Tiêu đề | Trúc mã khóc nhè nhà bên |
---|---|
Mô tả | Đi nhà trẻ tôi bị cậu bé nọ cưỡng hôn. Hơn nữa cậu ta lại là con trai của tình địch bố tôi. Tôi lau nước miếng trên mặt vào người cậu ấy, rồi sau đó đẩy mạnh một cái. Ngay lập tức cậu ấy ngã xuống đất, đầu gối trầy đỏ, nhưng vẫn nắm chặt vạt váy tôi không buông. Tôi quay đầu liền thấy cậu ấy mắt đỏ hoe, tủi thân nhìn cô giáo vừa vội vã chạy tới, nói: 'Em chỉ muốn Dao Dao bế em thôi.'" “Em không muốn, em không bế nổi cậu ấy đâu.” Nghe thấy lời của Trình Cảnh Nguyên, tôi quay đầu đi, hất cao cái đuôi ngựa, để lại cho cậu ấy một bên mặt lạnh lùng vô tình. Tôi mới không muốn đỡ Trình Cảnh Nguyên dậy đâu, đùa gì chứ, đều là trẻ con với nhau, cậu ấy đâu phải mèo con cún con gì, sao tôi có thể bế nổi được cơ chứ. Trình Cảnh Nguyên thấy tôi không để ý đến mình nữa, bắt đầu mở to mắt, sau đó òa khóc thật to, nước mắt như hạt đậu thi nhau rơi xuống. |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 818 |
Số chương | 5 |
Thể loại | HE, Thanh Xuân Vườn Trường |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 1 | 2/4/2025 | 215 | 0 |
Chương 2 | Chương 2 | 2/4/2025 | 200 | 0 |
Chương 3 | Chương 3 | 2/4/2025 | 174 | 0 |
Chương 4 | Chương 4 | 2/4/2025 | 162 | 0 |
Chương 5 | Ngoại truyện | 2/4/2025 | 67 | 0 |

Trúc mã khóc nhè nhà bên
Mô tả
Đi nhà trẻ tôi bị cậu bé nọ cưỡng hôn.
Hơn nữa cậu ta lại là con trai của tình địch bố tôi.
Tôi lau nước miếng trên mặt vào người cậu ấy, rồi sau đó đẩy mạnh một cái.
Ngay lập tức cậu ấy ngã xuống đất, đầu gối trầy đỏ, nhưng vẫn nắm chặt vạt váy tôi không buông.
Tôi quay đầu liền thấy cậu ấy mắt đỏ hoe, tủi thân nhìn cô giáo vừa vội vã chạy tới, nói:
'Em chỉ muốn Dao Dao bế em thôi.'"
“Em không muốn, em không bế nổi cậu ấy đâu.”
Nghe thấy lời của Trình Cảnh Nguyên, tôi quay đầu đi, hất cao cái đuôi ngựa, để lại cho cậu ấy một bên mặt lạnh lùng vô tình.
Tôi mới không muốn đỡ Trình Cảnh Nguyên dậy đâu, đùa gì chứ, đều là trẻ con với nhau, cậu ấy đâu phải mèo con cún con gì, sao tôi có thể bế nổi được cơ chứ.
Trình Cảnh Nguyên thấy tôi không để ý đến mình nữa, bắt đầu mở to mắt, sau đó òa khóc thật to, nước mắt như hạt đậu thi nhau rơi xuống.