Tôi giơ tay ra: “Không phải chính mày bảo tao chia sẻ kinh nghiệm sao? Sao nghe vài lời thật lòng lại chịu không nổi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lương Thạc, tao nể mặt mày thôi. Ăn bám mà không thấy xấu hổ. Dù sao con thì không phải của mày, nhưng vợ thì vẫn là của mày nhỉ? Sau này Thôi tổngchuyển đi, mày lại bảo vợ đẻ thêm đứa nữa, có lỗ đâu!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Mọi người xung quanh phá lên cười. Tôi không nhịn được nữa, lao lên đ.ấ.m thẳng vào mặt cậu ta, đè cậu taxuống đất mà đánh!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thằng người như gà con này làm sao chịu nổi cú đ.ấ.m của tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cậu tavừa la hét vừa cầu xin. Đồng nghiệp ban đầu còn đứng xem cườicợt, nhưng thấy tôi đánh không dừng tay, liền vội lao vào kéo hai chúng tôi ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vung tay, lạnh lùng nói: “Không biết ai mới là thằng ăn bám, gà què!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lương Thạc! Tao sẽ báo cảnh sát!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cứ báo đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lúc này Thôi Hạo đến, quát lớn: “Làm ầm cái gì đấy! Báo cảnh sát gì mà báo?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thôi tổng, Lương Thạc đánh tôi đấy, anh xem mặt tôi này!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Hạo nhìn tôi chằm chằm: “Lương Thạc, cậu làm cái gì vậy? Đây là công ty, không phải cái chợ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đánh đồng nghiệp, trừ toàn bộ hiệu suất tháng này!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nghe vậy, Trần Minh cười khẩy: “Lương Thạc, tôi không so đo với anh đâu, đền tôi 50.000 tệ, cho xong chuyện!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Được thôi, vậy báo cảnh sát đi. Mày lắm mồm, tao có ghi âm đấy. Đến lúc tao tung ra, đừng hòng ai yên ổn!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Minh định nổi điên, nhưng bị Thôi Hạo cản lại: “Đủ rồi! Giải tán hết! Người lớn phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình. Trần Minh, đi theo tôi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Minh giận dữ đi theo. Tôi cười lạnh, đảo mắt nhìn xung quanh: “Ai còn dám nói xấu sau lưng nữa, đây chính là cái kết!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lương Thạc, không sợ bị đuổi à?!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đúng đấy, ngang ngược thế cơ mà!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi lạnh lùng: “Sợ gì? Cùng lắm thì kiếm việc khác. Tôi không sợ – còn các người? Có chắc tìm được việc trong thời buổi này không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lập tức, cả đám im bặt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa nói đến chuyện khác, thực lực của tôi vẫn là đủ dùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói thật thì, nếu không phải do Lý Mẫn Vân nằng nặc muốn tôi đến, tôi tuyệt đối sẽ không vào công ty này.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Năm năm rồi, thành tích của tôi trong công ty ai cũng thấy rõ. Còn Lý Mẫn Vân lên được chức quản lý này thế nào, cô ta tự biết rõ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chỉ là thời gian lâu dần, cô ta thật sự nghĩ tất cả đều là công lao của mình.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không vội, tôi muốn biết rốt cuộc bọn họ nghĩ gì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Đợi đến lúc Trần Minh bước ra thì đã là nửa tiếng sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trưởng phòng nhân sự đi bên cạnh cậu ta, nhìn cậu tathu dọn đồ đạc rời đi, chuyện này khiến tôi hơi bất ngờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Mọi người chú ý, sau này trong công ty, ai lăng mạ, gây sự vô cớ — lập tức sa thải!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời vừa dứt, mọi người đều nhìn tôi, lòng tôi trùng xuống — bọn họ cố ý!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trần Minh đi ngang qua tôi hừ lạnh một tiếng: “Lương Thạc, mày mẹ nó bán vợ cầu vinh, ông đây khinh mày!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi khẽ cười khinh một tiếng, không nói gì, chỉ nhìn cậu tarời đi, rồi lập tức quay người nhìn về phía văn phòng của Thôi Hạo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tên khốn này rõ ràng đang đẩy tôi lên đầu ngọn sóng. Tôi lập tức muốn đến văn phòng tìm anhta, nhưng lại bị trưởng phòng nhân sự chặn lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng vội, Thôitổngđang họp video, cậukhông thể vào.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn anhta: “Vừa rồi tôi đánh Trần Minh, vẫn bình an vô sự. Anh nói xem, nếu tôi đánh cả anh nữa, Thôi Hạo sẽ xử anh hay là đuổi tôi?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trưởng phòng nhân sự sững người, không dám cản nữa. Tôi đang định vào thì Thôi Hạo bước ra.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thấy tôi đứng ngoài cửa, anhtacó vẻ không vui: “Có chuyện gì?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Thôitổngbận rộnthật đấy, chẳng phải chính các người đã nói sẽ cho tôi một lời giải thích sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hay là anh định nói chuyện với tôi ngay tại đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Hạo suy nghĩ rồi nói: “Ra ngoài nói chuyện đi, theo tôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anhtara hiệu cho tôi đi theo. Tôicau màynhìn Thôi Hạo, rồi cũng bước theo sau.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tới tầng hầm đỗ xe, ngồi lên xe, Thôi Hạo đưa cho tôi một phong bì.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi bóp thử — khoảng một vạn tệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ý gì đây?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lương Thạc, cầm tiền rồi thì cứ làm việc cho tốt, chuyện này đừng làm ầm lên nữa.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Làm cho tốt á? Mẹ nó, mày ngủ với vợ tao rồi còn bảo tao làm việc bình thường à!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi túm cổ áo anhta: “Nói rõ cho tao! Bọn mày bắt đầu từ khi nào?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sắc mặt Thôi Hạo tái mét: “Chi tiết thì khỏi nói. Ngoài cái này, còn có một thẻ ngân hàng khác, tổng cộng ba trăm vạn. Một năm một trăm vạn, cậucũng chẳng thiệt gì.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cho cậuba ngày. Lương Thạc, điều kiện tôi chocậuchỉ có vậy, mỗi ngày chậm lại thì trừ đi một triệu.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi tức giận định nói thêm thì bị anhtađè lại: “Cậunghĩ kỹ rồi hãy nói chuyện.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Dù sao bây giờ công ty là tôi làm chủ. Nếu cậukhông đồng ý thì cũng được thôi. Đến lúc chuyện này lộ ra ngoài, tôi muốn bóp c.h.ế.t cậucũng không khó đâu!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anhtađang uy h.i.ế.p tôi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi hừ lạnh một tiếng, tát anhtamột cái!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi kéo anhtara ngoài và đánh luôn!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Thôi Hạo hơn tôi bảy tám tuổi, cao hơn nửa cái đầu, nhưng chỉ mạnh ngoài mặt — hoàn toàn không phải đối thủ của tôi!Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net