Thông tin chương 1: Chương 1
Tên truyệnUyển Nghi Tẫn Hoa
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiBách Hợp, Báo Thù, Cổ Đại, Ngôn Tình
Số chương18
Chương số1
Tiêu đề chươngChương 1
Tóm tắt chươngÁnh trăng mờ nhạt len lỏi qua những tầng mây, soi sáng Thẩm phủ nguy nga, rộng lớn tựa một cung điện thu nhỏ. Đêm nay là tiệc mừng thọ sáu mươi của Thẩm lão gia – phụ thân của ta, thừa tướng đương tri...

Uyển Nghi Tẫn Hoa: Chương 1

Ánh trăng mờ nhạt len lỏi qua những tầng mây, soi sáng Thẩm phủ nguy nga, rộng lớn tựa một cung điện thu nhỏ. Đêm nay là tiệc mừng thọ sáu mươi của Thẩm lão gia – phụ thân của ta, thừa tướng đương triều. Tiệc rượu linh đình, tiếng đàn sáo hòa trong tiếng cười nói vui vẻ. Khách khứa khắp kinh thành đến chúc tụng, từ quan lớn đến danh sĩ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta đứng giữa hoa viên, khoác lên mình bộ váy lụa xanh nhạt, mềm mại như ánh nước, những hoa văn tinh xảo thêu bằng chỉ bạc khẽ lấp lánh mỗi khi ta cử động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mái tóc đen dài được buộc gọn gàng, một phần buông hờ sau lưng, điểm xuyết bởi vài chiếc trâm ngọc nhỏ. Gương mặt ta thanh tú, đôi mắt dài và sâu thẳm như mặt hồ không gợn sóng, nhưng lại mang theo vẻ trầm tư, khó dò.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Chiếc quạt ngọc trong tay ta là vật mẫu thân tặng, khắc hình hoa mai và câu đối tinh xảo. Ngón tay ta lướt nhẹ trên bề mặt mát lạnh của nó, cố gắng kìm nén sự bất an đang dâng lên trong lòng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giữa đêm vui, ta cảm nhận một điều gì đó bất thường, như thể mọi thứ đều quá hoàn hảo đến giả tạo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Biểu muội, sao lại ở đây một mình? Gió đêm lạnh thế này, không vào trong sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng nói ngọt ngào vang lên phía sau. Khi ta quay lại, bóng dáng Dung Hoa hiện lên trong ánh sáng nhàn nhạt của trăng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng mặc một bộ váy lụa đỏ thắm, được thêu hình hoa bách hợp bằng chỉ bạc lấp lánh. Mỗi bước đi của nàng khiến lớp vải lụa mềm mại khẽ lay động, tạo nên dáng vẻ uyển chuyển, kiêu sa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mái tóc đen dài được búi cao, cài một chiếc trâm hoa mai bằng vàng, điểm xuyết vài hạt ngọc trai trắng tinh khôi, tua rua khẽ rung theo từng cử động của nàng. Ánh trăng chiếu lên gương mặt nàng, tôn lên làn da trắng ngần, đôi má phớt hồng tự nhiên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Gương mặt Dung Hoa như được chạm khắc hoàn mỹ, với đôi mắt phượng dài sắc sảo, mang theo một vẻ quyến rũ và đầy toan tính. Nụ cười của nàng rất khẽ, như một bông hoa nở trong đêm, thoạt nhìn có vẻ dịu dàng nhưng lại ẩn chứa gai nhọn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giọng nói của nàng ngọt ngào như mật, mang theo một chút ân cần nhưng cũng ẩn giấu điều gì đó khó đoán.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Biểu tỷ nói đúng a, ta nên vào trong rồi.” Ta cười nhẹ, nói với biểu tỷ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Dung Hoa khẽ nghiêng người, gương mặt thoáng vẻ khó đoán, nhưng ta không để ý thêm. Khi ta rời đi, ta lại nghe tiếng thì thầm phát ra từ phía hành lang sau hoa viên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Đêm nay sẽ là đêm cuối cùng. Phải chắc chắn rằng không một ai sống sót.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta nín thở, áp sát vào tường. Người nói là một nam nhân lạ mặt, giọng khàn đục. Hắn đang nói chuyện với... Dung Hoa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Ngươi cứ làm theo kế hoạch. Sau khi xong chuyện, ta sẽ bảo đảm ngươi nhận được phần thưởng xứng đáng.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lời nói ấy bay đến theo cơn gió đêm thoát ẩn thoắt hiện. Ta có chút thắc mắc, không biết chuyện mà họ nói là gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bỗng có nha hoàn chạy tới báo, phụ thân cần gặp ta. Ta vội vã rời đi, cũng bỏ chuyện ấy ra sau đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Màn đêm buông xuống, ánh trăng bị che lấp bởi những tầng mây dày, để lại một bầu không khí nặng nề. Tiếng cười nói trong bữa tiệc dần lắng xuống, khách khứa ra về, ta cũng mệt mỏi quay về phòng mình nghỉ ngơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Giữa đêm, đột nhiên có tiếng hét xé toạc màn đêm:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Phản loạn! Thẩm gia mưu phản, toàn phủ bị bao vây!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta choàng tỉnh khỏi giấc ngủ chập chờn, trái tim đập thình thịch. Từ bên ngoài, tiếng binh khí va chạm vang lên từng hồi, xen lẫn tiếng hét thất thanh. Mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi khiến ta rùng mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta vội lao ra khỏi phòng, đôi chân trần bước trên nền gạch lạnh giá. Cảnh tượng trước mắt như địa ngục trần gian: khắp nơi là lính triều đình mặc giáp đen, gươm sáng lóe dưới ánh lửa bập bùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phụ thân ta, Thẩm lão gia, bị ép quỳ dưới đất, thân hình cao lớn giờ đây trông như sụp đổ. Mẫu thân bị kéo ra khỏi phòng, váy áo xộc xệch, tiếng la hét của bà vang lên đau đớn như cào xé lòng ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Uyển Nghi! Chạy đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Phụ thân quay lại nhìn ta, đôi mắt ông ánh lên sự tuyệt vọng và yêu thương. Đó không chỉ là mệnh lệnh, mà là lời cầu xin cuối cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Phụ thân!” Ta gào lên, lao về phía ông, nhưng một bàn tay nhỏ bé kéo mạnh ta lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu thư, không được! Đi lối này!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta quay lại, là Lục Y, thị nữ thân cận mà cha đã đích thân lựa chọn cho ta. Nàng nắm chặt tay, kéo ta chạy về phía hoa viên. Gương mặt nàng tái xanh, đôi môi run rẩy nhưng ánh mắt kiên định.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Lục Y, ta không thể bỏ phụ thân và mẫu thân! Thả ta ra!” Ta vùng vẫy, nước mắt giàn giụa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu thư, nếu người không đi, tất cả Thẩm phủ sẽ không còn một ai!” Giọng nàng run lên, nhưng đôi tay vẫn giữ chặt lấy ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Lục Y dẫn ta chạy đến một góc khuất của hoa viên. Dưới tán cây cổ thụ lớn là một cánh cửa ngầm. Nàng mở cánh cửa ra, đẩy ta vào trong.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

“Tiểu thư, người phải sống. Thẩm gia có lẽ từ giờ chỉ còn mình người...”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta nhìn nàng, nước mắt không ngừng tuôn rơi. “Còn ngươi thì sao, Lục Y? Ngươi cũng phải đi cùng ta!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nàng cười buồn, ánh mắt lấp lánh nước: “Ngươi là hy vọng duy nhất. Ta sẽ đánh lạc hướng bọn chúng. Đi đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói xong, nàng đóng cánh cửa lại và lao ra ngoài. Ta nghe thấy tiếng hét của nàng vang lên, tiếng binh khí va chạm, rồi tất cả chìm vào im lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ta cắn chặt môi, cố kìm nén tiếng nấc nghẹn, nhưng trái tim như bị hàng ngàn mũi dao đâm vào. Lục Y đã cứu ta, ta biết nàng sẽ không bao giờ quay lại nữa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net