Không gian bỗng chốc c.h.ế.t lặng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không chỉ các thành viên đoàn phim hay phóng viên, mà ngay cả khán giả đứng xem và bình luận trên livestream cũng bị cú twist này làm câm nín.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía tôi có kinh ngạc, ngưỡng mộ, ghen tị, thăm dò.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ai cũng nóng lòng muốn thấy phản ứng của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lọ Lem đã vượt qua bài thử lòng. Tiếp theo sẽ là cái kết viên mãn của câu chuyện cổ tích, hay cảnh “bông hoa nhỏ” khóc lóc trách móc hoàng tử đã lừa dối?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không biểu lộ chút cảm xúc nào.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ bình tĩnh nhìn cậu ta người mà tôi từng thương hại, từng cùng mọi người bảo vệ quyền lợi, từng hoạch định tương lai như một cậu học trò nghèo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Rồi, tôi nhẹ nhàng đặt lại bó hoa tươi rói vào tay cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Giang Dụ Thanh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng tôi không lớn, nhưng đủ để mọi người xung quanh nghe rõ:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Những năm qua, để xin học bổng và các khoản trợ cấp cho cậu, chúng tôi đã điền bao nhiêu đơn, viết bao nhiêu thư giới thiệu và bảo lãnh; cảnh sát khu vực đã phải hỗ trợ bao nhiêu để hoàn thiện thông tin nhân thân cho cậu… Tất cả cũng nằm trong bài thử này sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Những cơ hội và khoản tiền mà với cậu chẳng đáng là bao, nhưng lại đủ để thay đổi cuộc đời của một người thực sự cần được giúp đỡ…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cậu định bù đắp cho họ bằng cách nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gặp được Giang Dụ Thanh vào một đêm mưa xối xả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đó, "Vi Quang" mới khởi quay chưa bao lâu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kinh phí tuy eo hẹp, nhưng tính toán kỹ lưỡng thì vẫn tạm đủ dùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kịch bản của bộ phim đến từ một người phụ nữ đã mất tên cô Ôn. Bà là ân nhân của rất nhiều người trong chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi muốn đưa tác phẩm cuối đời của bà lên màn ảnh, để nhiều người hơn có thể thấy được sự kiên cường của một tâm hồn luôn ngẩng đầu tìm kiếm ánh sáng giữa bùn lầy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đó vừa là lý tưởng, vừa là chấp niệm của chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Hôm ấy, khi phát hiện ra cậu, chúng tôi vừa kết thúc cảnh quay dưới mưa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc thu dọn, trợ lý đạo diễn thấy có người nằm dưới mái hiên ngoài phim trường. Người nóng như sốt cao, trông chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, gầy gò như cây sào, mặt không còn chút máu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cả đoàn vội vã đưa cậu đến bệnh viện gần nhất. Tiền viện phí chúng tôi gom lại, mỗi người góp một chút, như kiểu “gây quỹ chớp nhoáng” người thì góp năm chục tệ, người thì góp một trăm tệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn cậu bé hôn mê trên giường bệnh, ai nấy đều chuẩn bị sẵn tinh thần rằng khi cậu tỉnh lại, có lẽ sẽ không thể trả nổi khoản này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu tỉnh dậy, lặng lẽ kiên quyết đòi xuất viện.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cho đến khi tôi làm xong bản tường trình ở đồn cảnh sát, quay lại bên giường cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu cúi đầu, mân mê góc chăn, giọng run run:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mẹ em mất rồi… Ba em… vì cờ b.ạ.c mà tán gia bại sản. Khi không trả nổi nợ nặng lãi, ông bỏ trốn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà bị chủ nợ chia nhau lấy sạch. Số còn lại thì thuê đám du côn truy lùng, đánh đập, dọa nạt để đòi tiền. Cậu buộc phải thôi học, nhưng chưa đủ tuổi thành niên, chỉ có thể lang thang ngoài đường, nhận vài công việc lặt vặt kiếm sống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị ơi… xin chị, cho em làm việc trong đoàn phim của chị được không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giọng cậu khàn khàn, đôi vai run lên từng chặp vì khóc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Em không cần tiền… chỉ cần có cơm ăn. Em sẽ làm việc thật chăm chỉ, em sẽ trả lại tiền viện phí.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chạy việc, đóng thế, khuân vác… việc gì em cũng làm được.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bộ webdrama của chúng tôi vốn kể câu chuyện về những con người nhỏ bé giúp đỡ lẫn nhau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe vậy, ai nấy đều động lòng thương.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi báo với đồn cảnh sát gần đó, hy vọng tìm được họ hàng nào của cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng kết quả khiến mọi người đều bất ngờ trong hệ thống hộ khẩu hoàn toàn không có người tên Giang Dụ Thanh, như thể cậu từ trên trời rơi xuống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phim trường của chúng tôi vốn nằm ở một con ngõ ngoại ô.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảnh sát ở đồn đã quen mặt chúng tôi từ lâu, mấy tháng qua thành bạn bè. Khi thấy chúng tôi không tin, người phụ trách vụ này phỏng đoán:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không có hộ khẩu, không người thân… có khi là trẻ bị bắt cóc.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thực tế, đoàn phim chúng tôi cũng chẳng dư dả gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Diễn viên và tôi đều là người mới, kịch bản cũng nhất quyết không để nhà đầu tư chỉnh sửa.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Suốt quá trình quay, nhiều đạo cụ và đồ ăn phải tái sử dụng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Quần áo hỏng, ai rảnh thì tự cầm kim chỉ ngồi dưới đèn vá lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng câu chuyện của Giang Dụ Thanh đã chạm đến trái tim mọi người.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Phần lớn thành viên đoàn phim đều từng nhờ sự giúp đỡ của xã hội mà thay đổi được số phận. Gặp một người có quá khứ tương tự, tất nhiên càng thương xót hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Vậy là đoàn phim "Vi Quang" đã cưu mang cậu thiếu niên đang chới với giữa bóng tối này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi cho cậu làm trợ lý thực chất là chạy vặt theo mọi người, những chẳng ai nỡ sai bảo gì nặng nhọc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cảnh sát giúp cậu làm hộ khẩu, chúng tôi thì gom tài liệu, tặng cậu bộ sách và đề luyện thi tự học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu nhìn tôi, đôi mắt sáng long lanh:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chị đạo diễn… em… em không có tiền mua mấy thứ này.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi cười hiền, vỗ vai cậu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không sao, đồ cũ thôi, trước đây tôi không dùng nữa. Em cứ học tốt đi, kiến thức là con đường duy nhất để thay đổi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Còn các diễn viên thì tìm cách “lén” cho cậu ăn ngon hơn. Hôm nay bảo cơm hộp dở, nhường cậu cái đùi gà; mai bảo đang ăn kiêng, sợ cậu đói liền gắp hết sườn vào bát cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Giang Dụ Thanh lúc nào cũng rụt rè nhận, cúi đầu giấu đồ ăn vào trong cơm hộp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Khi đoàn dựng bối cảnh trong nhà, thời tiết bắt đầu trở lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người bận rộn, cậu ngồi bên giúp tôi rà soát lại kịch bản phân cảnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu khẽ nghiêng người sát lại, gần như áp vào cánh tay tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kho lạnh của phim trường mùa đông ẩm thấp, tôi chỉ nghĩ cậu bị lạnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lạnh à?” — tôi hỏi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu gật đầu, rụt cổ lại như con mèo nhỏ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không nói gì, lặng lẽ cởi áo của mình khoác lên người cậu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu khựng lại, ngẩng lên, trong mắt như có điều gì đó lay động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi không để ý, giậm chân cho ấm rồi nhắc:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mau xem đi, đừng làm chậm tiến độ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa bao lâu sau khi cưu mang Giang Dụ Thanh, đoàn phim đã gặp phải tai họa ập đến.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà đầu tư vốn đã ký kết bỗng đồng loạt rút lui, không bỏ ra một xu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi gọi điện hỏi, họ ấp úng chỉ nói chúng tôi đã đắc tội với “người không nên đắc tội”, bảo tự lo lấy thân.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Dòng tiền của đoàn phim "Vi Quang" đứt gãy chỉ sau một đêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Để cứu bộ phim, tôi bắt đầu lao vào con đường chạy khắp nơi tìm vốn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net