Editor: Trang Thảo.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sau khi uống nước sông trong lành và không ô nhiễm, Lâm Bạch duỗi chân nằm dài trên mặt đất. Trước mắt cậu là bầu trời xanh thẳm, những đám mây trắng bồng bềnh và mặt trời đỏ rực. Dù mặt trời rất lớn, nhưng không khí lại mát mẻ, nhiệt độ chỉ khoảng 15 độ. Cậu nằm nghỉ ngơi năm phút, đầu óc trống rỗng, không nghĩ ngợi gì cả. Cậu không cảm thấy căng thẳng khi đến một môi trường mới lạ, cũng không suy nghĩ về cuộc sống tương lai, như thể cậu đang nằm trên bãi cỏ trong khuôn viên trường học.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Bạch ngồi dậy, nhìn dòng sông trước mặt và những hàng cây cao đằng xa. Cậu bỗng cảm thấy rất thư thái, như thể những gánh nặng trên vai đột nhiên biến mất, tâm trạng vui vẻ khó tả. Khóe miệng cậu hơi nhếch lên, cảm thấy muốn hét lên thật lớn, nhưng lý trí lại nhắc nhở rằng không thể. Không những không thể, mà còn phải giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình đến mức thấp nhất. Lâm Bạch đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người. Lúc này cậu đang mặc bộ đồ thể thao màu xanh đậm, đội mũ trên đầu. Cậu đã đi bộ suốt bốn tiếng đồng hồ, phần bắp chân của quần đã nhuộm màu xanh lá cây của cỏ dại. Mặt trước và mặt sau của quần không bị hư hại gì, nhưng đôi giày thể thao màu đen cũng bị dính đầy màu xanh đậm, không biết có rửa sạch được không.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Bụng đói cồn cào, Lâm Bạch lục lọi ba lô. Trong ba lô phần lớn là đồ ăn và một số dụng cụ sinh tồn dã ngoại, vì Lâm Bạch và các bạn cùng lớp từng tham gia câu lạc bộ sinh tồn dã ngoại khi còn học đại học. Chiếc ba lô này được cậu mua khi lần đầu tham gia hoạt động, và đến giờ vẫn còn nguyên vẹn. Đồ ăn trong ba lô là những thứ cậu đã mua ở siêu thị vài ngày trước, vì không ngờ việc tìm công việc và chỗ ở lại thuận lợi như vậy. Là người thích tích trữ đồ đạc, Lâm Bạch không thích tủ trống rỗng, nên khi chuyển nhà, đồ ăn còn dư gần như đều được bỏ vào ba lô. Thói quen tích trữ này giờ đây đã phát huy tác dụng. Cậu tự khen mình trong lòng, lấy ra một túi bánh quy, từ từ xé ra ăn rồi lấy một chiếc nồi nhỏ bằng thép không gỉ, múc nước sông để đun nước uống.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lâm Bạch đặt chiếc nồi nhỏ lên vài hòn đá, đi sang một bên cắt vài cành cây. Dù là cành cây, nhưng chúng to bằng cánh tay người lớn. Cậu nhặt thêm vài cành nhỏ hơn để dễ mồi lửa. Lấy từ túi ngoài của ba lô một chiếc bật lửa, cậu đốt một cành cây mỏng trước, rồi thổi lửa cho nó bén vào các cành khác và úp ngược để lửa cháy nhanh hơn. Cậu cho cành cây đang cháy vào kẽ đá, rồi đặt nồi lên trên, để lửa cháy từ từ. Lâm Bạch nhìn nước sôi và vừa ăn bánh quy vừa quan sát xung quanh. Có lẽ cậu nên lấy vũ khí để tự vệ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net