Ta c.ắ.n môi quỳ xuống hành lễ: “Thần nữ, bái kiến Hoàng thượng!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đứng lên đi, nghe nói nàng bệnh mấy ngày nay, chắc thân thể không tốt, tìm chỗ ngồi đi.” Nói xong lại tiếp tục xem tấu chương, cứ thế ngồi một khắc, cả quá trình không hề ngẩng đầu lên một lần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây chính là “trong lòng đau buồn khôn xiết” mà đại giám nói sao? Mắng người mắng trôi chảy như vậy, giống kẻ đau khổ đến mức nào chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngồi trên ghế, lưng thẳng tắp, không dám động đậy, vì sợ bị mắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khó khăn lắm mới chịu đựng qua một canh giờ, hắn duỗi người, rồi lại tiếp tục thêm một canh giờ nữa…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lại ba khắc trôi qua, mắt ta đờ đẫn, lưng thẳng, bắp chân cũng thẳng, toàn thân đều thẳng tuột.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao nàng vẫn còn ở đây?” Giọng nói của Lục Thanh Lâm vẫn ôn nhu như vậy, lúc nhìn người ta, ánh mắt tựa như một hồ nước mùa Thu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta khó khăn nhếch môi cười nhắc nhở: “Không phải Hoàng thượng bảo thần nữ ngồi xuống sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Thanh Lâm uống một ngụm trà, suy nghĩ một chút, “À” một tiếng, rồi ôn nhu hỏi ta: “Nàng đến tìm Trẫm có việc gì sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta… Xem như ta lắm chuyện vậy!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vịn tay ghế khó khăn đứng lên, lại khó khăn nhấc chân bước về phía trước, rồi “bang” một tiếng, quỳ thẳng xuống đất, trùng hợp thay lại ngay trước mặt Lục Thanh Lâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mí mắt hắn giật giật, nghiêng đầu nhìn ta: “Bị làm sao vậy? Thích quỳ sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta muốn khóc không ra nước mắt: “Chân thần nữ tê rồi… đau lắm…!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một lát tĩnh lặng, tiếng cười trầm thấp từ trên đỉnh đầu truyền đến, chớp mắt một cái, Lục Thanh Lâm đã đứng trước mặt ta, hắn cúi xuống bế ta lên, làm ta run rẩy cả người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nàng run cái gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta run cái gì, hắn còn cần hỏi sao? Nam nữ thụ thụ bất thân, nói ôm là ôm, thật sự xem ta là Tống Tri Hi rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến Tống Tri Hi, ta lại thở dài một tiếng, đúng là Tỷ tỷ tốt của ta, không hề đưa ta lên con đường sống mà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Á!” Ta kêu lên một tiếng kinh hãi, người đã ngồi trên một tấm đệm, đùi đang tê bị hắn véo một cái thật mạnh, ta lập tức bị kích thích đến nước mắt chảy ròng ròng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lần sau còn thất thần, đừng trách Trẫm không khách khí!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nước mắt ta lưng tròng, nhưng rốt cuộc không dám khóc, đành c.ắ.n răng nén lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ thấy Lục Thanh Lâm tùy ý ngồi xuống bên cạnh ta, nhẹ nhàng xoa bóp chân cho ta, vừa xoa vừa ôn nhu nói: “Chỗ này tê sao? Còn chỗ này? Thật là vô dụng, lớn từng này rồi, ngồi cứng người không biết cử động à? Không phải lời đồn nói nàng tài hoa kinh người, danh tiếng vang khắp thiên hạ sao? Sao Trẫm thấy nàng ngốc nghếch thế? Vậy chẳng phải cha của nàng cũng xem Trẫm là kẻ ngốc sao…?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta muốn nói, không phải cha ta xem Ngài là kẻ ngốc, mà là Tỷ tỷ ta mới xem Ngài là kẻ ngốc. Nhưng ta không dám nói ra, ta sợ bị c.h.é.m đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Thanh Lâm xoa bóp xong chân thấy ta cứ im lặng không nói, Ngài ấy giơ tay búng một cái vào má ta: “Đầu óc nàng không thông minh, nhưng tướng mạo thì thật không chê vào đâu được, Phụ hoàng đối với Trẫm rất nghiêm khắc, luôn nói sắc đẹp họa quốc, chọn thê phải chọn người hiền đức, Trẫm cứ nghĩ người được chọn làm Hoàng hậu thì tướng mạo phải kém hơn một chút, hôm nay gặp, quả nhiên là ngoài ý muốn. Lẽ nào, Phụ hoàng chính là nhìn trúng nàng chỉ có tướng mạo mà không có đầu óc?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta giận dỗi cúi đầu, thân là Hoàng thượng, sao miệng lại độc như vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tống Tri Hi, tỷ mau về đi!!!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giận rồi sao? Thôi, đừng giận, vừa giận cái miệng lại phồng lên giống cá chép Thái Hồ vậy, Trẫm đói rồi, ngươi cùng dùng bữa đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta tuy có chút ngốc, nhưng từ nhỏ đã có cốt khí, ta quay đầu: “Thần nữ không đói!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ộc ộc…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái bụng kêu đúng lúc quá, ta xấu hổ muốn c.h.ế.t, còn Lục Thanh Lâm thì cười sảng khoái, Ngài ấy một chút cũng không có ý thức về chuyện nam nữ khác biệt, dùng mu bàn tay vỗ vỗ bụng ta: “Xem ra bụng của ngươi không có cốt khí như con người ngươi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngài ấy nói sai rồi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật ra con người ta cũng không có cốt khí như vậy, ta nhìn bàn đầy bào ngư vi cá, một hơi ăn hết ba bát cơm, ăn đến mức tròn căng, phải có người khiêng về Thanh Lương điện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi đi Lục Thanh Lâm còn dặn dò ta, ngày mai rảnh rỗi lại đến nhé!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ợ một tiếng làm câu trả lời, đi một cách dứt khoát gọn gàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
5.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ở Chương Đài cung thị tẩm hơn một tháng, ngoại trừ ngày đầu tiên bị tê chân vì ngồi quá lâu, từ ngày thứ hai trở đi ta chỉ nằm trên đệm êm ngủ gật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì ta phát hiện, Lục Thanh Lâm này tuy miệng hơi độc, nhưng Ngài ấy không có chút kiểu cách nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đôi khi, ta ngủ không yên mà đạp chăn ra, Ngài ấy sẽ dịu dàng đến giúp ta đắp lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Làm sao ta phát hiện ra?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói ra có chút xấu hổ, có lần tỉnh dậy ta phát hiện, mình bị trói lại, Lục Thanh Lâm nói với ta, ta ngủ một canh giờ, đã đạp chăn ra ba lần, Ngài ấy bực mình, liền lấy dây thừng trói ta lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế là ngày hôm đó tỉnh dậy, ta vừa đạp chân một cái, liền lăn từ trên giường xuống, trên đầu sưng to một cục, tức đến mức ngày thứ hai nói gì cũng không chịu đến bầu bạn với Ngài ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Thanh Lâm thấy cục u trên đầu ta quả thực rất to, liền cho Thái y đến chẩn trị, cho phép ta nghỉ ngơi vài ngày ở Thanh Lương điện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kết quả, ngay chiều hôm đó, Phù Nguyệt công chúa lại đến tận cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
6.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mỗi lần Phù Nguyệt xuất hiện đều rất oai vệ, rõ ràng chỉ là một cô nương tròn trịa đáng yêu, nhưng phía sau luôn đi theo một đám thái giám lực lưỡng…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương trướcĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chương sauĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net