nhỏ nhanh chóng chạy về nhà Lưu Mao Tử.Mới đến cửa lớn, cũng không biết từ đâu một con quạ đen bay ra, ở trên đầu chúng tôi lượn một vòng, mới bay đi.Là điềm không tốt!Nhà họ Lưu cũng được biết là danh gia vọng tộc, nhưng mấy năm qua cũng không muốn đổi nhà, cứ thế ở trong căn nhà nhỏ hai lầu, đến Lưu gia tôi mới biết, ngôi nhà này của Lưu gia, không nghiêng không lệch ngay ngắn đứng ở long mạch của Kim Thành, tuy không phải là nơi tốt nhất, nhưng đối với mọi mặt cũng rất có ích, nhưng Lưu gia buôn bán những vật người chết đã từng dùng, có ảnh hưởng không nhỏ đến vận khí.Vì thế cha của tôi đã bán cho ông ấy một món đồ vật cõi âm là hộ giáp của Từ Hy, Từ Hy mê luyến sự xa hoa lãng phí, đồ dùng của bà dùng để thu hút sự tiền tài của cải vô cùng có ích, cho nên sau này, Lưu gia mới phát triển thuận buồm xuôi gió.Sau khi hiểu rõ hoàn cảnh của Lưu gia, mắt thấy đã đến đến chín giờ tối, tôi ở ban công của căn phòng cha mẹ Lưu Mao Tử ở, nơi mà chiếc yếm kia thường xuyên gây chuyện trải một ít gạo nếp, cố ý chừa một con đường nhỏ thông đến bên đầu giường của mẹ Lưu nói cho nó biết, đường này có thể đi.Tôi ra ngoài bẻ mấy nhánh liễu, để mẹ Lưu nằm trên giường, hai tay cầm ngang mấy nhành liễu.Mục đích làm như vậy chính là, khi nó đi qua không thể chạm vào gạo nếp mà chỉ có thể đi qua con đường tôi đã mở, mẹ Lưu hai tay nắm nhánh liễu ở trên giường cũng khiến nó lầm tưởng mẹ Lưu là nhánh liễu, như vậy sẽ không thể làm tổn thương đến người, chúng tôi lại có thể bắt nó từ bên ngoài.“Cậu đã chuẩn bị hết những thứ tớ nhờ cậu mua chưa?” Sau khi lo xong, thắt lưng của tôi không thể duỗi thẳng nổi, trên đầu đầy mồ hôi.“Lão Thất xem qua một chút, tôi mua thế này được không?” Lưu Mao Tử gọn gàng lấy ra những món đồ đã mua, một lọ máu chó nhỏ, một miếng da chó, một miếng thịt chó sống."Được rồi, chúng ta cứ ngồi đây chờ, đừng ngủ, nếu không... nó sẽ cảm nhận được trận pháp của chúng ta, hôm nay chưa biết được ai diệt ai..." Tôi để mọi thứ vào vị trí thuận tay, sau đó ngồi vào ghế yên lặng chờ đợi chiếc yếm náo loạn.Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, tôi vẫn không yên tâm, trái tim tôi cứ đập thình thịch…Bình thường, tôi mở cửa hàng vào hoàng hôn và xuyên suốt cả đêm, nói đến thức khuya, thực sự chưa có ai qua nổi tôi, nhưng tôi không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì, đôi mắt của tôi đau nhức và buồn ngủ, nhất thời không thể chống cự, đã ngủ thiếp đi.Trong giấc mộng xuất hiện một người phụ nữ, da thịt nõn nà, búi tóc đen như là thác nước, vừa quay đầu lại, trong mắt chứa đầy nước mắt, trong nháy mắt, khung cảnh chuyển đến bên trong một trạch viện, bên tai chỉ có tiếng khóc bi thương cùng tiếng kêu rên của người phụ nữ...Tiếng khóc này, sao lại bi thảm như thế, còn rất chân thật…Tôi đột ngột mở mắt ra, tiếng khóc vẫn còn văng vẳng bên tai, tôi ngẩng đầu nhìn mẹ Lưu đang ôm chặt nhánh liễu ngủ say, nhưng Lưu Mao Tử không biết đã đi đâu.Cúi đầu, gạo nếp dưới chân loạn như bị gà bới, ngược lại xung quanh phía mẹ Lưu, một điểm bất thường cũng không có…Đệch!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ nó ngủ làm lỡ việc rồi!Tôi nhanh chóng đem miếng thịt chó rời đi, lục soát hết các phòng tầng hai, cũng không thấy tung tích của Lưu Mao Tử, bên tai vẫn còn nghe tiếng khóc bi thảm đó…Trong lúc hoảng loạn, hình ảnh người phụ nữ ngồi khóc giữa nhà hiện lên trong đầu tôi…Chết tiệt… Không thể được!Tôi vào trong nhà, quả nhiên nhìn thấy Lưu Mao Tử quỳ gối trong nhà, hai tay giống như đang cầm thứ gì đó, khóc đến thê lương, trên người mặc chiếc yếm đỏ… Mà tiếng khóc đó, là tiếng khóc của một cô gái, gương mặt lại là Lưu Mao Tử.Giọng con gái… thật sự đáng sợ...Sau đó, Lưu Mao Tử khóc đến ngất đi, nằm vật ra sàn, sau đó cơ thể như có quy luật, run rẩy quỷ dị.Không được, nhìn nữa Lưu Mao Tử sẽ chết mất!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi móc túi thịt chó trong người, xốc Lưu Mao Tử dậy mở miệng cậu ấy ra, đem thịt chó nhét vào.Cơ thể của Lưu Mao Tử đột nhiên phản ứng rất dữ dội, đẩy tôi ngã lăn trên mặt đất, động tác như muốn moi miếng thịt chó trong miệng ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi không có thời gian quan tâm đến cơn đau trên người, đứng dậy và đè lấy tay Lưu Mậu Tử một lần nữa, liều mạng nhét thịt chó vào miệng cậu ta, khi nuốt xong miếng thịt chó sống, Lưu Mao Tử cũng tỉnh lại.“Phi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lão Thất, đây là thế nào?” Sau khi tỉnh lại Lưu Mao Tử liều mạng uống nước, thịt chó sống này ăn không ngon…“Chủ nhân của cái yếm này là người Mãn tộc, người Mãn tộc không ăn thịt chó, đây là chuyện cấm kỵ ở thời cổ, cho nên cho cậu ăn thịt chó có thể tạm thời đánh đuổi nó đi…” Tôi vội vàng đem chiếc áo yếm đỏ từ trên người Lưu Mao Tử lấy xuống, quay người đi vào trong phòng.“Tiểu Thất, sao cậu không nói sớm là ăn thịt chó, sớm biết mới nãy tớ đem nó nấu chín, đây cũng quá khó ăn rồi…” Lưu Mao Tử mặt khổ sở, phun nước bọt qua một bên nhanh chóng bước theo sau.Khi bước vào phòng, tôi trộn gạo nếp cùng máu chó đã chuẩn bị trước hất lên bên trên chiếc yếm, vốn dĩ chiếc yếm có màu đỏ yêu mị, vậy mà khi gạo nếp trộn với máu chó động vào liền bốc khói đen, một lúc sau khi khói đen bốc lên, tôi mở tấm da chó đã chuẩn bị sẵn quấn lấy chiếc yếm, bên trong tấm da chó giống như có con gì động đậy điên loạn, như muốn chạy thoát ra.Đến khi chiếc áo yếm đã yên tĩnh, tôi từ từ mở tấm da chó, phát hiện mặt bên trong chiếc yếm đã mất đi màu đỏ yêu mị, nhưng vết máu bên trên vẫn đỏ tươi như cũ…“Xem ra chuyện này vẫn chưa kết thúc!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net