Gần nửa đêm, sương mù đột nhiên dày đặc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi Thời Vũ bước ra từ văn phòng giáo viên chủ nhiệm, cậu mới nhận ra cả khuôn viên trường đã không còn một bóng người. Sân thể dục bị màn sương mù bao phủ, tầm nhìn cực kỳ hạn chế. Từ phòng bảo vệ gần cổng, thoáng nghe thấy tiếng ngáy mơ hồ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu ghé mắt nhìn qua cửa sổ. Bác bảo vệ nằm gục nghiêng trên bàn ngủ, khuôn mặt bị chiếc mũ che kín mít, hai tay buông thõng hai bên người. Tư thế ngủ ấy trông thật khiến người ta khó chịu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu không làm phiền giấc ngủ của bác bảo vệ, khéo léo trèo qua cổng trường. Sau khi lao ra ngoài, cậu kịp bắt chuyến xe buýt cuối cùng đang đợi ở trạm gần trường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ vì đã quá muộn, trên xe chẳng có hành khách nào khác. Thời Vũ chọn một chỗ ngồi ở hàng ghế sau, ngồi xuống và ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc tan học, cậu bị giáo viên chủ nhiệm gọi vào văn phòng để “nói chuyện một mất một còn” sâu sắc đến tận tâm can. Chủ đề chính xoay quanh những suy ngẫm và cảm nhận của cậu về việc lại một lần nữa thảm bại bị lưu ban.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ cảm thấy vô cùng xấu hổ. Đây đã là lần thứ ba cậu bị lưu ban. Những bạn học cùng khóa với cậu ngày trước giờ đã lên được cấp cao trung, chỉ còn mình cậu vẫn lẹt đẹt ở cấp sơ trung, vật lộn trong khó khăn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một học sinh tiểu học mười tám tuổi, nói ra chính cậu cũng thấy ngượng ngùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì thế, bài kiểm điểm dài cả vạn chữ của cậu được học thuộc lòng một cách chân thành và xúc động. Đến khi giáo viên chủ nhiệm không thể chịu nổi nữa, vung tay hét lên bảo cậu cút đi, thì bầu trời bên ngoài đã tối đen như mực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước khi rời đi, giáo viên chủ nhiệm nheo mắt, nói một câu đầy ẩn ý: “Trên đường về nhà nếu gặp phải chuyện gì đặc biệt, nhất định phải động não suy nghĩ kỹ. Em đã khiến tôi mất hết danh tiếng trong giới giáo dục rồi, biết không hả!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuyện đặc biệt ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chuyện đặc biệt nhất xảy ra gần đây quanh cậu có lẽ là vụ tên sát nhân hàng loạt ẩn nấp trong khu chung cư. Nhưng chẳng phải tên sát nhân đó đã bị đội bảo vệ thành phố bắt đi rồi sao? Hơn nữa, chính cậu còn là người thấy việc nghĩa hăng hái gọi điện báo cáo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lá thư khen ngợi được gửi đến trường vẫn còn nằm trên bàn ăn nhà cậu cho đến tận bây giờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù cậu không hiểu tại sao khi lá thư khen đó được đọc to trong buổi chào cờ, bạn học và thầy cô lại có biểu cảm kỳ lạ đến vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ đang mải suy nghĩ lung tung thì đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt đang dò xét mình. Cậu nghiêng đầu, vừa hay chạm phải đôi mắt âm u, đục ngầu trong gương chiếu hậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tài xế đang lén nhìn cậu!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ nhíu mày, tiếng động khó nghe từ những bộ phận cũ kỹ của xe buýt cọ xát vào nhau không ngừng vang lên bên tai cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kẽo kẹt, kẽo kẹt—Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Âm thanh ấy giống như một chiếc cưa đã cùn, cứ liên tục giằng xé trong đầu Thời Vũ. Trán cậu bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh, cuối cùng cậu cũng chậm rãi nhận ra điều gì đó không ổn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong màn sương mù dày đặc đến mức tầm nhìn gần như bằng không thế này, sao xe buýt vẫn có thể chạy được chứ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ kín đáo quan sát phía trước. Tài xế đã thu lại ánh mắt, dây đai an toàn thắt ngang ngực hắn càng siết chặt hơn theo từng động tác xoay vô -lăng. Nó chặt đến mức cắm sâu vào da thịt, để lại một vệt máu đỏ trên chiếc áo sơ mi ngả vàng của hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh mắt di chuyển xuống dưới, ống quần của tài xế nhẹ nhàng rũ xuống trước ghế lái. Từ góc nhìn của Thời Vũ, cậu có thể thấy rõ phần dưới ghế trống rỗng, hoàn toàn không có thứ gì có thể gọi là “chân”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ hít vào một hơi lạnh, cứng người dời ánh mắt đi. Ngay lập tức, vài dấu tay đỏ máu trên lưng ghế phía trước đập vào mắt cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt cậu tối sầm, cúi đầu nhìn xuống, kết quả là phát hiện dưới ghế mình đang ngồi có một chiếc vali đang rỉ máu, mà bên trong dường như còn có thứ gì đó đang cử động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ có chút sụp đổ. Sao mà chỗ nào cũng không thoát được thế này!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu thở ra một hơi, dứt khoát nhắm mắt lại, trong lòng không ngừng lẩm nhẩm kinh nghiệm mà mình đã đúc kết sau bao năm đụng độ quỷ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Yêu quỷ gì đó, chỉ cần tôi không nhìn thấy thì chúng không tồn tại!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rõ ràng con quỷ tài xế lại không muốn dễ dàng buông tha cậu như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kèm theo tiếng phanh gấp chói tai, xe buýt đột ngột dừng lại. Thời Vũ chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện cười địa ngục như “quỷ tài xế không có chân thì làm sao đạp phanh được”. Vì cú dừng đột ngột ấy suýt chút nữa khiến cậu bay khỏi ghế ngồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên ngoài cửa sổ là một màn sương mù dày đặc. Cậu ghé sát kính, nheo mắt hết sức cũng không thể nhìn rõ giờ phút này mình đang ở đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đột nhiên, một khuôn mặt trợn tròn mắt xuất hiện ngay bên ngoài cửa sổ!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khuôn mặt kia gần như áp sát vào kính, chiếc mũi bị ép biến dạng khiến vẻ ngoài của hắn trông có phần buồn cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ nín thở, bất giác lùi lại vài bước, sau đó thở phào nhẹ nhõm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Là người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù sao chỉ có con người mới làm ra hành động ngu ngốc như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cửa sau và cửa sổ xe đều không thể mở được. Cậu muốn cảnh báo người bên ngoài đừng lên xe, nhưng lại không muốn đánh động tài xế để rồi phải đối đầu trực diện với hắn. Thế là cậu mượn hơi thở phả ra, viết lên kính mấy chữ “Đừng lên xe”.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô cô cô——Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những dấu tay máu liên tục in lên cửa kính, ngay lập tức làm bẩn dòng chữ cậu vừa viết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía kẻ gây ra chuyện này. Tài xế vẫn bị dây đai an toàn trói chặt trên ghế lái, nhưng cậu rất rõ rằng sự an toàn này chỉ là tạm thời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu dùng chân đá chiếc vali đang không ngừng di chuyển vào sâu dưới gầm ghế, bắt đầu suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực ra, đây không phải lần đầu tiên cậu đụng độ quỷ, nhưng trước đây, chỉ cần cậu giả vờ như không có chuyện gì, bình thản bước qua, thì hầu hết lũ yêu quỷ đó cũng không làm khó cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lần này, con quỷ tài xế chỉ còn nửa người lại cực kỳ cố chấp, thậm chí còn nhốt cậu lại trên xe buýt, không thể thoát ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chẳng lẽ con quỷ tài xế này có mục đích gì khác?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ chép miệng, có chút bất mãn với sự thiếu tinh tế của con quỷ tài xế. Mọi người giữ một khoảng cách an toàn, không can thiệp vào chuyện của nhau, chẳng phải tốt hơn sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thế nào rồi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông thu lại ánh mắt, nghiêm túc và trịnh trọng nói: “Hắn bảo chúng ta lên xe.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Liên Thương xoa xoa ấn đường, “Sương mù dày đặc sắp đuổi kịp rồi, bên ngoài chưa chắc đã an toàn hơn bên trong.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có người thắc mắc: “Trước đây, xe buýt đi phó bản đều đợi gần căn cứ của người chơi, sao lần này lại xa thế?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảnh Nguyên, người chơi đứng cạnh Liên Thương, lên tiếng: “Lên xe trước đã, chúng ta đâu thể đi bộ đến khu chung cư Cửu Đống được.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hơn nữa, phạm vi sương mù đang lan rộng ngày càng nhanh, chỉ có khu vực xung quanh xe buýt là chưa bị màn sương dày đặc bao phủ. Xét theo tình hình này, xe buýt đúng là nơi duy nhất an toàn hiện tại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Các người chơi nhìn nhau, Liên Thương bước về phía cửa trước, định nhấc chân lên xe thì đột nhiên trông thấy điều gì đó, khiến cơ thể anh khựng lại tại chỗ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dáng người cao lớn của anh chặn kín cửa trước, khiến Cảnh Nguyên không rõ rốt cuộc là thứ gì đã khiến anh dừng bước. Cậu đứng sau lưng, khẽ hỏi: “Sao vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Liên Thương nghiêng người sang một bên, để cậu có thể nhìn thấy tình hình bên trong xe. “Có tài xế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ ba từ ngắn gọn, nhưng đủ khiến tất cả người chơi giật thót tim.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Việc lên xe buýt là cách duy nhất để người chơi vô hạn lưu tiến vào phó bản. So với phó bản sắp tới, xe buýt được xem là nơi tương đối an toàn, không có điều kiện tử vong nào được thiết lập. Người chơi có thể tận dụng thời gian này để chuẩn bị trước khi vào phó bản, như trao đổi thông tin về phó bản hay chọn đồng đội để lập nhóm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng giờ đây, khi biết rằng ngay cả “nhà an toàn” này cũng có quỷ, tâm trạng của người chơi không thể nào bình tĩnh được nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Biến số – đó là từ mà người chơi vô hạn lưu ghét nhất.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dĩ nhiên, không chỉ người chơi bất ngờ, mà Thời Vũ cũng vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thời Vũ nhìn vài hành khách xui xẻo lên xe sau cùng, trong lòng không khỏi thắc mắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Có tài xế.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tại sao đối với những người này, việc “trên xe buýt có tài xế” lại gây sốc hơn cả chuyện “tài xế chỉ còn nửa người”?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa kịp suy nghĩ thấu đáo, tài xế đã bực bội nhấn còi inh ỏi. Tiếng còi chói tai vang lên, như thúc giục hành khách nhanh chóng lên xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thôi kệ, lên xe trước đã!” Liên Thương cầm một thanh đoản kiếm dài trong tay, dẫn đầu bước lên xe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net