Có trời mới biết, bài đăng hiếm hoi ấy trong danh sách “chỉ hiển thị nửa năm gần đây” của anh, tôi đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lăng Tiêu Hàn nhìn tôi, ánh mắt đầy tia hứng thú, giọng nói trêu chọc: “Em biết anh có bạn gái, sao còn không từ chối anh?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghẹn lời: “Vậy anh biết em có bạn trai, tại sao lại hôn em?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nhướn mày, nhẹ nhàng hỏi ngược lại: “Ý em là người đưa em đến buổi họp lớp hôm nay? Hắn là bạn trai em sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dĩ nhiên là không. Người đi cùng tôi đến buổi tiệc hôm nay chỉ là đối tượng xem mắt mà mẹ tôi ép gặp. Chúng tôi mới chỉ uống một buổi trà chiều, vậy mà anh ấy cứ khăng khăng muốn đưa tôi đến. Đúng lúc đó, tôi gặp Lăng Tiêu Hàn. Giờ tôi thậm chí còn chẳng nhớ tên người ấy là gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ninh Mộng, em nói dối vẫn dễ thương như ngày nào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lăng Tiêu Hàn khẽ xoa mái tóc tôi, cúi xuống gần tai tôi, giọng nói trầm thấp, mang theo hơi thở nóng bỏng: “Anh không có bạn gái.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ninh Mộng, cậu điên rồi sao? Mười năm rồi, cậu vẫn chưa nhìn rõ Lăng Tiêu Hàn là một kẻ tệ bạc à? Cậu cứ mãi bám theo anh ta, đối tốt với anh thì anh lạnh nhạt, cậu phớt lờ anh thì anh lại vứt cho cậu một viên kẹo, thế là cậu lại vui vẻ chạy theo. Cái trò này anh ta đã dùng trên cậu bao nhiêu lần rồi mà vẫn hiệu quả. Cậu có thể tỉnh táo lại một chút được không?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng Lâm Tĩnh từ đầu dây bên kia gần như gào lên, từng lời nói như dao cắt vào lòng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Tĩnh là bạn thân nhất của tôi. Cô ấy biết hết mọi bí mật của tôi – những lần tôi lặng lẽ khóc thầm vì Lăng Tiêu Hàn, biết tôi yêu anh từ thuở cấp ba, nhưng mãi mãi không thể có được anh. Cô ấy cũng hiểu rõ, tôi có thể cười nói vui vẻ, nhưng mỗi đêm về, những cảm xúc ấy lại dồn nén trong tôi, cắn xé trái tim tôi từng giây, từng phút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thừa nhận, những gì cô ấy nói đều đúng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu quên rồi sao? Hai năm trước, anh đã từ chối cậu thế nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai năm trước, sau khi tốt nghiệp đại học, tôi tìm đến trường của Lăng Tiêu Hàn. Khi ấy, tôi tình cờ thấy một cô gái đang khóc nức nở trước mặt anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lăng Tiêu Hàn nhẹ nhàng đưa cô ấy một tờ khăn giấy, giọng nói đầy dịu dàng, rồi khẽ mỉm cười chào tạm biệt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa quay lại, anh bắt gặp tôi đứng sững sờ ở đó, đôi mắt tôi không giấu được sự tổn thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lăng Tiêu Hàn, tốt nghiệp rồi, anh sẽ ở lại Bắc Kinh chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không.” Anh trả lời dứt khoát, lạnh lùng như thể chúng tôi chưa từng có gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy anh sẽ đi đâu?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net