Ta gắng gượng lê bước trở về biệt viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thanh Hà vội vã đỡ lấy chiếc bát trong tay ta, định xoay người đi gọi Hạ Hầu Chiêu, nhưng ta giơ tay ngăn lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Không được đi tìm hắn!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nàng ấy đành ngồi xuống, nhẹ nhàng chọc vỡ bọng nước trên tay ta, trong mắt tràn đầy xót xa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phu nhân, không phải người vừa mang chè đến cho Cố Lan Như sao? Hầu gia cũng thật quá đáng, rõ ràng người mới là chính thất được cưới hỏi đàng hoàng, vậy mà lại để người tự tay nấu chè cho nàng ta, rốt cuộc là chuyện gì chứ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời nói của Thanh Hà khiến ta thoáng ngẩn người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ba năm thành thân, Hạ Hầu Chiêu luôn thương ta vất vả, chưa từng để ta bước chân vào bếp nửa bước.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn từng ôm ta vào lòng, giọng nói dịu dàng như dỗ dành: "Khanh Khanh của ta, ta cưới nàng là để nàng mỗi ngày đều vui vẻ. Cả đời này nàng chỉ cần hưởng phúc, không cần phải động tay làm bất cứ thứ gì."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy mà người từng nâng niu ta trong lòng bàn tay ấy, giờ đây lại vì Cố Lan Như mà giả vờ mất trí, còn sai ta đích thân xuống bếp nấu chè cho nàng ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nói Cố Lan Như thân thể yếu đuối, không thể làm việc nặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng ta thì sao? Một nữ nhân vừa sảy thai không lâu, lại mang thai lần nữa, chẳng lẽ ta có thể làm việc nặng được ư?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dưới ánh nến leo lét, ta cúi đầu, từng muỗng từng muỗng ăn hết bát chè ngân nhĩ, cảm giác lạnh lẽo thấm tận tim gan.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thanh Hà, ta muốn rời khỏi nơi này."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thanh Hà sững sờ: "Phu nhân, người đừng nóng vội! Người từng nói rồi mà, Hầu gia nhất định sẽ nhớ ra người…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hắn sẽ không nhớ lại đâu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta khẽ cười, lắc đầu. Chỉ cần mở miệng, ngực ta đã đau đến nghẹn thở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bởi vì… hắn chưa từng quên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ đầu đến cuối, hắn chỉ đang lừa dối ta mà thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
2Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thanh Hà còn muốn nói gì đó thì…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Rầm!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cánh cửa bị đá văng ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng nói lạnh lùng của Hạ Hầu Chiêu vang lên: "Tống Phục Linh, nàng lại nổi giận gì đây? Thân thể Lan Như không khỏe, bảo nàng nấu một bát chè ngân nhĩ mà cũng chậm chạp đến thế!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn đứng ngay cửa, cao lớn hiên ngang, phía sau là Cố Lan Như khoác tay hắn, dịu dàng tựa vào vai, dáng vẻ thân mật không chút kiêng dè.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhận ra bộ y phục nàng ta đang mặc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó chính là tấm gấm Vân Cẩm mà Hoàng hậu ban cho ta vào sinh thần năm ngoái.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vải quý, chỉ thêu vàng, ta luôn trân trọng, chưa từng dám động vào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy mà chỉ vì Cố Lan Như vô tình thốt lên: "Vải này đẹp quá! Phục Linh tỷ tỷ thật may mắn, được Hoàng hậu nương nương và Hạ Hầu ca ca yêu thương như vậy. Còn muội thân phận thấp hèn, cha mẹ mất sớm, chỉ biết ngưỡng mộ mà thôi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hạ Hầu Chiêu lập tức sai nàng mang tấm vải ấy đi cắt may thành váy áo cho nàng ta, đúng theo số đo và sở thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn phần vải thừa… thì may thành một túi thơm đưa cho ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nói: "Phục Linh, Lan Như nghĩ cho nàng nên mới bảo nàng làm túi thơm này tặng nàng, đừng không biết điều."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thật nực cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lấy đồ của ta đi tặng nàng khác, đến cuối cùng còn muốn ta cảm kích?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hiện tại, hai nàng họ kề vai đứng cạnh, Thanh Hà vội bước lên nói đỡ cho ta: "Hầu gia, phu nhân vì nấu chè ngân nhĩ cho Cố tiểu thư mà bị bỏng, tay nổi đầy bọng nước. Ngài chẳng lẽ không thấy xót…"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bốp!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời chưa kịp dứt, Thanh Hà đã bị Hạ Hầu Chiêu giáng cho một cái tát mạnh đến mức nghiêng đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vội kéo nàng ấy ra sau lưng, bảo vệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn nhìn ta bằng ánh mắt rét lạnh: "Ta nói chuyện với chủ tử ngươi, khi nào đến lượt một nha hoàn như ngươi chen miệng vào?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cố Lan Như nép sát vào hắn, đôi mắt long lanh như ngập nước, ánh mắt khiêu khích lướt qua ta, rồi khẽ nghẹn ngào: "Hạ Hầu ca ca, có phải muội đã quá đáng lắm không? Muội chỉ là từ nhỏ mất cha mất mẹ, thấy Phục Linh tỷ tỷ thân thiết liền muốn thử một lần ăn món tỷ ấy nấu, muốn gần gũi tỷ ấy hơn chút thôi… Có phải muội đòi hỏi quá nhiều rồi không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Một câu nói nhẹ bẫng như gió thoảng, nhưng lại như ngọn lửa đổ thêm dầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt Hạ Hầu Chiêu lập tức tối sầm: "Tống Phục Linh, đừng có làm càn! Cớ gì giẫm đạp lên tấm lòng của Lan Như? Ta đã nói rồi, nếu không muốn thì tùy nàng, cút khỏi Hầu phủ bất cứ lúc nào!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net