Thông tin truyện: Tội Nhân Vô Tội
Tiêu đềTội Nhân Vô Tội
Mô tảNgười bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên. Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên. Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù. Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay. Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân. Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát. Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình. "Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.” Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô. An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được. Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng. An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân. Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi. An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở. "Ông nói sao?" "Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…" Có thứ gì như nổ tung bên tai, trong phút chốc đất trời xung quanh cô như sụp đổ. "Nguyệt Nguyệt!" Em gái cô không đáp lại, chỉ nhắm chặt hai mắt như đang ngủ quá say. Trên đời này mãi mãi không còn ai ngọt ngào gọi cô là chị, không còn ai chờ cô trở về nữa.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem1,775
Số chương42
Thể loạiBáo Thù, Hiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025680
Chương 2Chương 217/4/2025530
Chương 3Chương 317/4/2025530
Chương 4Chương 417/4/2025490
Chương 5Chương 517/4/2025500
Chương 6Chương 617/4/2025480
Chương 7Chương 717/4/2025480
Chương 8Chương 817/4/2025570
Chương 9Chương 917/4/2025560
Chương 10Chương 1017/4/2025410
Chương 11Chương 1117/4/2025440
Chương 12Chương 1217/4/2025440
Chương 13Chương 1317/4/2025450
Chương 14Chương 1417/4/2025470
Chương 15Chương 1517/4/2025460
Chương 16Chương 1617/4/2025470
Chương 17Chương 1717/4/2025470
Chương 18Chương 1817/4/2025470
Chương 19Chương 1917/4/2025490
Chương 20Chương 2017/4/2025430
Chương 21Chương 2117/4/2025440
Chương 22Chương 2217/4/2025430
Chương 23Chương 2317/4/2025440
Chương 24Chương 2417/4/2025440
Chương 25Chương 2517/4/2025440
Chương 26Chương 2617/4/2025410
Chương 27Chương 2717/4/2025420
Chương 28Chương 2817/4/2025480
Chương 29Invalid Date00
Chương 30Chương 3017/4/2025280
Chương 31Chương 3117/4/2025300
Chương 32Chương 3217/4/2025290
Chương 33Chương 3317/4/2025270
Chương 34Chương 3417/4/2025290
Chương 35Chương 3517/4/2025280
Chương 36Chương 3617/4/2025290
Chương 37Chương 3717/4/2025300
Chương 38Chương 3817/4/2025300
Chương 39Chương 3917/4/2025300
Chương 40Chương 4017/4/2025330
Chương 41Chương 4117/4/2025350
Chương 42Chương 4217/4/2025440
Tội Nhân Vô Tội

Tội Nhân Vô Tội

Tội Nhân Vô Tội
1775
Lượt xem
42
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
16:21 09/06/2025

Mô tả

Người bạn thân nhất của cô yêu Tô Nghiên.

Người đàn ông cô yêu nhất cũng yêu Tô Nghiên.

Ngày Tô Nghiên qua đời, tất cả mọi người đều cho rằng thủ phạm chính là cô, hai người đàn ông cùng xem cô ta quan trọng hơn sinh mạng lập tức liên thủ tống cô vào tù.

Năm đầu tiên ở trong tù, cô bị hỏng mất một bàn tay.

Năm thứ hai ở trong tù, cô bị tàn phế một chân.

Năm thứ ba ở trong tù, cô nhận được tin cha mẹ mình bị ép đến tự sát.

Hiện giờ cô chỉ còn lại người thân duy nhất là em gái, cô quỳ dưới đất đau khổ cầu xin Tần Dạ Hoài và Giang Đình Viễn giơ cao đánh khẽ, tha mạng cho em gái mình.

"Cậu Tần và cậu Giang hạ lệnh, nếu cô muốn đưa em gái đến bệnh viện chữa trị thì phải quỳ xuống đội tấm bảng này lên.”

Trên tấm bìa cạc tông màu trắng là ba chữ “Kẻ giết người” cực kỳ chói mắt, tựa như một con dao nhọn đâm thẳng vào mắt cô.

An Đồng chỉ run lên trong chớp mắt, giây tiếp theo đã không chút do dự đeo tấm bảng ra sau lưng mình. Chỉ cần em gái sống sót, bọn họ kêu cô làm gì cũng được.

Tần Dạ Hoài nhìn cô gái trẻ lảo đảo quỳ lết trên đường, chân mày không khỏi nhíu chặt. Hắn không dám tin người trước mắt mình là An Đồng.

An Đồng từng là một cô gái vui tươi xán lạn, xinh đẹp lóa mắt khuynh đảo toàn bộ nam giới ở Hoa Thành, thế nhưng hôm nay cô lại mặc bộ quần áo lao động nhàu nhĩ, tóc tai lộn xộn, mất hết tự tôn quỳ dưới đất đeo lên người tấm bảng sát nhân.

Một cơn giận vô cớ dâng lên trong ngực Tần Dạ Hoài, hắn kéo cửa kính xe lên, không nhìn cô nữa mà ra lệnh cho tài xế lái xe đi.

An Đồng đeo tấm bảng trên lưng quỳ bò từng bước đến trước cửa bệnh viện, thế nhưng bác sĩ cấp cứu lại nói với cô rằng đứa trẻ nằm trong lòng cô đã sớm tắt thở.

"Ông nói sao?"

"Cô bé đã qua đời rồi, nếu đến sớm hơn một chút có lẽ còn cứu chữa kịp…"

Có thứ gì như nổ tung bên tai, trong phút chốc đất trời xung quanh cô như sụp đổ.

"Nguyệt Nguyệt!"

Em gái cô không đáp lại, chỉ nhắm chặt hai mắt như đang ngủ quá say. Trên đời này mãi mãi không còn ai ngọt ngào gọi cô là chị, không còn ai chờ cô trở về nữa.