Lúc Giang Yến An trở về thì trời đã rất khuya. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong căn phòng khách chật chội, vỏ snack bị vứt tứ tung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lật hộp cơm anh mang về, giọng đầy bất mãn: “Lại mấy thứ này nữa à? Chán c.h.ế.t đi được! Tôi muốn ăn bít tết, tôi muốn ăn hải sản!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong hộp là một phần thịt xào ớt xanh với cơm trắng, kèm theo một bát canh trứng. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chọn hết thịt ăn sạch, còn ớt xanh thì không buồn đụng đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Yến An im lặng cầm lấy nửa hộp cơm tôi ăn dở, trộn với ớt xanh rồi ăn hết. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đợi đến khi anh ăn xong, anh lại lặng lẽ dọn dẹp phòng khách một lượt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngồi trên sofa, nhìn quanh căn phòng trọ cũ kỹ rồi thở dài:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giang An An, sao anh nghèo thế chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Yến An không biết đã bao nhiêu lần sửa lại cho tôi: “Chữ đó đọc là Yến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lập tức nổi đóa: “Tôi biết chứ! Tôi thích gọi vậy thì sao? Anh có ý kiến à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù thế nào tôi cũng không đời nào thừa nhận mình không biết đọc chữ đó. Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa, tôi là bạn gái anh, gọi anh là An An thì đã làm sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Yến An thở dài: “Không có ý kiến.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dọn dẹp xong, anh cầm một chiếc khăn ấm đến lau tay cho tôi, dịu giọng dặn dò: “Đừng nằm trên sofa ăn khoai tây chiên với uống nước ngọt nữa. Vụn rất khó dọn, mà em cũng dễ bị nghẹn, biết không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh dừng lại một chút, rồi khẽ gọi: “Thanh Thanh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net