Nghĩ đến đây, tôi chỉ thấy mệt mỏi rã rời, gật đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Được thôi, các anh đón bà lên thành phố, cứ để bà ở nhà mình."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Vĩ chưa kịp cười thì tôi nói luôn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chỉ cần anh ly hôn với tôi, anh muốn đón ai, sống với ai cũng tùy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con trai thấy bà nội đỏ hoe mắt, tức giận ném đũa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ, không phải con nói mẹ, mẹ giận cũng phải có giới hạn chứ? Đều là người một nhà, tại sao con với bố phải luôn nhún nhường mẹ?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con chỉ muốn bà nội lên thành phố ở với con, mẹ đồng ý hay không cũng thế thôi, con quyết rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ nhìn đi, bà nội nấu cho mẹ cả bàn ăn thế kia, chưa đủ sao? Mẹ thì sao, vì một lọ sốt ớt mà cứ không dứt ra được, mẹ nhỏ nhen quá đấy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con trai tôi năm nay mười chín, cằm đã lún phún râu, cao đến mét tám hai, to cao vạm vỡ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn nó bây giờ, ai ngờ nó từng là đứa trẻ sinh non?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bao năm qua, tôi lo mình không làm tròn bổn phận người mẹ, từng bước dạy dỗ nó theo sách vở.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sách nói, đừng than phiền trước mặt con, sẽ truyền năng lượng tiêu cực cho con.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vì vậy, tôi chưa từng nói xấu bà nội trước mặt nó, dù chỉ một câu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng giờ đây, khi nhìn thấy ánh mắt chán ghét của con trai dành cho tôi, tôi chỉ cảm thấy tất cả những nỗ lực suốt bao năm qua đều đổ sông đổ bể.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giang Minh, con không biết mẹ ruột của mình bị dị ứng hải sản sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con không biết, nhưng bà nội con thì biết. Bố con cũng nói rồi, bà ấy bình thường không nấu hải sản, vậy con đoán xem, tại sao hôm nay bà lại nhất quyết nấu những món này?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con trai tôi lập tức ngẩng đầu, nhìn sang bố nó.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy ông bố vốn hay nói lần này lại im lặng, nó chắc cũng hiểu ra tôi không nói dối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó bối rối, cúi đầu, dùng đũa khuấy bát cơm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khuấy một hồi, nó như sực nhớ ra điều gì, như được tiếp thêm sức mạnh, chỉ vào đĩa sườn cừu trên bàn:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ nhìn xem, còn có thịt cừu đấy, còn có cần tây nữa mà."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đúng là nuôi con uổng phí.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Giang Minh, con có muốn hỏi bố con xem, vì sao mẹ không ăn thịt cừu không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mỗi lần đi ăn đồ nướng, mẹ đều nói không biết bao nhiêu lần là mẹ không ăn thịt cừu. Con chưa từng nghe sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con trai ngẩng cổ lên cãi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy rau xanh thì sao? Mẹ kén ăn thế, chẳng lẽ ngay cả cần tây cũng dị ứng?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi đứng dậy, đẩy đĩa rau về phía nó, đưa thêm đôi đũa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Thế này nhé, con thử ăn đi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Con tôi từ nhỏ đã không ưa rau mùi và cần tây, nó nhìn đĩa rau xanh mướt với vẻ mặt kháng cự.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng sau một lúc do dự, nó vẫn gắp một đũa cần tây, quyết tâm cho vào miệng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giây sau, mặt nó biến sắc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó lập tức nhổ phắt ra:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Trời ơi, cái quái gì thế này!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Nội ơi, cần tây vốn đã khó ăn, sao lại còn hôi và tanh thế này?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó chộp lấy chai nước trên bàn, tu gần hết nửa chai.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bất chợt như sực nhớ ra gì đó, quay ngoắt sang tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ làm đúng không? Mẹ có thù oán gì mà bày trò với con thế này?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ chỉ có mình con thôi mà!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đúng là hiếu thảo thật.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thà tin mẹ ruột gài bẫy mình trước mắt, chứ không chịu nghi ngờ người bà luôn túc trực trong bếp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lạnh lùng cười khẩy:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Não con có vấn đề thì đi lộn ngược cho tỉnh, hoặc đi nặn bớt đi. Mẹ hôm nay thậm chí chưa từng bước vào bếp."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ bảo con thử, vì mẹ thừa biết bà nội con nhất định sẽ chơi chiêu này."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Con nghĩ tại sao mẹ cứ nhất quyết mang theo lọ sốt ớt?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe đến đây, con trai có vẻ khó chịu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mẹ, mẹ hơi bị hoang tưởng rồi đấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chỉ là món ăn không ngon thôi, sao mẹ nói cứ như người ta muốn hại mẹ vậy?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chuyện cỏn con, có đáng không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nó cuối cùng cũng học được câu cửa miệng của bố nó: “Có đáng không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mẹ chồng nhân cơ hội khẽ lau khóe mắt:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Minh Minh à, đừng trách mẹ con. Bà già rồi, tay chân vụng về."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Chẳng qua lỡ tay, món ăn nấu hỏng thôi. Mẹ con nuôi con lớn không dễ dàng gì, đừng nói mẹ con thế."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bà bị mắng mấy câu cũng chẳng sao đâu, nghe lời nhé."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tức đến bật cười.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bao năm trôi qua, bà vẫn chiêu cũ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bà không muốn yên phận, thì tôi cũng chẳng cần giữ thể diện cho bà nữa:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Lâm Minh, con không từng tiếc nuối vì không được đi lính sao? Con có biết cái sẹo đó từ đâu ra không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Từ nhỏ, con tôi đã mơ ước bộ quân phục màu xanh, ôm súng, ôm pháo không rời tay.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng vết sẹo đậm màu kia đã dập tắt giấc mơ của nó ngay từ đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Bố con nói, đó là vết con nghịch ngợm mà tự làm mình bị thương cơ mà?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vết trầy xước sao sâu như thế? Vết đó là do bà nội con ngày xưa ham đi đánh bài, bỏ quên con chưa đầy tháng trên bếp, bị bỏng đấy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nói không nhanh, nhưng từng chữ đều rõ ràng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng ánh mắt con trai vẫn mơ hồ, như không hiểu, nhìn qua lại giữa tôi và bà nội.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net