3Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trong phòng chính, Ngụy Huyền Cảnh ra hiệu cho những người còn lại lui xuống, gọi ta tới phía bàn. Hắn cầm bút lên, ung dung nghiêm cẩn giống như trước, giải thích chi tiết mọi việc cho ta nghe.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Sau khi bệnh nặng một trận, thân thể ta đã bị hắn chiếm đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Hắn" trong lời kia, là chỉ Huân lang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngụy Huyền Cảnh nói, người sớm chiều bầu bạn cùng ta những ngày qua, thực ra là yêu tà cưỡng chiếm lấy thân thể kẻ khác.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nửa năm này, hắn dùng thân thể của ta làm những chuyện hoang đường, ta đều biết rất rõ ràng, nhưng không thể ngăn lại..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không biết là nhớ tới điều gì, Ngụy Huyền Cảnh có chút tức giận. Hắn cắn chặt răng, ngay cả tay đang cầm bút cũng hơi run rẩy. Mà ta đang đưa mắt nhìn vào khuôn mặt hắn, chỉ cảm thấy cả người như rơi xuống vực.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đêm qua, cũng là khuôn mặt anh tuấn này nở nụ cười rạng rỡ nói với ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Minh Dung, gánh hát Tử Minh mà nàng chờ đợi đã lâu ngày mai sẽ bắt đầu, ta dẫn nàng đi xem nhé? Đừng có trách ta không giữ chữ tín nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khóe mắt hắn vì nụ cười mà hiện lên mấy nếp nhăn, đến giờ vẫn còn in sâu trong lòng ta. Bởi vì là yêu tà, cho nên mới mê hoặc lòng người như vậy sao?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vội lau nước mắt một cách qua loa. Trong tầm mắt, gương mặt nghiêm nghị của Ngụy Huyền Cảnh hiện lên rõ ràng. Hắn có chút mất kiên nhẫn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nói tóm lại, mọi hành động trong quãng thời gian này không phải là ý định thật sự của ta."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Xin phu nhân chớ coi là thật."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giống như có một con dao cùn từ từ rạch ngang cõi lòng của ta, mang bóng người kia xẻ thành hai nửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau một lúc chần chừ, ta lẩm bẩm một cách đầy suy tư. Có vẻ như đang trả lời hắn, nhưng cũng giống như đang tự nhủ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta hiểu rồi, ta hiểu rồi... Thì ra người mà ta đem lòng yêu thương lại chưa bao giờ là phu quân của ta..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngụy Huyền Cảnh như thể nghe không rõ lời của ta, cau mày sâu hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta vội thay đổi chủ đề:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Huân... Hắn có còn xuất hiện không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bên trong gian nhà một mảnh yên lặng. Ngụy Huyền Cảnh chấm mực, nhìn những giọt mực từ từ rơi xuống thấm ướt hoàn toàn chữ "Huân" trên giấy, mới sâu xa nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta đã thỉnh giáo sư phụ, nhốt hắn bên trong cùng với trận pháp, hắn sẽ không thể đi ra làm loạn."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hoàng đế đang cai trị là người sùng đạo. Ngụy Huyền Cảnh trời sinh đã mang tiên cốt, gia nhập Đạo giáo từ khi còn trẻ. Lần này chúng ta chuyển đến Đăng Châu để thăm sư phụ của hắn, đồng thời gia tăng tu vi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vốn dĩ ta muốn phản bác lại lời của hắn, Huân lang là người lương thiện chính trực, chưa bao giờ làm những chuyện thương thiên hại lý. Nhưng nhìn thấy sắc mặt xanh mét của hắn, ta chỉ có thể nuốt lại lời đã tới bên miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta yên lặng lui ra xa khỏi bàn, tự giác cúi người hành lễ, đi về phía cửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngụy Huyền Cảnh đột nhiên gọi ta lại:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phu nhân muốn đi đâu?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta hơi quay đầu, chỉ về gian phía tây:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nếu phu quân đã trở lại, còn bị thương, ta nghĩ nên dọn trở về để tránh làm phiền ngươi nghỉ ngơi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi Huân lang còn ở đây, ta cùng hắn ở chung một phòng. Nhưng trước đó, ta và Ngụy Huyền Cảnh là chia phòng riêng để ngủ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói xong, ta vẫn cúi người rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không nhìn thấy Ngụy Huyền Cảnh ở phía sau đang nắm chặt mép bàn, sắc mặt tái nhợt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
So với những năm tháng mà Ngụy Huyền Cảnh chiếm giữ, nửa năm mà Huân lang lợi dụng tình hình thế chỗ cũng không dài lắm. Chỉ là sự thay đổi diễn ra quá đột ngột, ta vẫn cần phải thích nghi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngụy Huyền Cảnh có lẽ cũng biết ta khó xử. Thế nên khi ta vô tình đặt chén chè hạnh nhân trước mặt hắn, hắn chỉ nhàn nhạt nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Ta không ăn."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta đột nhiên cảm thấy hốt hoảng. Ngụy Huyền Cảnh đúng là không thích ăn đồ ngọt. Vậy thì đây chính là đồ ăn mà Huân lang thích. Khi hắn còn ở đây, hai người bọn ta thường trải một tấm vải trong khu vườn nhỏ, đặt nhiều loại bánh ngọt lên đó, nhâm nhi một ấm trà tươi rồi ngồi thư giãn cả buổi chiều.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Huân lang nói, cái này gọi là "bữa ăn dã ngoại" .Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta rất thích "bữa ăn dã ngoại" như vậy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không cần ngồi một cách đoan chính, không cần phải ăn từng miếng từng miếng nhỏ. Có thể nhắm mắt, đung đưa cái đầu, ngửi mùi thơm của trà trong làn gió ấm áp, say sưa đến nỗi khiến lòng người ngứa ngáy. Mà hiện tại dùng cơm trên bàn ăn, phải để ý đến rất nhiều quy củ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta thu hồi lại cái chén nhỏ từ trong ánh mắt của Ngụy Huyền Cảnh, cầm nó trong tay và cẩn thận múc một thìa, cố gắng không để nó va vào thành chén phát ra tiếng động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chè hạnh nhân rất ngọt. Vậy mà ta càng ăn lại càng thấy đắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đang lúc mơ màng hoảng hốt, trong tầm mắt đột nhiên xuất hiện một đốt ngón tay rõ ràng, đưa tới một chiếc khăn tay. Ta nhìn về phía khuôn mặt vô cảm của Ngụy Huyền Cảnh, mới phát hiện ra bản thân đang khóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng hắn bình bình, hỏi ta:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phu nhân nhớ hắn sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta bụm mặt, rất muốn trả lời đúng sự thật nhưng lại do dự không dám.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngụy Huyền Cảnh trầm mặc hồi lâu, mới thở một hơi dài nhẹ nhõm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Yêu tà kia cổ quái, sư phụ và ta không tra ra được lai lịch của hắn. Chúng ta lại phát hiện trong cơ thể hắn còn có một hồn thức khác, nghĩ tới việc ngày thường hắn hay lẩm bẩm một mình, có lẽ là nói chuyện cùng nó."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phu nhân cùng hắn sống chung khá lâu, chắc là trúng phải mê độc của hắn. Ta đã thử xem xét, không có hại cho người sống, trong lòng... chưa biết như thế nào, phu nhân cần tự mình vượt qua, để lâu khó tránh bệnh trở nặng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi bí mật đột nhiên bị tiết lộ, ta cảm thấy không biết làm sao. Ta liếc nhìn Ngụy Huyền Cảnh lần nữa, hắn cũng đang nhìn ta. Ánh mắt đó sâu thẳm như thể ẩn chứa một hồ nước tĩnh lặng. Ta chưa bao giờ bước vào, cũng chưa bao giờ được phép theo dõi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hồi lâu sau, ta cố lấy lại bình tĩnh, lại nhấp một miếng chè hạnh nhân ở trong miệng, nhỏ giọng đáp:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Phu quân, ta hiểu."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net