Khi Nhung Âm bị dòng sông chảy xiết cuốn đi, ý nghĩ đầu tiên của cậu không phải là cái c.h.ế.t đang cận kề, mà là cảm thấy may mắn vì đã cứu được đứa trẻ rơi xuống nước, ít nhất sinh mạng nhỏ bé đó còn sống, với vô vàn khả năng trong tương lai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn cậu, một người mang trong mình căn bệnh nan y, chỉ còn một năm để sống, việc c.h.ế.t sớm hay muộn cũng chẳng khác nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là lần đầu tiên cậu cảm ơn 21 năm cuộc đời khổ cực của mình, với thân phận cô nhi không gia đình, không bạn bè thân thiết, nên cậu không sợ chết, cũng không làm ai phải thương tâm. Cậu chỉ mong kiếp sau, trời không bắt cậu phải sống cô đơn như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhung Âm chấp nhận tâm nguyện, từ bỏ giãy giụa, nhắm mắt lại, bình thản chờ đợi cái c.h.ế.t đến gần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng trong khoảnh khắc cậu nghĩ sẽ bị ngộp thở và phải chịu những cơn đau, một điều bất ngờ đã xảy ra: cậu cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, hô hấp thoải mái như trên bờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi Nhung Âm đang nghi hoặc, một giọng nói già nua vang lên trong đầu cậu: “Thiên hành hữu thường, thiện ác có báo, mạng ngươi chưa đến ngày tận, một năm tánh mạng, sẽ còn cho ngươi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngay sau đó, tiếng nước ồn ào biến mất, thay vào đó là sự yên tĩnh dễ chịu, từ xa vọng lại tiếng chim hót vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhung Âm mở mắt ra, đôi mắt màu xanh nhạt rực rỡ, giống như đại dương bao la vô tận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng Nhung Âm hơi mê man, nhưng không vì vậy mà cậu lơ là hình ảnh trước mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bầu trời xanh thẳm, đan xen giữa những dãy núi có những tảng đá kỳ thú, bên cạnh là rừng trúc xanh biếc cao thẳng. Con đường nhỏ được phủ kín đá cuội, khúc khuỷu uốn lượn. Ở gần đó, những hành lang và đình đài xuất hiện, hoa cỏ kiều diễm trong gió nhẹ đung đưa, mang đến một không gian tươi mát. Thỉnh thoảng, một mùi hương thanh nhã bay trong không khí.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tường cao với mái ngói lớn bao quanh phong cảnh này, khiến nơi đây giống như một hậu viện xa hoa của phim truyền hình cổ đại, vừa tươi mát, vừa lịch sự tao nhã, nhưng cũng không thiếu phần thanh thoát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhung Âm vẫn đang suy đoán vì sao mình lại xuất hiện ở nơi này, trong đầu tự động hiện ra những giả thuyết. Mặc dù cậu bị bệnh nan y và sắp chết, nhưng ít nhất cũng còn một năm thọ mệnh. Cậu vì cứu người mà vô tình qua đời, Thiên Đạo thương hại tấm lòng thiện lương của cậu, nên đã đưa cậu đến một thế giới khác, ban cho cậu một cơ thể khỏe mạnh, giúp cậu có thể sống trọn vẹn năm tháng còn lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mỗi lần phát bệnh, cậu đều phải chịu đựng những cơn đau khủng khiếp. Dù cậu cứu người không phải để tìm kiếm sự báo đáp, nhưng cậu vẫn rất cảm kích Thiên Đạo đã ban cho mình phần thưởng này. Sau khi lặng lẽ nói lời cảm ơn trong lòng, Nhung Âm mới chuyển sự chú ý về thân thể hiện tại của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đến lúc này, cậu mới nhận ra rằng mình đang nổi lềnh bềnh trên mặt hồ. Nhìn xuống, cậu thấy hình ảnh phản chiếu trong làn nước trong vắt. Ngũ quan vẫn giống như kiếp trước, chỉ khác là màu mắt đã thay đổi, làn da cũng trở nên trắng nõn hơn, và lỗ tai thì giống như vây cá…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ từ, vây cá?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhung Âm nâng tay lên để sờ vào lỗ tai, những giọt nước nhỏ trong suốt chảy xuống từ làn da mịn màng. Ở cổ tay, vài miếng vảy gần như trong suốt lóe sáng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảm giác bất an dâng lên trong lòng, cậu dựa lưng vào bờ hồ, hơi cong người lại và dùng sức.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Rầm!” Tiếng nước vang lên, một cái đuôi cá dài và mạnh mẽ vươn ra khỏi mặt nước, mang theo rất nhiều bọt nước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net