Tôi sững người, theo phản xạ nhìn về phía sách của cậu ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trên bìa sách dán tên lớp và tên của cậu ấy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lớp 10/3, Cố Hoài An.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
. . .Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói đến chuyện thích, thực ra tôi mới là người thích anh trước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ tiếc là, mối tình đơn phương này vì nhiều lý do mà không đi đến đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào thực tập tại một công ty nhỏ không mấy tên tuổi, nhưng không ngờ lại gặp lại anh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này tôi mới nhận ra, công ty nhỏ này chính là do anh mở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn đi, khoảng cách giữa người với người luôn ngày càng lớn. Tôi vẫn còn đang nghĩ cách nuôi sống bản thân, Cố Hoài An đã bắt tay vào khởi nghiệp, chen chân vào giới thượng lưu rồi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy nên, bức thư tình này, rốt cuộc tại sao lại xuất hiện?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cúi đầu suy nghĩ miết mà vẫn không nghĩ ra lý do.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy liệu bây giờ Cố Hoài An có còn. . .Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vừa nghĩ đến đây, tim tôi không tự chủ đập nhanh hơn, nhưng chưa kịp suy nghĩ kỹ, tôi chợt nhớ ra mấy tin đồn mà các thực tập sinh bàn tán trong phòng nghỉ gần đây.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Hoài An, có lẽ đã có hôn thê rồi. Vậy nên lá thư tình này, bất kể thật hay giả, cũng chỉ có thể trở thành chuyện quá khứ mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
5Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đang buồn bã, từ ngoài cửa truyền vào giọng nói giận dữ của Ôn Lạc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giang Thịnh! Cậu không giữ lời, tớ không chơi với cậu nữa!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đẩy cửa ra xem thì thấy Ôn Lạc đang ôm đồng hồ trẻ em của nó nói chuyện điện thoại với ai đó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đối phương chắc là bạn học của nó, vừa nghe lời nó nói đã òa khóc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tớ xin cậu, cậu trả lại bức thư đó cho tớ đi! Hôm nay cậu út của tớ bất ngờ về nhà, phát hiện tớ động vào đồ của cậu ấy, suýt mắng chết tớ rồi! Tớ đưa cậu một trăm tệ, à không, tớ sẽ đưa cậu tất cả tiền lì xì năm mới của tớ, cậu trả lại bức thư cho tớ được không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ vì cậu bé kia khóc quá thảm thiết. Ôn Lạc bĩu môi, nhất thời cũng không nói gì thêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó do dự rất lâu, đối phương vẫn đang đau khổ cầu xin.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được rồi, tớ sẽ nói với chị tớ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó rất buồn rầu: "Đây là món quà tớ tặng chị ấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cảm ơn cậu nhiều lắm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu bé như trút được gánh nặng, cuối cùng bất ngờ nói thêm: "À phải rồi, cậu út của tớ có lẽ sắp đến nhà cậu, cậu út đã hỏi địa chỉ nhà cậu và đã xuất phát từ nửa tiếng trước rồi, cậu có thể đưa luôn bức thư cho cậu út của tớ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi giật mình một cái, vội vàng phóng ra khỏi phòng, cầm đồng hồ điện thoại của Ôn Lạc, tôi hỏi dồn: "Bạn nhỏ, cậu út của cháu tên là gì?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu bé lắp bắp trả lời: "Cố. . . Cố Hoài An."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ding dong —Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cùng lúc đó, chuông cửa reo lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững người một chút, vội vàng ghé mắt nhìn qua lỗ mắt mèo trên cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên ngoài, Cố Hoài An đang kiên nhẫn đợi, mặc bộ trang phục thường ngày, mái tóc không còn chỉn chu như thường lệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trông anh thân thiện hơn một chút.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng đó không phải là điểm quan trọng, điểm quan trọng là, nếu tôi mở cửa bây giờ, hai chúng tôi sẽ trở nên vô cùng ngượng ngùng!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy sau này làm sao còn có thể làm việc chung ở công ty? !Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi quay đầu nhìn Ôn Lạc, nó vừa định nói, tôi liền bịt miệng nó lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ngoan, em đi mở cửa, đừng nói có chị em ở nhà, cũng đừng nói chị em là ai."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi chạy nhanh vào phòng, khôi phục lại bức thư như cũ, rồi đưa cho Ôn Lạc: "Trả lại thư cho người ta, rồi đóng cửa lại!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này, cũng chẳng còn để ý đến phép tắc nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ôn Lạc gật đầu, sau khi tôi trốn kỹ trong phòng, nó chạy ra mở cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
...Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Hoài An thấy cửa mở, vừa định nói chuyện, nhưng không thấy người đâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ngẩn người, cúi đầu nhìn xuống, một bé gái đang ôm một phong thư nhìn anh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chào chú, chú có phải là cậu út của Giang Thịnh không?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Đây là đồ của chú, xin lỗi, cháu không cố ý lấy đồ của chú."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bé gái trông rất rầu rĩ, Cố Hoài An vốn đang nhíu mày lại vô thức giãn ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không sao đâu, đây là thứ Giang Thịnh cho cháu, đó là lỗi của nó."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh nhìn phong bì, rồi hỏi: "Cháu mở ra rồi sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dấu vết trên đó khá rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ôn Lạc đảo tròn đôi mắt nhỏ, lập tức nói: "Xin lỗi chú, cháu thực sự rất tò mò nên đã mở ra xem một chút, nhưng cháu không biết nhiều chữ, nên không hiểu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net