"Được."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta sẽ đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nước mắt trào ra, không cách nào kìm nén.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hạ Hầu Chiêu bị ta cắt ngang lời, thoáng sững sờ, ánh mắt chợt lóe lên một tia hoảng loạn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn quay mặt đi, bật cười khẩy: "Tống Phục Linh, đừng có gây chuyện vô cớ! Chuyện hôm nay là lỗi của nàng, mau xin lỗi Lan Như đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"…Bảy ngày sau, ta sẽ rước Lan Như vào cửa. Nếu nàng biết điều, ta vẫn có thể giữ nàng lại trong phủ, để nàng làm bình thê của nàng ấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng điệu đó… như thể hắn đang ban ơn vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta lau đi giọt nước mắt nơi khóe mi: "Hạ Hầu Chiêu, chàng thực sự quên lời đã hứa với ta rồi sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn từng nói, đời này chỉ nguyện nắm tay ta đến bạc đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đồng tử Hạ Hầu Chiêu co rút, thoáng chốc sững sờ. Cố Lan Như thấy vậy, vội níu lấy cánh tay hắn, giọng nũng nịu: "Hạ Hầu ca ca!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn lập tức hoàn hồn, sắc mặt lạnh lùng trở lại. Định nói gì đó, nhưng ta đã cắt ngang:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chàng muốn cưới nàng ta làm chính thê hay gì cũng tùy chàng. Nhưng ta sẽ không xin lỗi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cứng đầu ngu muội!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Có lẽ Hạ Hầu Chiêu không ngờ người luôn ngoan ngoãn như ta lại dám phản kháng. Hắn phất tay áo, lạnh giọng ra lệnh: "Mang Tống Phục Linh cùng Thanh Hà ra ngoài viện, quỳ ở đó. Khi nào chịu nhận sai mới được đứng dậy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Để ép ta phải cúi đầu xin lỗi Cố Lan Như, hắn cho phong tỏa tiểu viện nơi ta ở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không cho ai đưa cơm nước, không cho ai đến thăm. Từ sáng sớm đến đêm khuya, viện này luôn có người canh giữ, một bước cũng không được rời.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhớ lại khi ta và Hạ Hầu Chiêu mới thành thân, hắn cũng từng phái người bảo vệ ta suốt ngày đêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đó hắn nói, kẻ thù của hắn nhiều, sợ ta gặp bất trắc, có người bảo hộ mới yên tâm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn bây giờ?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn vẫn sai người trông chừng ta, nhưng là để xem ta chịu khuất phục nhận sai khi nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mặt trời gay gắt thiêu đốt, đầu ta ong ong, cả người rã rời. Cơ thể vừa mất đi một đứa con giờ đau âm ỉ từng cơn, ý thức dần mơ hồ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lờ mờ, ta nghe thấy tiếng Thanh Hà hốt hoảng kêu lên: "Phu nhân!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mau gọi người! Mau gọi người! Phu nhân ngất rồi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giữa cơn mê man, có một mùi hương quen thuộc bao bọc quanh ta, ấm áp lạ thường.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hình như có một bàn tay nhẹ nhàng lướt qua gò má ta, mang theo chút yêu thương trân trọng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tiếng Hạ Hầu Chiêu vang lên rất khẽ: "Phục Linh, nàng chịu ấm ức rồi..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ trong thoáng chốc, ta tưởng như mọi thứ quay về ngày xưa, trở về lần đầu tiên ta gặp hắn trong yến tiệc cung đình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ấy, ta vẫn là một thiếu nữ ngây thơ vừa rời khỏi trang viên nơi thôn dã, lần đầu tiên vào cung, luống cuống đến mức gây ra không ít trò cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Các tiểu thư danh môn kiêu kỳ không muốn qua lại với ta, duy chỉ có Hạ Hầu Chiêu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn bảo ta đi theo hắn, ai cười nhạo ta, hắn liền lớn tiếng mắng lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi ấy, hắn đã nói với ta…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta sẽ bảo vệ nàng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ý thức chập chờn, đầu ngón tay Hạ Hầu Chiêu lướt qua khóe mắt ta, giọng nói lại vang lên:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thân thể nàng ấy sao rồi?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hầu gia yên tâm, phu nhân chỉ hơi kiệt sức, thai nhi vẫn ổn định. Nếu chăm sóc cẩn thận, năm tháng sau sẽ có thể hạ sinh một tiểu công tử khỏe mạnh..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Có thể... dẫn nó ra trước không? Làm thành tử hà xa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ trong chớp mắt, chút hơi ấm mong manh vừa rồi hoàn toàn tan biến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Toàn thân ta lạnh toát.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vốn nên sớm nghĩ đến điều này…Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hắn đã có thể vì Cố Lan Như mà ba lần tước đi con ta, thì cũng có thể có lần thứ tư.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cố gắng mở mắt, vùng vẫy, nhưng vô ích. Mi mắt nặng trĩu, chẳng khác nào bị đổ chì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lang trung kinh hãi kêu lên: "Không thể được, Hầu gia, ngàn vạn lần không thể!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mạch tượng của phu nhân rất yếu, khí huyết tổn hao nặng nề, có thể mang thai đã là kỳ tích. Nếu lại mất đi đứa trẻ này, e rằng sau này phu nhân sẽ không thể mang thai nữa!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thanh Hà cũng khóc lóc cầu xin hắn: "Hầu gia, xin ngài nghĩ lại! Phu nhân đã mất con ba lần rồi! Đứa trẻ này là hy vọng duy nhất của hai người! Ngài quên rồi sao? Khi xưa, ngày nào ngài cũng mong ngóng có một đứa con cùng phu nhân..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net