Cố phu nhân “ồ” một tiếng thật dài, mới chợt nhớ ra còn có tôi, liền vỗ trán. Nhưng quà bà mang về đều bị Vãn Vãn mở hết cả rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cũng chẳng bận tâm lâu, bà dứt khoát cầm lấy thứ trong tay Vãn Vãn đưa sang:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sơ Sơ, cái này cho con nhé. Mẹ quên mua riêng cho con, để lần sau mẹ bù lại.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố tiên sinh bên cạnh phụ họa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái mẹ con cho thì con cứ nhận đi. Thật ra ba mẹ cũng không phải cố ý quên con, chỉ là nhất thời không nghĩ tới.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nghĩ, nếu Ôn Thi Nha ở đây, nhất định sẽ bình luận: “Ông Cố này văn học cũng chẳng học ra gì, giỏi lắm thì là cao thủ văn chương… thừa chữ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Và dĩ nhiên, tôi không nhận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Quà người khác bóc rồi thì con không cần.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một câu của tôi khiến nhiệt độ quanh bàn cơm tụt thẳng xuống âm độ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân thoáng lúng túng, giọng nghẹn ngào:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“ Sơ Sơ, con trách mẹ sao? Mẹ không cố ý đâu, lần sau mẹ sẽ bù cho con, được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố tiên sinh “cạch” một tiếng đặt đũa xuống bàn, mặt sa sầm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vô phép! Con nói chuyện với mẹ kiểu gì thế hả?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Hàn xoa ấn đường, vẻ bực bội trên người gần như sắp tràn ra ngoài.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong bầu không khí ngột ngạt, Cố Vãn Vãn rụt rè mở miệng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Những món quà đó… con không cần nữa, để hết cho chị đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân lập tức xót xa, nắm tay con gái an ủi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bảo bối, vẫn là con ngoan nhất. Con muốn gì cứ nói với mẹ, mẹ mua hết cho con.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vâng, cảm ơn mẹ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai mẹ con lại ríu rít tình cảm, thế là coi như sóng gió tạm thời lắng xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cơm xong, cả nhà tụ lại ở khu sofa để nghỉ ngơi trò chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng chủ yếu vẫn là ba mẹ Cố cùng Vãn Vãn cười nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Hàn ngồi một bên mở laptop xử lý công việc, còn tôi ôm điện thoại quay về “vị trí chuyên dụng” của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân nhìn sang tôi với Cố Hàn, ánh mắt đầy bất mãn. Trong mắt bà, hai đứa con này sao mà chẳng hiếu thuận bằng Vãn Vãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng vợ chồng họ vừa đi du lịch nước ngoài về, thế mà chẳng thấy chúng tôi quan tâm hay trò chuyện gì, chỉ chăm chăm làm việc hoặc cắm mặt vào điện thoại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi: “……?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố tiên sinh ở bên cạnh gật gù tán đồng, còn bồi thêm: trước kia lúc Ôn Thi Nha còn ở đây cũng thế, lạnh nhạt, suốt ngày vùi đầu vào công việc chẳng thèm quan tâm cha mẹ. Chính vì vậy mà họ mới nhận nuôi Vãn Vãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giờ con gái ruột đã trở về, vậy mà cũng không biết đến gần gũi cha mẹ, lại ôm cái điện thoại còn thân hơn với người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
May mà còn có đứa con nuôi này, nếu không thì vợ chồng họ làm gì được hưởng cái gọi là “hiếu thuận” từ con cái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe xong, tôi thật sự… cạn lời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn sang Cố Hàn, thần sắc anh vẫn thản nhiên, hiển nhiên chuyện này đã thành “chuyện cũ nói mãi”, anh ta quen rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đang trò chuyện không biết sao lại lôi sang đề tài việc học của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Họ hỏi tôi học trường nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Vãn Vãn cùng tuổi với tôi, năm nay lớp 12, học ở trường cấp ba tốt nhất – Trung học Ngân Hạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhắc đến trường, mặt cô ta sáng rỡ, không giấu nổi sự đắc ý. Cố phu nhân cũng nở nụ cười đầy tự hào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thì vẫn vừa nghịch điện thoại vừa tùy tiện đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“À, học ở trường Gia Lý Độn (tức… ở nhà).”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân còn ngơ ngác lẩm bẩm: “Gia Lý Độn là trường trọng điểm nào thế?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Vãn Vãn thì “phụt” cười ra tiếng. Thấy mọi người nhìn sang, cô ta vội lấy tay che miệng xin lỗi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin lỗi chị, em không cố ý đâu… chỉ là chị đem chuyện nghỉ học ở nhà nói thành ‘Gia Lý Độn’… nghe buồn cười quá.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ta lại như muốn bật cười nữa, Cố phu nhân liền cao giọng:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con chưa từng đi học sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ừm.” Tôi chẳng thèm ngẩng đầu, chỉ hờ hững ừ một tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ nhỏ tôi đã lười đến trường, toàn tự học ở nhà, chưa bao giờ ngồi lớp nghiêm túc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ban đầu, ba mẹ nuôi cũng muốn tôi giống những đứa trẻ khác, đi học bình thường. Nhưng ngay ngày đầu tiên họ đưa tôi đến trường, tôi đã khiến cô giáo và cả lớp khóc lóc om sòm. Thế là cái ý định kia vĩnh viễn chỉ còn là ý định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì chuyện này mà họ đau đầu không ít.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau đó Vân Phi còn nghiêm túc nói: “Giữa thần và phàm vốn có bức tường ngăn cách, ép thần minh đi cùng phàm nhân, đôi bên đều khổ sở.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi anh ta bị đánh một trận nhừ tử.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thế nên tôi chưa từng đi học ngày nào. Chỉ là hai năm gần đây, ông hiệu trưởng già của một trường luôn tìm cách thuyết phục tôi nhập học, nhất là năm nay thi đại học, ông ấy hy vọng tôi có thể thi với tư cách học sinh chính quy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, sắc mặt Cố phu nhân đã xấu hẳn đi, lập tức bàn bạc với chồng: phải đưa tôi vào học cùng trường với Cố Vãn Vãn. Cố gia sao có thể để thiên hạ biết mình có một đứa con gái mù chữ, chưa từng đi học? Nói ra ngoài, chẳng phải sẽ bị cười rụng răng sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù chỉ cần cho tôi nhập học làm bộ làm dáng cũng còn hơn để tôi suốt ngày trốn ở nhà chơi game.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Vãn Vãn ngồi bên ngoan ngoãn lắng nghe, cuối cùng “lo lắng” nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng chị chưa từng đi học, liệu có theo kịp không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân thoáng do dự, Cố tiên sinh lại nghiêm mặt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ở cái tuổi này chỉ có thể học lớp 12, chẳng lẽ còn muốn làm học sinh lưu ban?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thi xong đại học thì quẳng sang bất kỳ trường nào ở nước ngoài, ít nhất cũng có cái bằng, giữ được thể diện.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Họ thản nhiên đưa ra quyết định ngay trước mặt tôi, không hề nghĩ đến việc hỏi ý kiến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Hàn suốt quá trình chỉ im lặng, cau mày liếc tôi một cái, dường như có lời muốn nói nhưng cuối cùng lại không thốt ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng, Cố tiên sinh vỗ bàn chốt hạ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng lúc tôi cũng có chút quen biết với hiệu trưởng Trần bên trường Ngân Hạnh, nhờ ông ấy nhận thêm một học sinh, chắc không khó lắm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, thấy tôi vẫn cúi đầu nghịch điện thoại, trong mắt bà thoáng qua vẻ chán ghét, thậm chí hối hận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sớm biết thế này, chi bằng đừng nhận lại đứa con gái này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mà tôi thì đang mải tám chuyện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
M: 【Tôi đồng ý rồi.】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão Trần: 【Đồng ý gì?】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão Trần: 【Qua Ngân Hạnh sao?】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão Trần: 【Cuối cùng cô cũng chịu nhấc người rồi!】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân đích thân đưa tôi đến trường làm thủ tục nhập học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Vãn Vãn đi trước dẫn đường, không ngừng chỉ chỗ này chỗ kia, giới thiệu từng tòa nhà như thể thuyết minh viên chuyên nghiệp, rõ ràng rất quen thuộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi thì hai tay đút túi, lững thững theo sau, ánh mắt tùy tiện đảo qua.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những gì trông thấy, đều có thể lập tức đối chiếu với những gì lão hiệu trưởng đã miêu tả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù đây là lần đầu tôi đến, nhưng để thuyết phục tôi, ông ấy đã “khoe” chi tiết từng ngóc ngách của trường không biết bao nhiêu lần. Đến mức ngay cả món ăn hot nhất trong căn-tin tôi cũng thuộc nằm lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó hiệu trưởng đích thân ra tiếp, còn xin lỗi vì hiệu trưởng Trần đi công tác vắng, nhưng việc ông ấy đã lo xong xuôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói rồi đưa cho tôi thẻ học sinh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân thoáng bất ngờ, thậm chí có phần cảm thấy được “ưu ái”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù Cố gia là trùm buôn đồ cổ, nhưng với địa vị của hiệu trưởng Ngân Hạnh, cho dù ông ta không nể mặt cũng chẳng ai làm gì được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ấy vậy mà giờ không chỉ có phó hiệu trưởng tiếp đón, nghe giọng điệu còn như thể — nếu không vì bận đi công tác, hiệu trưởng Trần đã đích thân ra mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Điều này càng khiến Cố phu nhân hài lòng, và bà đương nhiên quy hết công lao lên người Cố Vãn Vãn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong mắt bà, nhờ Vãn Vãn ưu tú, cộng thêm bối cảnh giàu có của Cố thị, mới khiến hiệu trưởng coi trọng như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thủ tục rất nhanh chóng. Trong lúc đó, phó hiệu trưởng có nhận một cuộc gọi, sau quay lại bảo: hiệu trưởng Trần đang trên đường gấp gáp trở về, nếu không bận, họ có thể ngồi đợi, ông ấy muốn đích thân gặp mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố phu nhân càng ngạc nhiên, mừng rỡ đồng ý, còn nắm chặt tay Cố Vãn Vãn, mặt mày tươi rói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhờ các thầy cô chăm sóc cho Vãn Vãn, gửi con bé ở trường chúng tôi cũng hoàn toàn yên tâm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phó hiệu trưởng cười khen:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Bạn Vãn Vãn thật sự thông minh, thành tích luôn thuộc nhóm dẫn đầu, phu nhân thật có phúc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Được người khác khen con, Cố phu nhân cười không khép nổi miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cứ thế, họ trò chuyện say sưa, mà nhân vật chính như tôi thì bị gạt hẳn sang một bên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy thủ tục đã xong, tôi cầm thẻ học sinh lặng lẽ rời văn phòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này điện thoại rung, mở ra thấy tin nhắn mới:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão Trần: 【Tôi còn nửa tiếng nữa là đến, chờ tôi!】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
M: 【Tôi đi rồi.】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão Trần: 【Đừng mà!】Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước mắt tôi như hiện ra cảnh một lão già đang gào rú giật tóc vì tuyệt vọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vội lắc lắc đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một ông già thôi, gặp hay không có gì quan trọng đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghĩ đến cảnh sắp phải bắt đầu cuộc sống “học sinh khổ bức”, ngay cả bữa ăn cũng chẳng còn ngon miệng nổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Buổi tối ăn cơm, Cố phu nhân mở miệng là giọng khoe khoang, hớn hở kể chuyện làm thủ tục nhập học ban ngày.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cuối cùng còn đặc biệt nhấn mạnh: hiệu trưởng Trần rất coi trọng họ, lại còn khen Vãn Vãn không ngớt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Con gái chúng ta, Vãn Vãn, đúng là xuất sắc. Lần này Sơ Sơ cũng nhờ ánh hào quang của Vãn Vãn, nếu không thì đâu có thuận lợi thế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố tiên sinh gật gù, vẻ mặt cũng đầy mãn nguyện:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng vậy, phía trường chẳng đưa ra điều kiện gì, chắc hẳn là vì có Vãn Vãn đang học ở đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngân Hạnh năm nào cũng có chỉ tiêu tuyển thẳng vào Đại học Kinh, giờ chắc cũng bắt đầu nộp đơn rồi nhỉ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net