Thông tin truyện: Xuân Ấy Ta Trùng Phùng
Tiêu đềXuân Ấy Ta Trùng Phùng
Mô tảMười ba tuổi năm ấy, ta trở thành cung nữ hầu hạ bên cạnh Tam hoàng tử.   Tam hoàng tử không được sủng ái, ai nấy đều có thể giẫm dưới chân.   Ta giúp hắn vá áo, làm thức ăn, bày mưu tính kế, nghĩ hết mọi biện pháp để hắn sống thoải mái hơn một chút.   Rốt cuộc cũng đợi được đến khi hắn đăng cơ, mọi người đều đoán rằng ta đã khổ tận cam lai, có thể một bước hoá phượng hoàng.   Thế nhưng hắn lại cao giọng tuyển phi, mở rộng hậu cung.   Cùng năm ấy, ta lâm trọng bệnh, bỏ mạng trong hành cung vô danh, trước khi chết cũng chưa từng gặp lại hắn một lần.   Tân đế một đêm bạc trắng mái đầu, quỳ trước linh cữu ta suốt bảy ngày bảy đêm.   Cùng lúc đó, ta chèo thuyền nhỏ trở về cố hương.   Lòng tràn đầy hân hoan, chuẩn bị cùng biểu ca thành hôn.   Đợi đến đêm tân hôn, khi tân lang vén khăn voan, người ngồi trước mặt ta lại chẳng phải biểu ca.   Mà chính là tân đế lẽ ra phải ở tận kinh thành.   Hắn trầm mắt nhìn ta: “Ta tìm nàng thật khổ đấy, Xuân Hà.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem41,754
Số chương11
Thể loại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20257350
Chương 2Chương 22/4/20258930
Chương 3Chương 32/4/20254670
Chương 4Chương 42/4/20253560
Chương 5Chương 52/4/2025260
Chương 6Chương 62/4/20256070
Chương 7Chương 72/4/20258490
Chương 8Chương 82/4/20259100
Chương 9Chương 92/4/20256600
Chương 10Chương 102/4/20255200
Chương 11Chương 112/4/20257750
Xuân Ấy Ta Trùng Phùng

Xuân Ấy Ta Trùng Phùng

Xuân Ấy Ta Trùng Phùng
41754
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:34 02/04/2025

Mô tả

Mười ba tuổi năm ấy, ta trở thành cung nữ hầu hạ bên cạnh Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử không được sủng ái, ai nấy đều có thể giẫm dưới chân.

Ta giúp hắn vá áo, làm thức ăn, bày mưu tính kế, nghĩ hết mọi biện pháp để hắn sống thoải mái hơn một chút.

Rốt cuộc cũng đợi được đến khi hắn đăng cơ, mọi người đều đoán rằng ta đã khổ tận cam lai, có thể một bước hoá phượng hoàng.

Thế nhưng hắn lại cao giọng tuyển phi, mở rộng hậu cung.

Cùng năm ấy, ta lâm trọng bệnh, bỏ mạng trong hành cung vô danh, trước khi chết cũng chưa từng gặp lại hắn một lần.

Tân đế một đêm bạc trắng mái đầu, quỳ trước linh cữu ta suốt bảy ngày bảy đêm.

Cùng lúc đó, ta chèo thuyền nhỏ trở về cố hương.

Lòng tràn đầy hân hoan, chuẩn bị cùng biểu ca thành hôn.

Đợi đến đêm tân hôn, khi tân lang vén khăn voan, người ngồi trước mặt ta lại chẳng phải biểu ca.

Mà chính là tân đế lẽ ra phải ở tận kinh thành.

Hắn trầm mắt nhìn ta: “Ta tìm nàng thật khổ đấy, Xuân Hà.”