Thông tin chương 1: Chương 1
Tên truyệnVONG SƠN
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Thể loạiHiện Đại, Ngược, Nữ Cường
Số chương13
Chương số1
Tiêu đề chươngChương 1
Tóm tắt chươngMọi người đều nói rằng Kỳ Tranh yêu tôi.Thuở thiếu thời, bên cạnh hắn có biết bao cô gái đến rồi đi nhưng chỉ cần tôi ngoảnh đầu lại, chắc chắn hắn vẫn luôn đứng phía sau lưng. Về sau, hắn vì tôi mà l...

VONG SƠN: Chương 1

Mọi người đều nói rằng Kỳ Tranh yêu tôi.Thuở thiếu thời, bên cạnh hắn có biết bao cô gái đến rồi đi nhưng chỉ cần tôi ngoảnh đầu lại, chắc chắn hắn vẫn luôn đứng phía sau lưng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Về sau, hắn vì tôi mà lãng tử quay đầu, vì tôi mà giữ mình trong sạch. Từ một kẻ phong lưu ngang ngược, hắn bắt đầu học cách rửa tay nấu canh.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Năm tôi hai mươi sáu tuổi, hắn quỳ một gối trước mặt tôi, lấy ra chiếc nhẫn tượng trưng cho tình yêu chân thành.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Im lặng hồi lâu, tôi chỉ nói một câu:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Kỳ Tranh, Ôn Ý đã chet rồi."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sắc mặt Kỳ Tranh lập tức tái nhợt. Tôi bình thản nhìn hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Thật không ngờ, cậu vẫn còn nhớ đến cô ấy."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

1.Lần đầu tiên tôi gặp Kỳ Tranh là vào năm bảy tuổi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi đeo cặp sách nhỏ, ngồi ở bậc cầu thang lặng lẽ nhìn mẹ cãi vã ầm ĩ với người ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thật ra lúc đầu thái độ của mẹ rất nhã nhặn. Nhưng vào thời đại ấy, một người phụ nữ ly hôn còn mang theo con nhỏ luôn bị khinh thường, bị xem là đối tượng có thể chà đạp, coi rẻ ở khắp nơi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Rõ ràng gã thợ chuyển nhà cũng nghĩ như vậy. Hắn cho rằng chúng tôi dễ bắt nạt nên đến lúc tính tiền lại đột nhiên tăng giá, đòi thêm ba mươi đồng so với mức đã thỏa thuận ban đầu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sắc mặt mẹ tôi lập tức thay đổi, sau đó cãi nhau gay gắt với hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Người trong khu nhà kéo nhau ra cửa sổ hóng chuyện nhưng mẹ chẳng hề bận tâm mà vẫn lý luận đến cùng. Dù đối diện với một gã đàn ông to khỏe kiếm sống bằng sức lao động, bà vẫn chẳng hề tỏ ra yếu thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mười mấy phút sau, gã thợ chuyển nhà thua cuộc.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Hắn nhận tiền, tức tối mắng: "Bảo sao chồng cô ly hôn! Đàn bà hung dữ như cô, ai mà chịu nổi!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Đáp lại, mẹ tôi cầm ngay con dao thái rau bên cạnh lên. Gã kia cuống quýt bỏ chạy, còn mẹ tôi thì trở thành người phụ nữ đáng gờm nhất trong tiểu khu.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau khi cãi nhau xong, mẹ ngồi xuống, bực bội thu dọn đồ đạc trong túi vải. Dù thắng cuộc nhưng gặp chuyện như vậy, ai mà chẳng tức giận. Tôi rút chiếc khăn tay nhỏ trong cặp sách, bình tĩnh đi đến lau mồ hôi cho bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ tôi ngửa mặt lên để tôi lau sạch rồi chạm trán vào má tôi, không tiếc lời khen ngợi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Con gái mẹ ngoan quá! Còn biết giúp mẹ lau mồ hôi cơ đấy!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi nhẹ nhàng sờ lên mặt bà, nghiêm túc nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mẹ à, mẹ đẹp như vậy, không được giận đâu. Giận sẽ mau già lắm."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ tôi sững người rồi lập tức ôm tôi vào lòng, hôn tới tấp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nguyệt Nhi nói đúng!" Bà cười rạng rỡ, quên luôn bực dọc ban nãy. "Chấp nhặt với loại người đó làm gì? Để mình tức giận mà mau già thì có đáng không?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nói rồi mẹ bế tôi lên, tay kia xách túi đồ, ngẩng cao đầu đi lên tầng hai, bước về nhà mới.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Đi nào, về nhà thôi! Mẹ làm thịt kho tàu cho con Nguyệt Nhi ăn!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vòng tay ôm cổ mẹ, chợt có cảm giác gì đó, liền ngước nhìn khoảng trống giữa cầu thang.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Một cái đầu nhỏ lông xù rất nhanh rụt trở lại.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

2Nhà mới của chúng tôi gần như chẳng có gì cả.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ mang theo giường, tủ quần áo, bàn ghế, thậm chí cả đống đồ lặt vặt không cần thiết nhưng lại quên mất một thứ quan trọng, chính là muối.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thịt đã bỏ vào nồi, lửa trên bếp không thể rời. Mẹ rửa tay, lấy một quả táo đỏ tươi đặt vào tay tôi rồi vỗ nhẹ lên vai tôi:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Nguyệt Nhi, giúp mẹ sang nhà bên mượn ít muối nhé."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi gật đầu, sau đó đi gõ cửa nhà hàng xóm. Người mở cửa là một người phụ nữ có vẻ yếu ớt, tái nhợt. Cậu bé lén nhìn chúng tôi ban nãy đứng sau lưng bà, dõi mắt nhìn tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi giơ quả táo lên, mỉm cười với bà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Dì ơi, chúng cháu mới chuyển đến đây. Có thể cho cháu mượn ít muối không ạ? Cháu đổi bằng quả táo này."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ Kỳ Tranh sững người một chút, có vẻ hơi lúng túng: "À? Được, được chứ!"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Bà vội vàng vào bếp, lát sau bước ra với một bát muối đầy nhưng lại kiên quyết không chịu nhận quả táo:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Chỉ là ít muối thôi mà, hàng xóm với nhau, khách sáo làm gì."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi vẫn giơ quả táo lên, không nhận bát muối:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Dì ơi, nếu cháu cầm táo thì sẽ không còn tay bưng bát muối nữa."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Mẹ cháu không thích phiền người khác, dì hãy nhận đi ạ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ Kỳ Tranh không còn cách nào, đành nhận lấy quả táo. Bà đưa táo cho Kỳ Tranh, dịu dàng xoa đầu cậu bé:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"A Tranh, mau nói cảm ơn đi nào."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kỳ Tranh liếc bà một cái rồi lại nhìn tôi, khẽ nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Cảm ơn."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi ôm bát muối, lễ phép chào:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

"Di ơi, lát nữa cháu sẽ mang bát trả lại ạ."Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Sau đó, người trả bát là mẹ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Từ chuyện nhỏ ấy, mẹ tôi và mẹ Kỳ Tranh dần trở nên thân thiết. Đến khi biết tôi và Kỳ Tranh sắp học chung lớp một, hai người càng qua lại nhiều hơn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Mẹ Kỳ Tranh rất vui vẻ. Nhưng Kỳ Tranh thì không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Thái độ của hắn đối với tôi rất kỳ lạ, luôn lén quan sát, ánh mắt không có vẻ chán ghét nhưng cũng chẳng thể gọi là thích.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Nhưng không sao.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi cũng không thích hắn.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tôi chỉ thích mẹ nhất thôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

3.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Tháng Chín nhanh chóng đến, tôi và Kỳ Tranh quả nhiên học chung một lớp.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Trẻ con luôn nhạy cảm với cái đẹp, mà Kỳ Tranh lại có khuôn mặt ưa nhìn, vì thế đám nhỏ trong lớp đều thích vây quanh cậu ấy. Nhưng so với gương mặt ấy, điều thu hút sự chú ý hơn cả chính là thành tích học tập thảm hại của cậu ta, điểm của hai môn Văn và Toán cộng lại cũng chưa đủ tám mươi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Kỳ Tranh căn bản không đặt tâm trí vào việc học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Khuôn mặt và tiền tiêu vặt là hai thứ có sức hút lớn nhất của cậu ta, điều đó cũng có nghĩa là chỉ cần cậu ta muốn, tất cả bạn học trong lớp đều có thể trở thành bạn chơi cùng.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Ngoại trừ tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net

Việc nuôi dạy một đứa trẻ, có thể không có tiền nhưng không thể thiếu tình thương. Mẹ đã dành cho tôi rất nhiều yêu thương, vì thế tôi lớn lên thành một đứa trẻ có cảm xúc ổn định và thế giới nội tâm tràn đầy.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net