1.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ánh nắng chiều rọi qua tấm rèm cửa trắng của phòng bệnh, hắt lên gương mặt một người đàn ông. Anh ta đứng im lìm ở cuối giường, như một bức tượng điêu khắc hoàn hảo: chân mày sắc lạnh, sống mũi cao, và đôi môi mỏng khẽ mím lại, toát lên vẻ lạnh lùng khó gần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tim tôi bỗng chốc lỡ nhịp. "Gu" của tôi, chuẩn không cần chỉnh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngôn Tiếu đã nói, sau khi tôi tỉnh dậy, cô ấy sẽ dẫn tôi đi gặp "trai đẹp". Chắc chắn là anh chàng này rồi. Tôi cố nhổm người dậy, cảm giác choáng váng ập đến, nhưng sự phấn khích đã át đi tất cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Cuối cùng cậu cũng tỉnh rồi, cậu suýt dọa c.h.ế.t tớ luôn rồi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngôn Tiếu vội vã chạy đến, đôi mắt hằn lên những tia đỏ vì thiếu ngủ và lo lắng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy đỡ lấy tôi, giọng run run: "Có thấy khó chịu chỗ nào không? Có cần gọi bác sĩ không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi vỗ nhẹ tay cô ấy, ra hiệu bằng mắt. Này, anh chàng kia là ai thế? Cậu tìm đâu ra 'cực phẩm' này vậy?Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tình bạn hai mươi năm, lẽ ra cô ấy phải hiểu ý tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhưng không, Ngôn Tiếu chỉ nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Mắt cậu sao thế? Đau à?" Cô ấy còn định vạch mắt tôi ra xem.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi... cạn lời. Thôi thì, "ngôn ngữ cơ thể" đã thất bại, tôi đành dùng "ngôn ngữ lời nói" vậy. Tôi túm lấy tay Ngôn Tiếu, nở nụ cười rạng rỡ nhất, hướng về người đàn ông lạnh lùng kia.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh đẹp trai này, anh có biết mình trông giống một người nào không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta khẽ nhíu mày, biểu cảm thoáng qua có chút bất ngờ, nhưng rồi lại trở về vẻ lạnh nhạt thường thấy. Ngôn Tiếu thì trợn tròn mắt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Người trong mộng của em ấy!" Tôi nói nốt, không khí trong phòng bỗng trở nên ngột ngạt.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Em phải làm sao mới có được anh đây? Dùng bao bố bắt cóc hay là lời ngọt ngào dụ dỗ em mới có được anh đây?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngôn Tiếu ra sức giằng tay, nhưng tôi giữ chặt, tiếp tục tuôn ra một tràng "thính" đã học lỏm được trên mạng: "Ngôn Tiếu ra sức giằng tay, nhưng tôi giữ chặt, tiếp tục tuôn ra một tràng "thính" học từ trên mạng gần đây: "Newton phát hiện ra lực hấp dẫn, còn em thì phát hiện ra anh hấp dẫn em. Anh có muốn yêu đương với em không?""Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời vừa dứt, Ngôn Tiếu cuối cùng cũng giằng tay ra được.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cô ấy nhanh như chớp bịt chặt miệng tôi, cười gượng gạo: "Tổng giám đốc Lâm... hay là... anh đi gọi bác sĩ đi. Hình như đầu cô ấy có vấn đề rồi..."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người đàn ông, được gọi là Tổng giám đốc Lâm, vẫn im lặng, ánh mắt sâu thăm thẳm nhìn tôi, rồi xoay người rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta vừa đi khuất, Ngôn Tiếu liền lao tới, khóa trái cửa, quay lại trừng tôi: "Tổ tông của tôi ơi! Cậu lại định làm trò gì nữa hả?! Ít nhất cũng bàn bạc trước với tớ chứ?!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi ngơ ngác: "Không phải cậu nói sẽ giới thiệu trai đẹp cho tớ sao? Tớ thả thính chút thì sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngôn Tiếu c.h.ế.t trân. Một lúc lâu sau mới thốt lên: "Cậu... không nhận ra anh ta à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Tớ nên nhận ra sao?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh ta tên là Lâm Dực, tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thị. Cũng chính là chồng liên hôn của cậu, người mà cậu ghét cay ghét đắng, mỗi lần gặp là cãi nhau ầm ĩ, chỉ mong được ly hôn càng sớm càng tốt."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi sững sờ. Toàn bộ ký ức về Lâm Dực trong đầu tôi... trống rỗng. Tên, gương mặt, mọi thứ đều lạ lẫm. Cảm giác như một phần não của tôi đã bị tẩy trắng một cách có chủ đích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Dực quay lại cùng bác sĩ. Sau hàng loạt kiểm tra, bác sĩ nói tôi bị chấn động đầu dẫn đến rối loạn trí nhớ cục bộ, tình hình hồi phục chưa rõ ràng. Bác sĩ rời đi, không gian lại trở nên yên tĩnh. Tôi len lén liếc Lâm Dực, thấy anh ta vẫn lạnh lùng, xa cách.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Anh... thật sự là chồng em à?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Anh ta khựng lại, đáp: "Về mặt pháp luật thì đúng."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Vậy... tại sao em lại ghét anh?" Tôi hỏi, giọng đầy tò mò.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Dực liếc qua vết băng trên trán tôi, ánh mắt lướt một giây rồi lại trở về vẻ lạnh lùng thường thấy. "Bác sĩ nói em cần nghỉ ngơi. Việc công ty tạm hoãn, chờ em hồi phục rồi tính."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nói rồi, anh ta quay sang Ngôn Tiếu: "Cô Ngôn, tôi còn cuộc họp. Làm phiền cô chăm sóc em ấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
"Gì vậy trời? Tớ cũng là vợ hợp pháp của anh ta mà! Lạnh như tảng băng, chẳng nói nổi một câu quan tâm!" Tôi lầm bầm khi anh ta rời đi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ngôn Tiếu thở dài, ánh mắt đầy vẻ phức tạp. "Là cậu không cho anh ta can dự vào chuyện của cậu đấy. Hỏi nhiều một câu là cậu nổi đóa ngay. Cậu nói 'Tôi không cần anh, tôi sẽ tự mình giải quyết!'"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi... câm nín. Thì ra, sự lạnh lùng của anh ta, một phần cũng là do tôi ép buộc. Chiếc hộp Pandora mang tên ký ức đã mở ra, và những bí mật bên trong khiến tôi hoang mang hơn bao giờ hết.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net