Danh sách truyện
Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí
Danh sách truyện (Đô Thị)
1. Tôi Xem Bói, Anh Vào Tù, Thành Tích Sở Cảnh Sát Đỉnh Cao 666
Tác giả:
Thể loại: do-thi, khong-cp, linh-di, nu-cuong, hien-dai, hu-cau-ky-ao, phep-thuat, sang-van
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 47
Lượt xem: 311
Mô tả: [Vô CP] "Tôi Xem Bói, Anh Vào Tù, Thành Tích Sở Cảnh Sát Đỉnh Cao 666" Tác giả: Không Sơn Vũ [Hoàn Thành] Giới thiệu tác phẩm: [Livestream + Xem bói + Huyền học + Bắt ma + Vô CP + Sảng văn + Hài hước + Được yêu chiều] Thời Nhất đã sống ở Âm Tào Địa Phủ một ngàn năm trăm năm. Cuối cùng, khi nhiệm kỳ của Phong Đô Đại Đế sắp kết thúc, ngài vung tay một cái đưa cô trở lại nhân gian. Trước khi đi, Phong Đô Đại Đế niệm tình cô mới về nhân gian, đại phát từ bi dùng hai tờ tiền âm phủ "đuổi" cô đi. Thời Nhất: "..." Lần đầu trở lại nhân gian sau ngàn năm, Thời Nhất nghèo rớt mồng tơi, trên người chỉ có mỗi chứng minh thư và hộ khẩu do Phong Đô Đại Đế "làm giả". Không thân thế, không tiền, không học vấn. Để tự nuôi sống bản thân, cô nhìn chằm chằm vào những thông báo truy nã nghi phạm và bắt đầu bói toán, sau đó "đóng gói" nghi phạm gửi đến cảnh sát.
2. CẢ NHÀ CÙNG ĐI CHƠI, TÔI BỊ BỎ QUÊN GIỮA RỪNG NÚI
Tác giả:
Thể loại: do-thi, nu-cuong, va-mat, hien-dai, tra-thu, gia-dinh, chua-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 8
Lượt xem: 1,218
Mô tả: Cả nhà cùng đi du lịch tự lái, nhưng lúc quay về lại bỏ quên tôi ngay tại chỗ cũ. Không ai nhớ rằng tôi vẫn còn đang ở trong rừng tìm món đồ chơi bị rơi cho cháu trai. Trời đổ mưa lớn, điện thoại cũng không mang theo bên mình. Tôi đi đến mức rách toạc cả chân, cuối cùng mới tìm được một ngôi nhà nhỏ có người trú mưa. Khi liên lạc được với chồng, thứ tôi nghe được trong ống nghe không phải là lo lắng hay quan tâm, mà là cơn giận không thể kìm nén. “Già rồi mà còn ham chơi đến quên cả thời gian, đáng đời!” Con trai tôi vừa chơi game vừa phụ họa theo cha nó: “Mẹ à, hôm nay con lái xe cả ngày mệt chết đi được, mẹ chịu khó ngủ tạm ở làng đó một đêm, mai bắt xe khách về.” Trong điện thoại còn thấp thoáng tiếng con dâu bực bội trách móc: “Mai còn phải đưa con đi chơi biển nữa đó, tụi con không chờ bà đâu.” Biết bao lời muốn nói nghẹn lại trong cổ họng, cuối cùng tôi chỉ biết im lặng mà nuốt xuống.
3. EM ĐÃ LÀ CÔ DÂU CỦA NGƯỜI KHÁC
Tác giả:
Thể loại: do-thi, nu-cuong, he, hien-dai, hao-mon-the-gia, chua-lanh, truy-the, guong-vo-khong-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 10
Lượt xem: 875
Mô tả: Vì cứu Thẩm Nghiễn Từ, tôi đã bị què một chân, anh ta hứa sẽ lấy tôi. Trong một buổi tụ họp, có người bạn trêu đùa: “Thẩm Nghiễn Từ, cậu thật sự cam lòng cưới một con què về nhà à?” “Tôi nói chứ, Lâm Vãn Đường cũng mặt dày thật, dựa vào ân tình mà ép người ta báo đáp.” “Với cái thân hình mập mạp đó của cô ta, mấy người có cảm thấy mỗi lần đi đường mặt đất cũng rung lên không—” Vừa dứt lời, cả đám phá lên cười. Chỉ có Thẩm Nghiễn Từ là bực bội rít thuốc. “Các người thì biết cái gì?” “Coi như cưới một người giúp việc, không tốn tiền mà còn có thể phụng dưỡng cha mẹ, cớ gì mà không làm?” Khi ấy, tôi đứng ngoài phòng riêng, như rơi vào hầm băng.
4. ĐỦ TUỔI TRƯỞNG THÀNH, MẸ MUỐN CẮT ĐỨT QUAN HỆ MẸ CON
Tác giả:
Thể loại: do-thi, nu-cuong, va-mat, hien-dai, tra-thu, gia-dinh, chua-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 7
Lượt xem: 415
Mô tả: Vừa bước ra khỏi phòng thi đại học, mẹ tôi đã lập tức gửi ba điều quy tắc gia đình vào nhóm chat họ hàng: Học phí và sinh hoạt phí đại học tự kiếm. Bắt đầu từ hôm nay, ở nhà phải trả tiền thuê nhà và điện nước. Mỗi tháng nộp 1000 tệ chi phí sinh hoạt. Tôi còn chưa kịp phản hồi thì anh giao hàng đã mang đến chiếc vali của tôi. Mẹ gọi điện thông báo: "Con đã 18 tuổi rồi, từ giờ mẹ không có nghĩa vụ nuôi con nữa." "Tự giác ra ngoài đi làm đi." Nói xong liền cúp máy, sau đó chặn luôn số tôi. Một năm sau, ba tôi tìm đến tôi, mở miệng là hỏi ngay: "Triệu Vũ, mẹ con có đưa sổ đỏ cho con không?" Tôi nhìn chiếc túi tài liệu giấu trong ngăn bí mật dưới đáy vali, làm ra vẻ vô tội mà đáp: "Con và mẹ con đã cắt đứt quan hệ từ lâu rồi, con không hiểu ba đang nói gì."
5. SAU KHI BỊ GÃY CHÂN, SẾP ÉP TÔI CHỐNG NẠNG ĐI LÀM
Tác giả:
Thể loại: do-thi, nu-cuong, va-mat, hien-dai, tra-thu
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 6
Lượt xem: 477
Mô tả: Bị đồng nghiệp trà xanh đẩy ngã gãy chân, sếp còn bắt tôi chống nạng đi làm. "Chân gãy chứ có phải tay đâu, viết hồ sơ thầu thì có gì mà không làm được?" Lễ Quốc khánh, người ta được nghỉ xả hơi, tôi thì phải tăng ca không lương, làm phần việc của ả trà xanh kia theo lệnh sếp. "Gãy chân thì ngồi xe lăn đi khảo sát công trình cũng được mà? Tôi từng gãy chân mà vẫn họp với mọi người đấy thôi." Đến ngày công trình khởi công, tổng giám đốc lại viện cớ tôi “lười biếng trong giờ làm”, định sa thải tôi. Ngay lúc đó, tôi cầm cây nạng nhắm thẳng hạ bộ ông ta mà đâm tới.
6. Kẻ Thích Kiểm Soát Gặp Người Bám Dính
Tác giả:
Thể loại: do-thi, he, hao-mon-the-gia, guong-vo-khong-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 7
Lượt xem: 1,816
Mô tả: Từ thời còn chập chững đi học, tôi và Giang Tự luôn như hình với bóng, chưa từng rời nhau quá ba ngày. Ấy vậy mà, từ khi hai bên gia đình bắt đầu bàn chuyện hôn ước, anh ấy bỗng dưng lánh mặt tôi suốt cả một năm trời. Giang Tự cắt đứt mọi phương tiện liên lạc, công ty của anh ấy cũng nghiêm cấm tôi bước vào với lý do "người ngoài không phận sự, đặc biệt là Tô Hân Nhiễm, không được tiếp cận." Hễ tôi vừa xuất hiện, anh lập tức quay người bỏ đi, không chút do dự… Sau cùng, ngay cả bạn bè thân thiết của anh cũng không nỡ nhìn tôi mãi mỏi mòn như thế, liền âm thầm đưa tôi đi tìm anh. Thế mà, đứng trước cửa phòng bao, tôi lại nghe được giọng nói lạnh như băng vọng ra từ trong: "Con bé ấy chỉ cần vẫy tay là chạy tới như con thú cưng, vô vị đến mức chẳng khác gì món đồ chơi rẻ tiền." "Không năng lực, không khí chất, nghĩ đến chuyện đính hôn với nó là tôi đã thấy mất mặt rồi."
7. Người Đàn Bà Nơi Chân Giường
Tác giả:
Thể loại: do-thi, khong-cp, kinh-di, hien-dai
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 15
Lượt xem: 108
Mô tả: Vợ chồng tôi vốn rất mặn nồng, nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đám cưới, tôi bắt đầu không dám tắt đèn đi ngủ. Bởi vì bên trong bức tường đối diện giường ngủ, có một người đang ẩn náu. Sau những phút kinh hoàng, tôi đã đi đến một quyết định: Tôi phải đập vỡ bức tường này để tìm cho ra lẽ. 1 Khi mùa mưa dầm kéo đến, không gian trở nên ẩm ướt, ngay cả trên cánh tủ quần áo cũng đọng lại những giọt nước. Ba hôm trước, nửa đêm tôi thức dậy đi vệ sinh, bỗng phát hiện cuối giường có một bóng người đang đứng. Tóc tai rũ rượi, gương mặt trắng bệch, đang nhìn tôi chằm chằm. Tôi sợ hãi nhảy dựng lên, nhắm mắt và la hét không ngừng. Mạch Sam đang ngủ bên cạnh vội bật đèn, lo lắng hỏi: "Mỹ Kỳ, em sao vậy?" "Có người... Ở đó có người..." Tôi run rẩy toàn thân, chỉ tay về phía bức tường trắng đối diện. Giờ đây, nơi đó trống không, ngay cả một con gián cũng chẳng có. "Lại quên uống thuốc rồi phải không." Mạch Sam thở dài, đứng dậy rót một cốc nước ấm, lấy ra hai viên thuốc màu trắng từ tủ đầu giường. "Cứ vào mùa mưa là bệnh của em lại trở nặng, thuốc tuyệt đối không được ngưng." "Không phải ảo giác, không phải ảo giác! Mạch Sam, anh tin em đi, tin em đi!" Răng tôi va vào nhau cầm cập, tôi cố gắng giữ bình tĩnh. Dù từng lỗ chân lông đều toát ra hơi lạnh, tôi biết rõ lúc này không thể tỏ ra quá sợ hãi, nếu không anh ấy sẽ cho rằng bệnh của tôi lại tái phát. Đúng vậy, tôi là một bệnh nhân tâm thần. Mạch Sam đã biết điều này từ trước khi chúng tôi kết hôn. Anh ấy sẵn lòng cưới một người bệnh như tôi, là bởi vì, gia đình tôi rất giàu có. 2 "Bố, tối qua Mỹ Kỳ lại phát bệnh rồi." Tôi ngồi ở phòng khách xem TV, nghe thấy Mạch Sam đang gọi điện thoại. Ha... Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên, tôi vào nhà vệ sinh, giấu hai viên thuốc trong túi áo ngủ rồi xả xuống bồn cầu. Mạch Sam hoàn toàn không tin lời tôi nói. Anh ta khăng khăng rằng cứ hễ trời mưa là tôi lại sinh ra ảo giác, và sau đó là chuỗi ngày vô tận của việc uống thuốc, gặp bác sĩ và điều trị. Nếu những phương pháp này không hiệu quả, anh ta sẽ đưa tôi vào bệnh viện tâm thần. Tôi sợ nơi đó, vì trong mỗi phòng bệnh đều chật ních người. Họ đứng thẳng đơ giữa bốn bức tường trắng toát, ngày đêm nhìn tôi và cười. Tôi quay lại ngồi trước TV, Mạch Sam vẫn đang nói chuyện điện thoại, lần này có vẻ là với mẹ tôi. Tiếng khóc thút thít từ đầu dây bên kia truyền ra, khiến lòng người rối bời. Mạch Sam dịu giọng an ủi, nói rằng anh nhất định sẽ chăm sóc tốt cho tôi, bảo mẹ cứ yên tâm. Cái gọi là "chăm sóc" của anh ta, chẳng phải chỉ là cho tôi uống thuốc sao? Tôi không muốn uống thuốc, tôi muốn chứng minh rằng trong bức tường đó thực sự có người. Tôi nhất định phải lôi kẻ đó ra!
8. GIA QUY CỦA MẸ
Tác giả:
Thể loại: do-thi, gia-dau, nu-cuong, he, hien-dai, gia-dinh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 9
Lượt xem: 8,274
Mô tả: Vừa bước ra khỏi phòng thi đại học, mẹ tôi đã gửi ba quy định gia đình vào nhóm chat gia đình. "1. Học phí đại học và chi phí sinh hoạt phải tự kiếm." "2. Từ hôm nay, ở nhà phải trả tiền thuê và tiền điện nước." "3. Mỗi tháng nộp 1000 tệ tiền sinh hoạt phí." Chưa kịp trả lời, người giao hàng đã mang vali của tôi đến. Mẹ gọi điện thông báo: "Con đã 18 tuổi rồi, từ nay mẹ không còn nghĩa vụ nuôi con nữa." "Tự giác mà đi làm đi." Nói xong thì cúp máy, rồi chặn luôn tôi. Một năm sau, ba tôi tìm đến, mở miệng liền hỏi: "Triệu Vũ, có phải mẹ con đã đưa sổ đỏ cho con rồi không?" Tôi nhìn túi hồ sơ giấu dưới đáy vali, tỏ vẻ vô tội nói với ba: "Con với mẹ đã cắt đứt quan hệ từ lâu rồi, con không hiểu ba đang nói gì cả."
9. Chỉ Cần Đừng Chia Tay
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, do-thi, he, sung, showbiz, chua-lanh, ngot, duong-the, Bình Luận Cốt Truyện
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 5
Lượt xem: 361
Mô tả: Trước khi tham gia show hẹn hò, khi được hỏi có người trong lòng hay không, mối tình đầu của tôi đã trả lời rằng người đó là tôi. Trên show, tôi quyết tâm giữ khoảng cách với anh ta, ai ngờ anh ta cứ từng bước áp sát, nắm tay, ôm, hôn… không chừa thứ gì. Sau show, ảnh đế vốn chưa từng livestream lại bất ngờ lên sóng. Hình ảnh trong livestream là tôi sau khi uống say, làm nũng với anh ta: đòi hôn, đòi ôm, đòi được bế lên cao.
10. Tổng Tài Không Yêu Trẻ Con, Tôi Ôm Bụng Bỏ Trốn
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, do-thi, nu-cuong, hien-dai, tong-tai, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 14
Lượt xem: 788
Mô tả: Kỷ Hoài Triệt là Thái tử gia trong giới Kinh thành, nhờ đó mà ngay cả chim hoàng yến bên cạnh anh ta cũng được nước lên theo thuyền. Tôi tung hoành trong giới giải trí, luôn nghĩ rằng những ngày tươi đẹp như thế sẽ kéo dài mãi mãi. Cho đến khi tôi phát hiện mình mang thai, nên bóng gió hỏi Kỷ Hoài Triệt có thích trẻ con không. Anh ta cười khẩy ba phần, khinh thường bảy phần: "Không thích, phiền chết đi được." Tốt lắm, rút khỏi giới, bỏ trốn, combo trọn gói! Về sau, trong một video hot cực kỳ chỉ lướt qua một bên mặt của tôi. Tối hôm đó, Kỷ Hoài Triệt lập tức xuất hiện trước cửa căn hộ của tôi, nghiến răng nghiến lợi: "Tốt nhất là em nên cho anh một lời giải thích." Sau lưng vang lên một giọng non nớt: "Ông chính là cái người chết yểu đó à?" Tôi:... Con ơi, con có biết mình vừa nói gì không vậy?
11. DẠY KÈM MIỄN PHÍ CON HÀNG XÓM, TÔI BỊ HỌ KIỆN LÊN SỞ GIÁO DỤC
Tác giả:
Thể loại: do-thi, nu-cuong, va-mat, hien-dai, tra-thu, gia-dinh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 9
Lượt xem: 4,082
Mô tả: Tôi đã dạy kèm toán miễn phí cho con trai nhà hàng xóm suốt một năm trời. Hôm nay, người hàng xóm ấy lại bất ngờ cầm bài thi của con đến tận cửa nhà tôi để "hỏi tội". “Vì sao kỳ thi giữa kỳ lần này, con trai tôi lại thua con gái chị đúng một điểm?!” “Con tôi nói có một câu hỏi cô không giảng qua, nhưng con gái cô lại làm đúng. Cô dám nói là cô không thiên vị à?” Tôi vừa sốc vừa cạn lời. Suốt một năm nay, tối nào tôi cũng kiên trì dạy cả hai đứa, kể cả kỳ nghỉ đông hè đi du lịch cũng tranh thủ dạy cậu bé online.A Thành tích toán của cậu ta từ mức trung bình của lớp đã vươn lên top 3. Thế mà giờ đây, chỉ vì con tôi hơn con cô ấy một điểm, cô ta lại chạy đến nhà mắng tôi thiên vị? Tôi cười tức giận. “Từ nay về sau, nhà tôi không chào đón cô và con trai cô nữa. Nếu cô không thiên vị, thì tự mình kèm con đi.” Không ngờ tôi nói nghiêm túc thì cô ta lại quay đầu đi tố cáo tôi lên Sở Giáo Dục, nói tôi – một giáo viên biên chế – nhận hối lộ để dạy thêm trái phép.
12. Ly Hôn Rồi Mới Tỉnh
Tác giả:
Thể loại: do-thi, va-mat, he, hien-dai, gia-dinh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 10
Lượt xem: 4,833
Mô tả: Ngày ký đơn ly hôn, tôi ôm bụng quằn quại giữa hành lang tòa án. “Lại giả vờ à? Không muốn ly hôn thì nói đại ra đi!” Tuấn – chồng cũ tôi – buông giọng khinh khỉnh. Tôi chưa kịp phản bác thì ngất lịm vì đau ruột thừa. Mở mắt trong bệnh viện, việc đầu tiên tôi thấy là… hóa đơn viện phí. “12 triệu, cô chịu một nửa. Chuyển ZaloPay cho nhanh.” Tôi chẳng nói gì, lẳng lặng chuyển hết 12 triệu. Chỉ để tránh nhìn vẻ mặt "ban phát" của anh ta thêm một giây nào nữa. Chiều hôm đó, tôi ngồi xe lăn ký giấy ly hôn. Tài sản chia xong, Tuấn khẽ cười: “Ham tiền lộ liễu vậy, cũng may ly hôn sớm.” Tối, tôi trở về dọn đồ. Chỉ mang theo ít quần áo, nữ trang cha mẹ để lại. Duy nhất bức tranh trị giá trăm triệu, anh ta cấm tôi mang đi. “Đừng mơ đụng tới thứ đó!” Tôi lạnh lùng đáp: “Quà cưới ba má tôi tặng. Trước hôn nhân. Tôi lấy, hợp pháp.” Tuấn chết lặng. Tôi rời đi. Trong đầu chỉ có một câu: Lúc tôi yêu, tôi nhịn. Giờ đã buông, tôi chẳng cần nhường ai.