Edit: Hiểu YênĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khói bếp lượn lờ, đường ruộng ngang dọc, đột nhiên có tiếng vó ngựa phá vỡ bầu không khí yên bình của một ngôi làng ở miền núi xa xôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là một đám người lạ từ ngoài thành đến, một nam nhân trung niên vừa đi vừa rải một nắm tiền xu rồi dễ dàng mua được thông tin mà hắn muốn, sau đó họ đi thẳng đến ngôi nhà ở cuối làng. Nhìn thấy vậy dân làng chán nản vội vàng đi theo, vừa đi họ vừa suy đoán.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Là người nhà của tiểu nương tử kia tìm đến sao? Ta đã sớm nói tiểu nương tử kia chắc chắn là cô nương danh gia vọng tộc rồi, quả nhiên không sai!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chậc, lần này hai người nhà lão Vương xong đời rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đám người kia không thèm quan tâm đến những lời bàn tán của người dân trong làng, vội vàng gõ cửa một hộ nhà trong làng rồi nói rõ mục đích họ đến đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xin hỏi lão bá, có phải hai ngày trước lão bá mới cứu được một tiểu cô nương không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người nam nhân trung niên chấp hai tay hành lễ trước cửa nhà, vẻ mặt hắn khó nén sự vội vàng. Ông lão sửng sốt, nhìn lướt qua cách ăn mặc của nam nhân trung niên và đám người thì không dám chậm trể vội vàng gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai ngày trước lão đây đi nhặt củi, đúng là đã cứu được một tiểu cô nương, ngài đây là…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng nói của nam nhân trung niên cũng nhẹ nhàng hơn, ánh mắt liếc nhìn vào trong nhà rồi giải thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hai ngày trước nha đầu nhà ta lên núi du ngoạn, không ngờ lại sơ ý rơi khỏi vách đá. Cả nhà ta đã tìm kiếm khắp mọi nơi, hôm qua có nghe người của quý thôn nói lão bá vào núi có cứu được một tiểu cô nương nên chúng ta lập tức tìm đến…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nam nhân trung niên tên Đoàn Văn Bá, chính là nhị lão gia của Thiếu Khanh phủ. Nha đầu trong miệng ông ta nói ra cũng không phải con gái của ông ta, mà là cháu bên ngoại. Nàng họ Khấu, khuê danh là Thanh Thanh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai ngày trước Khấu Thanh Thanh và ba vị cô nương của Thiếu Khanh phủ lên núi chơi, không ngờ lại trượt chân rơi xuống vách núi mới xảy ra cớ sự như hôm nay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lão gia mời người vào trong nhà sau đó chỉ tay về hướng gian phòng phía tây được che phủ bởi tấm rèm cũ nát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiểu cô nương đó ở trong đó…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đi theo Đoàn Văn Bá có một vị nha hoàn trẻ tuổi xinh đẹp, nàng ấy vừa nghe mấy lời này xong thì đã vội lao qua đó. Lúc nhìn thấy thiếu nữ đang nằm trên giường đất thì lập tức nhào qua, nước mắt nước mũi giàn giụa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hu hu, cô nương, người hù chết nô tỳ rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe tiếng nha hoàn khóc lóc thì Đoàn Văn Bá cũng nhấc chân vào theo, đến khi tận mắt nhìn thấy thiếu nữ ấy thì ông ta mới yên tâm, thần sắc thả lỏng như trút được gánh nặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thật tốt quá, Thanh Thanh không xảy ra chuyện gì…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu nữ ngồi dậy tựa vào giường tóc có mái tóc đen tuyền như thác nước, thần sắc thì tái nhợt như tuyết, duy chỉ có đôi mắt hơi gợn sóng sinh ra mấy phần nghi hoặc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai người trước mắt gọi nàng là con gái rồi lại gọi là cô nương nhưng nàng lại không quen biết họ. Nam nhân trung niên gọi nàng là “Thanh Thanh”, nhưng Thanh Thanh là ai nàng cũng không biết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẫu thân nàng qua đời vì quá đau lòng nên trong lúc thất thần nàng đã nhảy xuống vách núi hôn mê bất tỉnh, lúc tĩnh lại đã thấy mình nằm ở nhà của lão bá. Lão bá tốt bụng lương thiện chăm sóc nàng rất chu đáo, vốn dĩ định dưỡng thương thêm hai ngày thì nàng sẽ cáo biệt nhưng không ngờ lại có đám người kỳ lạ này xuất hiện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bọn họ nhận nàng là con gái “Thanh Thanh” của họ, nếu không phải do chính bản thân nàng biết nàng có thay đổi thì thậm chí nàng sẽ không tin chuyện ly kì mượn xác hoàn hồn mà ngày xưa mẫu thân hay kể cho nàng nghe là có thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn thấy thiếu nữ không nói gì thì nha hoàn thấy hoảng sợ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô nương làm sao vậy? Có phải cô nương bị thương hay không…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn Văn Bá cũng quan tâm hỏi han.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bất luận là nam nhân trung niên này hay là nha hoàn thì biểu tình của họ cũng không giống đang giả vờ. Thiếu nữ do dự một hồi rồi mới mở miệng nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Các người nhận nhầm người rồi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô nương, người đang nói gì vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nha hoàn ngẩn người rồi sau đó hình như nghĩ ra chuyện gì đó, đột nhiên sắc mặt nàng ấy thay đổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô nương, đừng nói ngài giống như trong thoại bản nói là ngã đến mất trí rồi chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Triều Đại Hạ từ lâu rất yên ổn, đặc biệt là ở kinh thành. Từ quý nhân cho đến thường dân thì thoại bản chính là thứ tiêu khiển không thể thiếu, trong hai năm qua cả nước đều bị chúng làm cho si mê.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta không phải cô nương nhà các người.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong lòng thiếu nữ tràn ngặp nghi ngờ nhưng giọng nói vẫn rất bình tĩnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn Văn Bá cẩn thận quan sát thiếu nữ, ông ta tin chắc đây chính là cháu bên ngoại của mình. Mặc kệ nha đầu này bị ngã có xảy ra chuyện gì hay không thì tính tình của nha đầu này vẫn là nháo trước một trận. Ở lâu trên núi này không hay lắm nên ông ta thở dài khuyên nhủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thanh Thanh, cùng cữu cữu về phủ trước rồi nhờ đại phu xem qua, ngoại tổ mẫu của con hai ngày nay bởi vì nhớ thương con mà cơm cũng không ăn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu nữ vẫn lắc đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thật sự các người nhận nhầm người rồi…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Vậy con nói đi, con là ai?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn Văn Bá ngắt lời Tân Dữu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ta là…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thiếu nữ chợt ngừng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình ảnh thi thể chất đầy đất hiện lên khiến nàng bất giác nhắm hai mắt lại, khi mở mắt ra lần nữa thì trong mắt tựa như một cái hố sau nhìn thấu cũng không thấy một tia sáng nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng vì tìm tung tích kẻ đã giết hại mẫu thân nên mới tới kinh thành, nàng tên Tân Dữu nhưng bây giờ lại không thể giải thích được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thanh Thanh, đầu bị va chạm nên nhất thời ký ức hỗn loạn cũng không phải chuyện hiếm lạ gì nên con không cần phải cảm thấy ngượng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn Văn Bá đảo mắt nhìn sang rồi trầm giọng nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Còn không mau đỡ biểu cô nương lên.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một nữ nhân cao tuổi tiến lên rồi giúp nha hoàn đỡ Tân Dữu lên. Cơ thể của Tân Dữu còn chưa hồi phục nên hơi rũ mắt, nàng tạm chấp nhận cái hiện thực không thể chấp nhận này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn Văn Bá lấy hai thỏi bạc từ trong túi ra cảm tạ ông lão nhưng ông lão vội vàng từ chối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không được, không được…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà lão thê tử của ông lão nãy giờ vẫn ngượng ngùng cũng vội vàng xua tay từ chối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu lão bá không nhận thì chúng ta sẽ là kẻ vô ơn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đoàn Văn Bá nhét hai thỏi bạc vào tay của ông lão rồi nhanh chóng nhấc chân bước ra ngoài. Bên ngoài có không ít người dân trong làng đang vây xem, tầm mắt họ dừng ở bà vú và nha hoàn đang đỡ tiểu cô nương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cũng không biết tiểu cô nương nhà ai mà lão Vương phải cứu giúp nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lão Vương may mắn thật.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suy nghĩ của người trong thôn rất đơn giản: Lão Vương cứu tiểu cô nương của nhà phú quý nên nhà người ta đền bù cho lão Vương ít tiền xem như là tạ ơn cho phải lễ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Những lời xì xào bàn tán lọt vào tai của Tân Dữu, ngay lập tức nàng quay đầu lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ông Vương, Bà Vương, chờ ta dưỡng thương khỏe lại thì chắc chắn ta sẽ quay lại thăm hai người.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẫu thân nói không được có ý định hại người nhưng phải có ý định đề phòng người nên nếu phu phụ của ông lão vì cứu nàng mà khiến người khác ghen ghét thì đó chính là lỗi của nàng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ông lão nhanh chóng lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô nương cứ an tâm mà quay về đi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chiếc xe ngựa che rèm xanh lẳng lặng dựng lại ở cổng làng, sau khi Tân Dữu được đỡ vào trong xe thì xe ngựa chậm rãi đi ra khỏi làng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hai bên đường đi là rừng núi xanh ngát trùng điệp, cảnh quan hoa lá tươi đẹp dần chuyển thành nhà cửa san sát nhau, người qua kẻ lại đông như trẩy hội. Chờ đến khi xe ngựa dừng lại thì nha hoàn kiên định cho rằng cô nương nhà mình mất trí nhớ là may mắn, còn Tân Dữu thì đã đại khái biết được tình hình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khấu Thanh Thanh mà bọn họ nói chính là con gái duy nhất của tri phủ, bốn năm trước trên đường làm nhiệm vụ thì phụ thân qua đời ngoài ý muốn, vốn mẫu thân đã có bệnh nên khi nghe tin dữ thì bệnh trạng càng chuyển biến xấu hơn, bà ấy liều mạng cho người đưa con gái lúc ấy mới mười hai tuổi đến nhà mẹ đẻ ở kinh thành rồi sau đó cũng rời bỏ thế gian. Ái nữ của tri phủ đại nhân trở thành biếu cô nương của Thiếu Khanh phủ, sống ở Thiếu Khanh phủ suốt bốn năm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nha hoàn tên là Tiểu Liên, là nha hoàn mà Khấu Thanh Thanh mang theo từ nhà mẹ đẻ. Người dẫn người đi tìm cháu gái bên ngoại Đoàn Văn Bá này là thứ tử của ngoại tổ mẫu, còn người quản lý Thiếu Khanh phủ chính là đại cữu, Thiếu Khanh Thái Phó Tự Đoàn Văn Tùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ngoại tổ mẫu lo chết mất, Thanh Thanh à…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tân Dữu vừa bước vào nhà còn chưa nhìn rõ phòng ốc thì đã bị một bà lão ăn mặc sang trọng ôm chầm lấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không khí xa lạ, người cũng xa lạ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tân Dữu không khỏe nên né tránh nên cuối cùng lão phu nhân cũng buông nàng ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thanh Thanh, con không sao chứ? Có phải có chổ nào không khỏe không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người lên tiếng là một phu nhân còn chưa đến bốn mươi tuổi, mặc bộ y phục thêu hoa sáng màu còn trên mặt là nụ cười quan tâm. Tân Dữu đoán đây chắc là cữu mẫu của Khấu Thanh Thanh, Kiều thị.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phía xa có bốn đứa trẻ có cả nam lẫn nữ nhưng không chờ Tân Dữu đánh giá xong thì lão phu nhân đã lên tiếng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tiểu Liên, ngươi đỡ cô nương về phòng nghỉ ngơi trước đi, chút nữa đại phu sẽ đến xem.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dạ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiểu Liên uốn gối sau đó bước đến đỡ Tân Dữu. Theo bản năng ánh mắt của Tân Dữu dừng lại trên khuôn mặt của Tiểu Liên rồi đột nhiên nàng lấy tay che mặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trước đây không có gì lạ nhưng mới vừa nãy nàng lại nhìn thấy một đôi tay chụp lấy cái gối mềm rồi cố sức đè lên đầu thiếu nữ cho đến khi nàng ấy không còn giãy giụa nữa thì mới buông ra, lúc này khuôn mặt của thiếu nữ ấy mới lộ ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó là… là Tiểu Liên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net