Anh nhìn tôi, ánh mắt không chút dao động, nói từng chữ: “Ninh Mộng, em cứ ở lại Bắc Kinh đi, đừng tìm anh nữa. Anh không thể bên em. Chúng ta đến đây là hết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và tôi nhớ rất rõ, trước kỳ thi đại học, trên sân thượng của tòa nhà lớp học, anh từng nói: “Chúng ta cùng đến Bắc Kinh nhé.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh hoàng hôn đỏ rực in bóng anh, tôi đã nghĩ rằng tình cảm anh dành cho tôi có thể vượt qua mọi rào cản.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi điền nguyện vọng đại học, mặc cho sự phản đối của bố mẹ, tôi kiên quyết chọn Bắc Kinh, thành phố cách quê hương tôi hai nghìn cây số. Tôi đến Bắc Kinh vì anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bốn năm sau, tôi ở lại nơi đây, còn anh quay về quê cũ. Anh nói: “Chúng ta chỉ đến đây thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ khoảnh khắc ấy, tôi không còn quê hương, cũng không còn anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sáng hôm sau, Lâm Tĩnh đạp cửa xông vào phòng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngủ ngủ ngủ, cậu còn ngủ được à?” Cô ấy thô bạo lật tung chăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi mở mắt, trước mặt là một bà bầu bụng to như quả núi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lâm Tĩnh, cậu sắp sinh rồi à? Sao bụng to thế?” Tôi đưa tay định chạm vào bụng cô ấy thì bị cô ấy hất ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Một bà bầu mà sao nóng tính thế, thai giáo kiểu này có vấn đề đấy.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng có nói linh tinh! Cậu lập tức xóa WeChat của Lăng Tiêu Hàn đi, ngay bây giờ!” Lâm Tĩnh ra lệnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu… cậu muốn chọc tức mình à?” Lâm Tĩnh giận dữ, đi đi lại lại trong phòng, chân giậm xuống đất phát ra tiếng “rầm rầm”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy bây giờ cậu và anh ta là gì? Anh ta có bảo muốn làm bạn gái không? Sau khi về, anh ta có liên lạc với cậu không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điện thoại nằm im lặng trên tủ đầu giường, không hề có động tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bực mình vì bị chất vấn, tiện tay ném cái gối, nhưng vô tình trúng ngay đầu mẹ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con phát điên gì vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ tôi khó chịu lườm tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ! Lần sau vào phòng con nhớ gõ cửa trước được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mới nãy dì cả con gọi điện, nói Tiểu Triệu rất có ấn tượng tốt về con, muốn tìm hiểu thêm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiểu Triệu nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chính là Tiểu Triệu mà hôm qua con đi xem mắt đấy, Triệu Lục! Đừng có giả vờ quên!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con chẳng có ấn tượng gì với anh ta. Mẹ à, con sẽ về Bắc Kinh ngay sau Tết thôi. Yêu xa chẳng đáng tin, mẹ đừng tốn công làm gì.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con gái một thân một mình ngoài đó, công việc không ổn định, làm sao dễ dàng bám trụ được? Về quê đi, cuộc sống an nhàn, không lo cơm áo gạo tiền. Con xem Lâm Tĩnh kìa, lấy được chồng tốt, giờ sắp làm mẹ rồi. Còn con, chẳng sốt ruột gì cả!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không buồn đáp lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Tĩnh vội vàng can thiệp, giúp tôi hóa giải tình huống: “Dì ơi, Tiểu Mộng giỏi giang thế này, ở Bắc Kinh chắc chắn sẽ có thành tựu, dì cứ chờ hưởng phúc đi ạ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net