Chương 2Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Cường thế nào cũng không ngờ, tôi lại có thể nói ra những lời như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta nhìn sang cha mẹ Ái Hoa đứng bên cạnh, tự cảm thấy mất mặt, sắc mặt càng thêm khó coi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Kiều Kiều cũng nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chị à, em biết chị không muốn nhìn thấy em, nhưng mà chị cũng nên tôn trọng quyết định của cha chứ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Dù sao đi nữa, ông ấy cũng là cha của chị mà!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hứa Cường hài lòng nhìn cô ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Xem kìa! Thật hiểu chuyện, thật chu đáo, đây mới đúng là con gái của nhà họ Hứa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn lại tôi, bộ dạng hoàn toàn không nghe lọt tai, so sánh hai bên, Hứa Cường càng cảm thấy tôi không ra gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đương nhiên tôi không bỏ qua vẻ khinh thường và ghét bỏ trên mặt ông ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu là tôi của kiếp trước, có lẽ đã sớm vì thái độ của ông ta mà đứng ngồi không yên, tìm mọi cách hạ mình lấy lòng, sợ ông ta không vui, liền đuổi tôi ra khỏi nhà họ Hứa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật nực cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng nhà họ Hứa là nhà của tôi, nhưng tôi lại sống cẩn trọng như kẻ ở nhờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thậm chí còn không thoải mái tự tại bằng những ngày tháng ở cô nhi viện cùng Ái Hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà như vậy, rốt cuộc tôi còn cần thiết phải trở về sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi còn đang nghĩ làm sao mới có thể dứt bỏ quan hệ với nhà họ Hứa, người nhà Ái Hoa bên kia cũng bắt đầu giở trò.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không giống Hứa Cường, cha của Ái Hoa là Lâm Chí Bình, là một nhà nghiên cứu khoa học, tự xưng là người có học thức cao, mắt để trên đỉnh đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Là con gái của chúng ta, thành tích hiện tại của con thật sự quá kém."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đến cả Đại học Bắc Kinh cũng không đỗ, không bằng chị họ con, e là sau này cũng chẳng nên cơm cháo gì."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thôi được, dù sao cũng là con ruột, về nhà chúng ta nuôi cũng được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng điệu cao ngạo đó khiến Ái Hoa lập tức nắm chặt tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những lời này, tôi nhớ kiếp trước Lâm Chí Bình cũng từng nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là khi đó, Ái Hoa một lòng muốn về nhà, không hề để ý đến những lời châm chọc của ông ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy vui mừng nghĩ rằng sau khi trở về có thể cùng cha mẹ làm thí nghiệm, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhẹ nhàng kéo tay cô ấy, kiên định đứng bên cạnh cô ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đúng là cô ấy không đỗ Đại học Bắc Kinh, vì trước kỳ thi đại học, cô ấy đã ăn phải đồ không nên ăn, khiến một môn của cô ấy không có điểm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu không phải vì chuyện này, Đại học Bắc Kinh đối với cô ấy..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Chí Bình mất kiên nhẫn ngắt lời tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy thì sao? Cháu có biết điều quan trọng nhất khi làm thí nghiệm là gì không? Là kết quả!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đừng tìm lý do cho sự yếu kém của nó nữa, điều đó chỉ khiến tôi thấy nó thật sự kém cỏi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không thể nghe nổi ông ta hạ thấp Ái Hoa như vậy, chỉ hận không thể đấm thẳng vào cái mặt đắc ý kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không thể tưởng tượng được kiếp trước cô ấy đã phải nghe bao nhiêu lần những lời lẽ lạnh lùng và ghê tởm như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên đời này, sao lại có nhiều người không thương con mình đến thế?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nếu không phải Ái Hoa kéo tôi lại, có lẽ tôi đã đấm cho Lâm Chí Bình một trận rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt trấn an, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, cứ như người vừa nói không phải là cha ruột mà là một người xa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ông thấy tôi kém cỏi, thì tôi cũng thấy ông không xứng làm cha tôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy thì tốt, cũng không cần ai nhận ai cả."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe Ái Hoa nói vậy, Lâm Chí Bình cười khẩy: "Cha không xứng? Con có biết cha là ai không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đương nhiên là biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đời trước, hai vợ chồng nhà họ Lâm đều tham gia nghiên cứu bí mật quốc gia, cuối cùng còn dẫn theo chị họ của Ái Hoa cùng nhau lên nhận khen thưởng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đó, dù là tôi, người bị đánh gãy chân phải gả cho một người đàn ông góa vợ, hay Ái Hoa đang nằm liệt trong phòng thí nghiệm, đều đã thấy khuôn mặt dương dương tự đắc của bọn họ trên TV.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến đây, nắm đấm của tôi lại siết chặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mặc kệ ông là ai, ông không xứng làm cha của Ái Hoa, vĩnh viễn không xứng!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Chí Bình hết lần này đến lần khác bị mất mặt, sắc mặt vô cùng khó coi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta quay đầu nhìn Ái Hoa bên cạnh tôi: "Con nhất định muốn nghe lời con nhỏ hoang này sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ái Hoa lắc đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Chí Bình còn định cười nhạo tôi, lại nghe thấy cô ấy nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ái Giai không phải con nhỏ hoang, Ái Giai là chị gái duy nhất của tôi, tôi sẽ không nhận ông."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tốt, tốt lắm!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Chí Bình tức giận đến đỏ bừng cả mặt, ánh mắt hận không thể lóc thịt lột da hai chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta lấy mấy tờ phiếu lương từ trong túi ra, tùy tiện ném xuống đất, để lại một câu đầy ác ý:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được, hy vọng con đừng hối hận, cầm lấy mấy tờ phiếu lương này đi, từ nay về sau con không còn quan hệ gì với nhà họ Lâm chúng ta nữa! Đến lúc đó, dù con có quỳ xuống cầu xin, chúng ta cũng sẽ không cho con bước chân vào cửa nhà nửa bước!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi và Ái Hoa đều coi như ông ta đang nói nhảm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng những tờ phiếu lương trên mặt đất, đương nhiên chúng tôi vẫn nhặt lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đây là nhà họ Lâm nợ Ái Hoa, chúng tôi nhận lại là điều đương nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bị ngó lơ quá lâu, trong mắt Hứa Cường loé lên một tia khinh miệt, rõ ràng có chút xem thường hành vi của chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta khẽ hắng giọng, thu hút sự chú ý của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con đúng là thích lo chuyện bao đồng, được rồi, xin lỗi em gái con đi, cha sẽ đưa con về nhà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phòng của con ở nhà cũng đã dọn dẹp xong rồi, con nên học hỏi em gái mình nhiều hơn, còn bé còn trẻ mà đã là người nổi bật trong đoàn nữ binh rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hai ngày nữa con bé còn phải đi tham gia thi đấu, vừa hay dẫn con đi mở mang kiến thức."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông ta chỉ vài ba câu đã sắp xếp cho tôi đủ thứ, nhưng tôi chỉ lắc đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ái Hoa không về, tôi cũng không về."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net