Thông tin truyện: TÔI LÀ NGỖNG CỦA THÁI TỬ GIA BẮC KINH
Tiêu đềTÔI LÀ NGỖNG CỦA THÁI TỬ GIA BẮC KINH
Mô tảTôi là một con ngỗng trắng lớn, mỗi ngày đều miệt mài luyện tập ở "Hồ Thiên Nga". Trời không phụ lòng ngỗng, cuối cùng tôi cũng trà trộn vào được bầy thiên nga. Kết quả là chúng nói bay liền bay. Tôi đau đớn xé lòng đuổi theo phía sau, vừa chạy vừa hét: "Quạc ! Quạc ! Quạc !" Đúng lúc ấy, thái tử gia của giới tài phiệt Bắc Kinh đột nhiên xuất hiện, một tay tóm lấy tôi, xoay người bế tôi lên và đưa trực tiếp tôi đến show thực tế nuôi con. Người ta thì chăm trẻ, còn anh chăm ngỗng, bình luận trực tiếp trên màn hình thì cười nghiêng ngả. Bỗng nhiên, một đứa trẻ tinh nghịch nhìn chằm chằm tôi, nước dãi ròng ròng như thác đổ. "Con muốn ăn món ngỗng hầm nồi gang!" Nếu cuộc đời tôi đã khổ thì trẻ con không thể khổ, tôi giang cánh phành phạch bay thẳng vào nồi, nhưng lại bị Dật Thịnh nắm gáy lôi ngược trở lại. Anh nhìn tôi, ánh mắt đầy bi thương: "Đừng làm vậy, xem như ta xin con đấy." Tôi ngẩng đầu, nghiêm túc đáp lại: "Quạc ! Quạc ! Quạc !"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem528
Số chương5
Thể loạiKhông CP, Vô Tri, OE, Hài Hước, Showbiz, Hư Cấu Kỳ Ảo

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251400
Chương 2Chương 22/4/20251200
Chương 3Chương 32/4/2025870
Chương 4Chương 42/4/2025960
Chương 5Chương 52/4/2025850
TÔI LÀ NGỖNG CỦA THÁI TỬ GIA BẮC KINH

TÔI LÀ NGỖNG CỦA THÁI TỬ GIA BẮC KINH

TÔI LÀ NGỖNG CỦA THÁI TỬ GIA BẮC KINH
528
Lượt xem
5
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:30 02/04/2025

Mô tả

Tôi là một con ngỗng trắng lớn, mỗi ngày đều miệt mài luyện tập ở "Hồ Thiên Nga".

Trời không phụ lòng ngỗng, cuối cùng tôi cũng trà trộn vào được bầy thiên nga.

Kết quả là chúng nói bay liền bay.

Tôi đau đớn xé lòng đuổi theo phía sau, vừa chạy vừa hét:

"Quạc ! Quạc ! Quạc !"

Đúng lúc ấy, thái tử gia của giới tài phiệt Bắc Kinh đột nhiên xuất hiện, một tay tóm lấy tôi, xoay người bế tôi lên và đưa trực tiếp tôi đến show thực tế nuôi con.

Người ta thì chăm trẻ, còn anh chăm ngỗng, bình luận trực tiếp trên màn hình thì cười nghiêng ngả.

Bỗng nhiên, một đứa trẻ tinh nghịch nhìn chằm chằm tôi, nước dãi ròng ròng như thác đổ.

"Con muốn ăn món ngỗng hầm nồi gang!"

Nếu cuộc đời tôi đã khổ thì trẻ con không thể khổ, tôi giang cánh phành phạch bay thẳng vào nồi, nhưng lại bị Dật Thịnh nắm gáy lôi ngược trở lại.

Anh nhìn tôi, ánh mắt đầy bi thương:

"Đừng làm vậy, xem như ta xin con đấy."

Tôi ngẩng đầu, nghiêm túc đáp lại:

"Quạc ! Quạc ! Quạc !"