Thông tin truyện: Tường Vi quá cảnh
Tiêu đềTường Vi quá cảnh
Mô tảNăm Thời Cảnh yêu tôi nhất, tôi đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi. Vì sự ra đi của tôi, Thời Cảnh mất hết hy vọng sống, từ một thiên tài hội họa ngày nào giờ lại chìm đắm trong u sầu mỗi ngày. Suốt bảy năm sau đó, tôi luôn xuất hiện trong giấc mơ của Thời Cảnh để khuyên anh ấy: “Đồ ngốc, hãy quên em đi, anh đáng có một cuộc sống tốt hơn.” Như mong muốn của tôi, nữ chính của Thời Cảnh đã xuất hiện. Cô ấy mang theo nhiệm vụ công lược, tôi nhìn cô ấy đối xử tốt với Thời Cảnh, giúp anh ấy quên đi quá khứ, thay thế tôi và quên đi sự tồn tại của tôi. Thời Cảnh bắt đầu cảm thấy ghét sự hiện diện của tôi: “Văn Vi, em đã quấy rầy anh suốt bảy năm, đến đây là đủ rồi.” Anh ấy không biết rằng, hồi đó, chính những đêm ngày vô số lần cầu nguyện chân thành của anh đã mang tôi vào giấc mơ, để tôi ngày ngày ở bên bầu bạn với anh.
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem79
Số chương13
Thể loạiNgôn Tình, Hiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/202550
Chương 2Chương 22/4/202560
Chương 3Chương 32/4/202560
Chương 4Chương 42/4/202530
Chương 5Chương 52/4/202560
Chương 6Chương 62/4/202550
Chương 7Chương 72/4/202570
Chương 8Chương 82/4/202570
Chương 9Chương 92/4/202540
Chương 10Chương 102/4/202560
Chương 11Chương 112/4/202590
Chương 12Chương 122/4/202580
Chương 13Chương 132/4/202570
Tường Vi quá cảnh

Tường Vi quá cảnh

Tường Vi quá cảnh
79
Lượt xem
13
Chương
Trạng tháiĐang ra
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
10:19 04/06/2025

Mô tả

Năm Thời Cảnh yêu tôi nhất, tôi đã qua đời trong một vụ tai nạn xe hơi.

Vì sự ra đi của tôi, Thời Cảnh mất hết hy vọng sống, từ một thiên tài hội họa ngày nào giờ lại chìm đắm trong u sầu mỗi ngày.

Suốt bảy năm sau đó, tôi luôn xuất hiện trong giấc mơ của Thời Cảnh để khuyên anh ấy: “Đồ ngốc, hãy quên em đi, anh đáng có một cuộc sống tốt hơn.”

Như mong muốn của tôi, nữ chính của Thời Cảnh đã xuất hiện.

Cô ấy mang theo nhiệm vụ công lược, tôi nhìn cô ấy đối xử tốt với Thời Cảnh, giúp anh ấy quên đi quá khứ, thay thế tôi và quên đi sự tồn tại của tôi.

Thời Cảnh bắt đầu cảm thấy ghét sự hiện diện của tôi: “Văn Vi, em đã quấy rầy anh suốt bảy năm, đến đây là đủ rồi.”

Anh ấy không biết rằng, hồi đó, chính những đêm ngày vô số lần cầu nguyện chân thành của anh đã mang tôi vào giấc mơ, để tôi ngày ngày ở bên bầu bạn với anh.