Anh ấy nói chỉ cần 1 tháng thôi. Cô ấy khỏe hơn một chút liền giải thích mọi chuyện cho cô ấy hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rốt cuộc tôi vẫn bị bộ dáng khó xử của anh ấy làm cho mềm lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng anh đừng gần gũi cô ấy quá, cô ấy… Tóm lại là em không thích.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Thành cuối cùng cũng nở nụ cười, vuốt nhẹ lên má tôi: “Được, anh sẽ có chừng mực.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nhẹ nhàng lau đi hai hang nước mắt của tôi: “Mới có mấy hôm sao nhìn em tiều tụy thế này? Hay là như này đi, nhân tiện chúng ta đang trong bệnh viện, anh đưa em đi khám luôn có được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quả nhiên anh ấy vẫn luôn rất quan tâm tôi. Người đàn ông này luôn biết cách khiến tôi mềm lòng mà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vươn tay ôm lấy hông anh ấy. Không biết có phải do tôi suy nghĩ quá nhiều hay không, nhưng có một khoảnh khắc tôi dường như cảm thấy cơ thể anh ấy cứng đờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chắc chắn là không phải đâu, vì Lục Thành của tôi, tuyệt tối không né tránh tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
***Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngày đầu tiên cô ấy dọn vào nhà chúng tôi. Lục Thành đã giới thiệu tôi chỉ là em họ. Nhà chúng tôi chỉ có hai phòng, đương nhiên giữa người vợ đang đóng giả và người yêu thật, ai anh ấy cũng không thể ở cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nói với Đàm Thanh Thủy: “Em ở cùng Du Miên nhé, để cô ấy tiện chăm sóc cho em. Công việc của anh khá bận, có khi còn phải đi đêm hôm sợ làm phiền em dưỡng bệnh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy dịu dàng năm lấy tay anh: “Không sao mà, em không ngại. Chúng ta là vợ chồng, phải nên ở cùng nhau mới đúng chứ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng bà đây ngại có được không? Tôi đứng một bên lườm Lục Thành muốn cháy mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vẫn may Lục Thành còn biết điều, khẽ ho khan một tiếng rồi nói với: “Nghe anh, dạo này anh hay mất ngủ, có người bên cạnh lại càng khó ngủ hơn em cũng biết mà.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đàm Thanh Thủy thấy Lục Thàn kiên quyết như thế thì cũng đành nghe theo. Bọn họ còn chẳng thèm hỏi ý kiến tôi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng tôi đâu có đồng ý?” Tôi khẽ hắng giọng, để Đàm Thanh Thủy và Lục Thành nhớ ra tôi vẫn đang tồn tại sờ sờ ở đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lục Thành thở dài: “Du Miên, không phải trước đó chúng ta đã thảo luận với nhau về vấn đề này rồi sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lắc đầu tỉnh bơ: “Đâu có, em chỉ nói là cô ấy có thể ở đây, đâu có nghĩa là em với cô ấy ở chung phòng?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không lẽ em muốn anh ở cùng phòng với cô ấy? Đừng náo nữa có được không?” Lục Thành đi về phía tôi khẽ thì thầm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mới thế mà Lục Thành đã nghĩ tôi náo rồi sao? Tôi còn chưa làm gì cơ mà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đàm Thanh Thủy bày ra bộ mặt đáng thương: “Em họ, chị biết bọn chị ở lại đây làm phiền đến em. Nhưng nhà của bọn chị mới bị cháy, chưa kịp mua nhà mới. Em rộng lượng, tốt bụng như thế, đừng để bụng có được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói thế có khác nào bảo rằng nếu tôi không đồng ý thì tôi liền xấu xa, hẹp hòi à?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không phải bọn chị, chỉ là chị thôi. Tôi chỉ không thích chị thôi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Du Miên…” Lục Thành thiếu kiên nhẫn gọi tên tên tôi. “Cô ấy đang bệnh như thế, không lẽ em muốn đuổi cô ấy ra khỏi nhà?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngỡ ngàng nhìn Lục Thành. Đây là lần đầu tiên suốt bốn năm yêu nhau anh ấy lớn tiếng với tôi, lại mới chỉ ngày đầu tiên cô ấy bước vào nhà?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa bao giờ tôi cảm thấy trước mặt tôi là một Lục Thành xa lạ đến như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em chỉ nói là không muốn chung phòng với Đàm Thanh Thủy, không nói là muốn đuổi cô ấy. Cô ấy vẫn ở trong phòng em, anh ở phòng ngủ cho khách, còn em sẽ dọn đồ ra phòng khách ngủ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy muốn nói gì đó với tôi, nhưng tựa như nhất thời không biết nên diễn đạt thế nào, giống như tôi là kẻ vô lý dù anh ấy nói thế nào cũng chẳng nghe vào đầu vậy? Còn Đàm Thanh Thủy thì cứ mở đôi mắt tròn xoe nhìn tôi như thể vô tội lắm?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngứa mắt đến thế là cùng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi xoay người bỏ ra ngoài, trước khi đi còn nghe thấy giọng nói buồn bã của Đàm Thanh Thủy: “Em họ ghét em đến vậy sao anh?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười khẩy. Chắc cô ta không biết đâu nhỉ, lý do tôi không muốn chung phòng với cô ta không hoàn toàn bởi vì tôi ghét cô ta, mà còn là vì… âm khí trên người cô ta rất nặng, đừng nói đến ở cùng phòng, ngủ cùng giường, đứng cách một đoạn mà tôi đã thấy khó thở rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đi dạo một vòng đến khi hoàng hôn buông xuống mới trở về nhà, thấy Lục Thành đã nấu xong một bàn đồ ăn thịnh soạn. Lần nào cãi nhau cũng vậy, anh ấy đều sẽ không nói mấy lời ngon ngọt như người ta, chỉ biết dùng đồ ăn để dỗ dành tôi. Dù rằng đồ ăn anh ấy nấu thật sự không ngon chút nào, nhưng bộ dạng vụng về đeo tạp dề chạy tới chạy lui trong bếp của anh ấy đều khiến tôi thấy mềm lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em ngồi xuống ăn thử món thịt này đi.” Lục Thành đẩy tôi ngồi xuống ghế rồi lấy cơm cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như dạo này trình độ nấu ăn của anh ấy lên tay rồi thì phải, vừa miệng hơn mọi khi rất nhiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngon không?” Anh ấy ngồi xuống đối diện tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Biết rằng anh ấy đang xuống nước làm hòa, tôi chỉ đành nhẹ giọng nói: “Cũng tạm…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng không để cho tôi ăn hết bát cơm cho ngon miệng thì một giọng nói ngọt ngào đã vang lên sau lưng: “Em họ thấy ngon là tốt rồi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bảy từ, không hơn, nhưng đủ làm miếng thịt kho trong miệng tôi trở nên nhạt thếch.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không đáp lại cô ta, chỉ cố gắng ăn nhanh cho xong bữa. Ăn xong Lục Thành cũng tranh rửa bát thay tôi. Vừa đợi Đàm Thanh Thủy trở về phòng, anh liền đến gần ôm tôi vào lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Anh biết em không vui nhưng em cố gắng chịu đựng khoảng một tháng thôi. Coi như vì anh được không? Em cũng không cần dọn đồ đi đâu hết, em vẫn ở phòng em, cô ấy ngủ phòng cho khách đi, để anh ngủ ngoài sofa là được rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hậm hực lườm anh ấy: “Đây gọi là lắm mối tối nằm không đấy. Đáng đời nhà anh!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ấy không dám cãi, chỉ cười bất lực nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net