Thông tin truyện: Trò Chơi Đổi Vai Của Thái Tử Gia
Tiêu đềTrò Chơi Đổi Vai Của Thái Tử Gia
Mô tảChồng tôi là “thái tử gia” trong giới quyền quý ở kinh thành. Kể từ sau khi kết hôn, anh ấy suốt ngày giữ bộ mặt lạnh tanh. Mẹ chồng không chịu nổi, bèn nói anh: “Con cười một cái, chết ai đâu?” Nhưng anh phớt lờ lời bà, cứ chăm chú vào điện thoại, liến thoắng lướt xem tin nhắn, gương mặt càng lúc càng sầm lại. Chắc chắn lại có tin gì đó liên quan đến ‘bạch nguyệt quang’ của anh ta. Tôi bĩu môi trong lòng: Đến một ‘bạch nguyệt quang’ còn không xử lý xong, thật vô dụng. Nhìn ‘chim hoàng yến’ của tôi ngoan chưa, ngày nào cũng ở nhà chờ tôi. Thế là tôi mắt đỏ hoe, tỏ vẻ nhẫn nhịn mà vẫn kiên cường, quay sang mẹ chồng nói:“Mẹ ơi, con không sao đâu. Chỉ cần chồng vui là được, con thế nào cũng được ạ. Con tin, đàn ông ra ngoài chơi bời chán rồi, sớm muộn cũng về nhà thôi.” Nghe tôi nói, bố mẹ chồng vừa hài lòng lại vừa thương xót, càng bực bội hơn với chồng. Bố chồng còn quát lớn, đòi cầm roi đánh anh ấy một trận. Cuối cùng chồng tôi ngẩng đầu khỏi chiếc di động, lẳng lặng nhìn tôi.Tôi rụt rè liếc anh một cái, rồi trốn sau lưng mẹ chồng. Anh bật cười, đưa điện thoại cho tôi, ôn tồn:“Vợ ơi, ban nãy anh cầm nhầm điện thoại. Cái này… là của em đấy.” !!!
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem213
Số chương5
Thể loạiHài Hước, Hiện Đại, Ngôn Tình, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025590
Chương 2Chương 217/4/2025380
Chương 3Chương 317/4/2025360
Chương 4Chương 417/4/2025380
Chương 5Chương 517/4/2025420
Trò Chơi Đổi Vai Của Thái Tử Gia

Trò Chơi Đổi Vai Của Thái Tử Gia

Trò Chơi Đổi Vai Của Thái Tử Gia
213
Lượt xem
5
Chương
Trạng tháiĐang ra
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:18 22/05/2023

Mô tả

Chồng tôi là “thái tử gia” trong giới quyền quý ở kinh thành. Kể từ sau khi kết hôn, anh ấy suốt ngày giữ bộ mặt lạnh tanh. Mẹ chồng không chịu nổi, bèn nói anh: “Con cười một cái, chết ai đâu?” Nhưng anh phớt lờ lời bà, cứ chăm chú vào điện thoại, liến thoắng lướt xem tin nhắn, gương mặt càng lúc càng sầm lại. Chắc chắn lại có tin gì đó liên quan đến ‘bạch nguyệt quang’ của anh ta. Tôi bĩu môi trong lòng: Đến một ‘bạch nguyệt quang’ còn không xử lý xong, thật vô dụng. Nhìn ‘chim hoàng yến’ của tôi ngoan chưa, ngày nào cũng ở nhà chờ tôi.

Thế là tôi mắt đỏ hoe, tỏ vẻ nhẫn nhịn mà vẫn kiên cường, quay sang mẹ chồng nói:“Mẹ ơi, con không sao đâu. Chỉ cần chồng vui là được, con thế nào cũng được ạ. Con tin, đàn ông ra ngoài chơi bời chán rồi, sớm muộn cũng về nhà thôi.”

Nghe tôi nói, bố mẹ chồng vừa hài lòng lại vừa thương xót, càng bực bội hơn với chồng. Bố chồng còn quát lớn, đòi cầm roi đánh anh ấy một trận.

Cuối cùng chồng tôi ngẩng đầu khỏi chiếc di động, lẳng lặng nhìn tôi.Tôi rụt rè liếc anh một cái, rồi trốn sau lưng mẹ chồng.

Anh bật cười, đưa điện thoại cho tôi, ôn tồn:“Vợ ơi, ban nãy anh cầm nhầm điện thoại. Cái này… là của em đấy.”

!!!