Giấy đã hơi ngả vàng, có vẻ là từ vài năm trước. Mặt trước phong bì viết "Gửi Ôn Noãn".Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tên hiếm thế này mà cũng trùng sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ôn Lạc líu lo không ngừng: "Hôm nay trường em có tổ chức hoạt động bán đồ từ thiện, tụi em mang những đồ không dùng đến ở nhà đến trường, các bạn có thể mua tùy ý, cuối cùng số tiền kiếm được sẽ quyên góp cho trường tiểu học Hy Vọng. Bạn cùng bàn em mang đến rất nhiều thứ, sách cũ, đồ dùng học tập cũ, em lật trong một quyển sách thấy được lá thư này nên bỏ ra năm tệ để mua."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ôn Lạc mặt đầy mong đợi được khen: "Chị ơi! Chị thích không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phản ứng đầu tiên của tôi là, trùng tên thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ nhỏ đến lớn tôi chưa bao giờ được xem là xinh đẹp trong lớp, suốt ngày đeo kính dày cộp, tính cách hướng nội trầm lặng. Người khác nói chuyện với tôi, tôi còn không biết phải đáp lại thế nào. Vì vậy cũng chưa từng có nam sinh nào tặng thư tình cho tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cầm lá thư này, có chút lúng túng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ôn Lạc còn đang thúc giục: "Chị mau mở ra xem đi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thế này không hay lắm. . ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dù sao cũng là đồ của người khác. Hơn nữa còn là thứ riêng tư như thư tình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nhưng em đã vất vả tìm được, phải tiêu hết tiền tiêu vặt cả tuần mới mua được đấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tính trẻ con nóng vội, em ấy giật lá thư từ tay tôi, mấy cái đã mở ra, rồi nhét lại vào tay tôi: "Chị đọc cho em nghe đi. Bạn em nói đây là lấy từ hộp báu vật của cậu út bạn ấy, trong đó toàn đồ tốt, cái này chắc chắn cũng vậy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi định từ chối, nhưng khóe mắt lại thoáng thấy chữ ký cuối thư.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chữ viết ngay ngắn thanh tú - Cố Hoài An.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Như một tia sét đánh qua não.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngây người mất mấy giây, tầm mắt mới cứng ngắc dời lên, đọc nội dung bức thư:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
[Ôn Noãn, năm nay là năm thứ ba chúng ta làm bạn cùng bàn. . . ]Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đưa tay che lá thư, mặt đỏ như nổ tung.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Em gái vẫn còn thúc giục: "Chị mau đọc đi! Em cũng muốn nghe!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi đẩy em gái ra, tôi nắm chặt bức thư chạy vào phòng, mở cửa sổ để cho gió thổi vào một lúc lâu, nhưng trong lòng vẫn không thể bình tĩnh lại được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lại nhìn lá thư một lần nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hoàn toàn chắc chắn, đây chính là chữ viết của Cố Hoài An.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì thời trung học chữ tôi viết như gà bới, giáo viên ngữ văn không chịu nổi đã lấy bài tập của Cố Hoài An đưa cho tôi làm mẫu luyện chữ suốt cả một học kỳ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chữ của anh, dù đốt thành tro tôi vẫn nhận ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng, tại sao chứ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sao hồi trung học, Cố Hoài An lại thích tôi?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suy nghĩ dần trôi xa, tôi nhớ lại buổi khai giảng lớp 10, lần đầu tiên gặp Cố Hoài An.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đó, tôi một mình từ thị trấn nhỏ lên thành phố học trung học ở trường Nhất Trung. Xách theo một cái bao bố có thể đựng được rất nhiều đồ, bên trong thứ gì cũng có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đi đến cổng trường thì không xách nổi nữa nên đã kéo lê nó đi. Nhưng tôi đã đánh giá quá cao chất lượng của cái bao bố. Dưới lực ma sát mạnh mẽ với mặt đất, cái bao bố đã rách toạc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đi được một đoạn khá xa mới giật mình nhận ra trọng lượng không đúng, quay đầu nhìn lại, dọc đường đều rải rác đồ đạc của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sách vở, đồ dùng học tập, đồ vệ sinh cá nhân, hộp cơm. . .Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bạn học xung quanh đều đang nhìn tôi, tiếng cười liên tục vang lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đệt, dân quê lên phố à."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cái túi bao tải này, đỉnh thật."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt tôi đỏ bừng, tôi ngồi xổm xuống đất nhặt ngược lại theo đường cũ. Chưa nhặt được bao lâu, tôi đã đâm sầm vào một nam sinh đi ngược chiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nam sinh đeo ba lô, diện mạo tuấn tú, người cũng cao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu ấy ôm một đống đồ linh tinh, từ tốn nói một câu: "Mấy thứ phía trước tôi đã nhặt hết rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vượt qua vai tôi, cậu ấy nhìn cái túi bao tải dưới đất:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cậu còn túi nào khác không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lúng túng lắc đầu, hầu như không dám ngẩng lên nhìn cậu ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu ấy suy nghĩ một lúc, lấy vài quyển sách từ ba lô ra rồi đưa ba lô cho tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cậu dùng tạm trước đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mơ hồ nhận lấy chiếc ba lô màu đen của thiếu niên, tôi ngơ ngác ngẩng đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy tôi trả lại cho cậu thế nào?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nam sinh chỉ vào quyển sách tôi vừa nhặt được: "Không phải cậu cũng là học sinh lớp 10/3 sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net