Thông tin truyện: Âm thanh giữa mùa hạ
Tiêu đềÂm thanh giữa mùa hạ
Mô tảVì để trả thù em gái cùng cha khác mẹ, tôi đã hẹn hò với Trang Dục, người mà cô ta yêu thầm nhiều năm.   Sau khi để anh nếm đủ vị ngọt của tình yêu, lại không chút do dự mà bỏ rơi anh.   Nhiều năm sau, tôi nhìn thấy Trang Dục trong một buổi phỏng vấn.   “Nghe nói luật sư Trang thời trẻ đã có một mối tình vô cùng nồng nhiệt, thậm chí còn từng nghĩ đến việc bỏ học vì cô gái đó?”   Trang Dục cười nhạt: “Khi đó còn nhỏ, không hiểu chuyện.”   Nhưng khi gặp lại tôi, anh lại dồn tôi vào góc tường.   Trên tay anh là hồ sơ cấp cứu vì dùng thuốc an thần quá liều của tôi.   Anh mất khống chế, chất vấn: “Cô Lâm, xin hỏi đây là cái gì?”   Ánh mắt tôi đảo qua chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh, cười khẽ: “Khi đó còn nhỏ, không hiểu chuyện.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem1,078
Số chương19
Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, HE, Hiện Đại, Sủng, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025960
Chương 2Chương 22/4/2025640
Chương 3Chương 32/4/2025530
Chương 4Chương 42/4/2025480
Chương 5Chương 52/4/2025610
Chương 6Chương 62/4/2025400
Chương 7Chương 72/4/2025400
Chương 8Chương 82/4/2025550
Chương 9Chương 92/4/2025440
Chương 10Chương 102/4/2025520
Chương 11Chương 112/4/2025430
Chương 12Chương 122/4/2025630
Chương 13Chương 132/4/2025620
Chương 14Chương 142/4/2025350
Chương 15Chương 152/4/2025340
Chương 16Chương 162/4/2025460
Chương 17Chương 172/4/2025640
Chương 18Chương 182/4/2025870
Chương 19Chương 192/4/2025910
Âm thanh giữa mùa hạ

Âm thanh giữa mùa hạ

Âm thanh giữa mùa hạ
1078
Lượt xem
19
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
13:59 02/04/2025

Mô tả

Vì để trả thù em gái cùng cha khác mẹ, tôi đã hẹn hò với Trang Dục, người mà cô ta yêu thầm nhiều năm.

Sau khi để anh nếm đủ vị ngọt của tình yêu, lại không chút do dự mà bỏ rơi anh.

Nhiều năm sau, tôi nhìn thấy Trang Dục trong một buổi phỏng vấn.

“Nghe nói luật sư Trang thời trẻ đã có một mối tình vô cùng nồng nhiệt, thậm chí còn từng nghĩ đến việc bỏ học vì cô gái đó?”

Trang Dục cười nhạt: “Khi đó còn nhỏ, không hiểu chuyện.”

Nhưng khi gặp lại tôi, anh lại dồn tôi vào góc tường.

Trên tay anh là hồ sơ cấp cứu vì dùng thuốc an thần quá liều của tôi.

Anh mất khống chế, chất vấn: “Cô Lâm, xin hỏi đây là cái gì?”

Ánh mắt tôi đảo qua chiếc nhẫn trên ngón áp út của anh, cười khẽ: “Khi đó còn nhỏ, không hiểu chuyện.”