Thông tin truyện: An An Yếu Đuối
Tiêu đềAn An Yếu Đuối
Mô tảCông tử nhà giàu của kinh thành sắp thành thân rồi nhưng tân nương không phải là tiểu thư khuê các thanh mai trúc mã của Hầu phủ. Mà là ta, một nha hoàn chải đầu hèn mọn. Khi tiểu thư Hầu phủ đến cướp hôn, ta đẫm lệ đưa khăn che mặt vào tay nàng: "Vốn dĩ là của người, ta trả lại cho người." Diễn đủ trò nhu nhược, rồi dùng giọng chỉ mình nàng nghe thấy mà khiêu khích: "Kẻ nhặt rác rưởi đáng thương." Bị tát một cái đau điếng, ta vẫn cố tỏ ra cứng rắn: "Không sao, chỉ cần Thế tử vui là được, ta chịu đựng được hết." Thế tử gia thấy ta bị bắt nạt, sao hắn vui được. Nên đêm tân hôn, hắn bỏ lại chính thê, đến viện của ta. Hắn tưởng ban cho ta đủ sủng ái là được nhưng thứ ta cần chưa bao giờ là ân sủng trong hậu viện. Mà là mạng của bọn họ.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem53,488
Số chương19
Thể loạiCổ Đại, Gia Đấu, HE, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20253580
Chương 2Chương 22/4/20251020
Chương 3Chương 32/4/20255570
Chương 4Chương 42/4/20257980
Chương 5Chương 52/4/20255110
Chương 6Chương 62/4/20252850
Chương 7Chương 72/4/20251440
Chương 8Chương 82/4/20253410
Chương 9Chương 92/4/20251570
Chương 10Chương 102/4/20251630
Chương 11Chương 112/4/2025180
Chương 12Chương 122/4/20254130
Chương 13Chương 132/4/20259030
Chương 14Chương 142/4/20257720
Chương 15Chương 152/4/20258930
Chương 16Chương 162/4/20252950
Chương 17Chương 172/4/20255320
Chương 18Chương 182/4/20253390
Chương 19Chương 192/4/20258330
An An Yếu Đuối

An An Yếu Đuối

An An Yếu Đuối
53488
Lượt xem
19
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
13:59 02/04/2025

Mô tả

Công tử nhà giàu của kinh thành sắp thành thân rồi nhưng tân nương không phải là tiểu thư khuê các thanh mai trúc mã của Hầu phủ.

Mà là ta, một nha hoàn chải đầu hèn mọn.

Khi tiểu thư Hầu phủ đến cướp hôn, ta đẫm lệ đưa khăn che mặt vào tay nàng:

"Vốn dĩ là của người, ta trả lại cho người."

Diễn đủ trò nhu nhược, rồi dùng giọng chỉ mình nàng nghe thấy mà khiêu khích:

"Kẻ nhặt rác rưởi đáng thương."

Bị tát một cái đau điếng, ta vẫn cố tỏ ra cứng rắn:

"Không sao, chỉ cần Thế tử vui là được, ta chịu đựng được hết."

Thế tử gia thấy ta bị bắt nạt, sao hắn vui được.

Nên đêm tân hôn, hắn bỏ lại chính thê, đến viện của ta.

Hắn tưởng ban cho ta đủ sủng ái là được nhưng thứ ta cần chưa bao giờ là ân sủng trong hậu viện.

Mà là mạng của bọn họ.