Danh sách truyện

Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí

Danh sách truyện (Cổ Đại)

  • 1. Họa Thiên Tiên

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, he, cung-dau, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 12

    Lượt xem: 31,949

    Mô tả: Năm thứ hai bị đưa vào doanh trại kỹ nữ, ta mang thai.   Phàm là binh lính từng bước vào trướng của ta, ai nấy đều tranh nhau nhận làm phụ thân đứa nhỏ.   Chỉ có Trần Thạch Đầu, chỉ đến một đêm, vậy mà lại quỳ gối dập đầu với ta, nói rằng:   "Dương cô nương, ta sắp ra chiến trường làm tiên phong rồi. Phụ mẫu chỉ có mỗi mình ta, ta muốn để lại cho họ chút kỷ niệm."   Về sau, ta từng đến quê hương của hắn, gặp được một đôi phụ mẫu thật sự hiền hậu và tốt bụng.

  • 2. Bên Trên Loan Đài

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, hao-mon-the-gia, tra-thu

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 5,190

    Mô tả: Chỉ chờ đến năm đủ hai mươi lăm tuổi được thả về nhà, cùng quả mẫu nương tựa sống qua ngày. Quả mẫu lâm bệnh nặng, ta nhờ người đồng hương gửi tiền cứu mạng về. Không ngờ hắn ta lại dùng tiền của ta đi đút lót cho cung nhân ở hoa phòng. Chỉ vì muốn giúp phế phi Trịnh thị trong lãnh cung kia một lần nữa có được sủng ái. Mẫu thân bệnh mất, ta đau buồn không ngớt, hắn ta chột dạ, áy náy, nhưng lại không hề có chút hối hận nào. “Nếu lúc đó ta không giúp Hiền tiểu chủ một tay, e rằng nàng ấy thật sự sẽ bị những kẻ đó hành hạ đến chết!” “Mẫu thân nàng đã mắc bệnh kinh niên, ta cứ nghĩ bà ấy còn có thể chống đỡ thêm một thời gian nữa…” “Nhưng đó là tiền của ta!” Ta thất thanh nói: “Ngươi đã hứa với ta, nhất định sẽ đưa tiền đến tay mẫu thân ta!”

  • 3. ĐÀO SÁT

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 9

    Lượt xem: 11,726

    Mô tả: Tiểu thư dạy ta đọc sách viết chữ, dạy ta cách làm người, cách đối nhân xử thế.   Khi gã thanh mai trúc mã từng ruồng bỏ ta lại quay về tìm ta, tiểu thư nói:   “Tiểu Đào Nhi, nếu ngươi bỏ đi, những bộ y phục ta không mặc, mấy cái bánh ngọt ta không ăn, ngân lượng ta không xài tới… chẳng phải sẽ rơi vào tay kẻ khác sao?”   Ta ôm lấy chân tiểu thư, trịnh trọng thề rằng:   “Tiểu Đào Nhi thề chết cũng sẽ theo tiểu thư!”   Thế nhưng, một vị tiểu thư tốt đến vậy… lại đem lòng yêu phải một kẻ phụ bạc.   Đến ngày thứ ba sau khi tiểu thư qua đời, hắn đã rước Liễu di nương vào phủ.   Lúc ấy, ta chợt nhận ra — có lẽ cái chết của tiểu thư, căn bản không phải chuyện ngoài ý muốn.   Vậy nên, khi Liễu di nương bước ra lập quy củ, người đầu tiên quỳ xuống tỏ lòng trung thành, chính là ta.   Nàng ta vỗ tay cười lớn:   “Ngươi quả là một con chó ngoan.”   Phải, ta là chó ngoan.   Chó ngoan nên biết bảo vệ chủ tử, cũng biết cắn chết người đã hại chủ tử của ta. ...

  • 4. Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, va-mat, he, hao-mon-the-gia, tra-thu, sang-van

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 14,527

    Mô tả: Ta là chân mệnh thiên kim của Tướng phủ, lưu lạc bên ngoài đã lâu nay mới được đón về. Ngày đầu hồi phủ, giả thiên kim quỳ nơi đất, lệ lớn như hạt đậu rơi khỏi khóe mắt, dáng vẻ đau lòng khôn xiết. Còn chưa đợi nàng ta cất lời, ta đã chủ động bước tới, cúi đầu nghiêng mặt, cất giọng đầy quan tâm: “Vị tỷ tỷ này sao lại thương tâm đến thế? Chẳng hay trong nhà có người quy tiên rồi sao?”

  • 5. Tiếng Lòng Khác Biệt Của Phu Quân Lạnh Lùng

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, doan-van, doc-tam, xuyen-khong

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 1,704

    Mô tả: Ta là đệ nhất mỹ nhân “bao cỏ” ở kinh thành, lại gả cho Ngự Sử mặt sắt tuyệt diễm kinh thế. Sau hôn nhân, hắn vẫn lạnh nhạt xa cách, chẳng hề nói cười. Nhưng một ngày nọ, ta bỗng nhiên nghe được tiếng lòng của hắn: [Tấu chương này không có đầu mối, sầu đến mức ta muốn hói cả đầu… Nếu phu nhân có thể cho ta mân mê một phen, chắc chắn ý văn sẽ tuôn trào như suối.] “Ách…”. Quả vải trong miệng ta suýt nữa làm ta nghẹn chết. Mân mê một phen? Mân mê thế nào? Có phải là theo nghĩa ta đang hiểu đó không?

  • 6. TRƯỜNG MINH TUẾ VÃN

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, he, cung-dau, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 13

    Lượt xem: 7,001

    Mô tả: GIỚI THIỆU:   Năm ta tiến cung, chỉ vừa mười ba tuổi.   Tân đế lên ngôi khi mới tám tuổi. Thái hậu nương nương hạ chỉ, muốn đổi hết đám người hầu cận bên cạnh Hoàng đế. Từ trong hàng loạt ngoại điệt nữ của bà, bà đã chọn ta.   Nhiều năm sau, ta vững vàng ngồi ở vị trí trung cung, sủng ái độc nhất hậu cung, được thế nhân phong tặng danh xưng: “Yêu hậu”.   Người ngoài bàn tán về ta, một nửa thì ngưỡng mộ ta mệnh tốt: thân phận cung nữ mà cũng có ngày hóa phượng hoàng, bay lên cành cao. Nửa còn lại thì khinh miệt, nói ta là một nữ nhân tuổi xế chiều, quyến rũ thiếu đế, mặt dày vô sỉ.   Nhưng không ai biết… Năm ấy, thiếu đế từng siết chặt lấy tay áo ta, cả người run rẩy không thể khống chế, giọng yếu ớt như sắp vỡ:   “A Phù tỷ tỷ… tỷ sẽ rời bỏ ta sao?” [...]

  • 7. BẢY NĂM CỦA Y LA

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 20,556

    Mô tả: Thành thân với Vệ Tuân đã bảy năm, ta phát hiện hắn nuôi ngoại thất ở bên ngoài.   Lúc tình ý mặn nồng, hắn dịu dàng nói với ả nữ nhân kia:   “Bỏ mẹ giữ con, người rời khỏi là Thẩm Y La – đương gia chủ mẫu, người được giữ lại là cốt nhục của chúng ta. Đợi mọi sự ổn thỏa, ta cùng Ký nhi sẽ đến đón nàng về phủ.”   Mà nữ nhân ấy — lại chính là kẻ thù khiến ta hận đến tận xương tủy, còn Ký nhi, lại là nghĩa tử do chính tay ta nuôi nấng, dạy suốt dỗ bao năm.   Vệ Tuân quên rồi ư? Chức Đại tướng quân vinh hiển hôm nay của hắn có được là nhờ ai dốc mưu tính kế?   Hắn dám nhục mạ ta như thế, ta ắt có trăm phương nghìn kế khiến hắn vạn kiếp bất phục. ...

  • 8. PHÓ VÂN

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, va-mat, tra-thu, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 8,556

    Mô tả: Ta bán đậu phụ nuôi sống cả nhà. Sau khi phu quân đỗ Tú tài, hắn lại cấu kết với mẹ chồng giết chết ta và con gái, rồi cưới một cô vợ trẻ đẹp khác. Lúc tỉnh lại, ta đã quay về hai năm trước, mẹ chồng đang kéo tay ta khóc lóc kể lể nhà mình khó khăn quá, cầu xin ta bán đậu phụ nuôi gia đình. Ta lạnh lùng rút tay về. "Thuyền theo lái gái theo chồng, áo mặc cơm ăn, nếu cả nhà già trẻ đều dựa vào một người phụ nữ mang thai như con nuôi sống, thì mặt mũi của phu quân biết để vào đâu?"

  • 9. Thời Cẩm

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, gia-dau, cung-dau

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 3,935

    Mô tả: Dưỡng bệnh ba năm trở về kinh. Bên cạnh vị hôn phu đã có thêm một nữ tử có năm phần giống ta. Trong tiệc tẩy trần, ta vô tình làm bẩn y phục của nàng ta. Nàng ta khóc lóc thút thít. Phó Nghiễn Lễ vẫn luôn lãnh đạm như băng, vậy mà đây là lần đầu tiên nổi giận với ta. “Lục Thời Cẩm, nàng còn định ngang ngược vô lý đến mức nào nữa?” Ngang ngược vô lý ? Ta mặt không biểu cảm, vung tay tát cho một cái. “Bản công chúa nể mặt ngươi lắm rồi đấy.” Ta có nên cho hắn biết, thế nào mới thực sự là ngang ngược vô lý không?

  • 10. Chẳng Phải Chàng Không Làm Phò Mã Ư

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, co-dai, he, sung, cung-dau, chua-lanh, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 2,947

    Mô tả: Khi còn nhỏ, trong yến tiệc đón năm mới, các cận thần đều dẫn theo gia quyến cùng tham dự. Bữa tiệc náo nhiệt, ồn ào, phụ hoàng đùa hỏi ta thích vị ca ca hay đệ đệ nào nhất. Lúc đó, ta ôm chặt lấy Thẩm Ngự Phong, không chịu buông, kiên quyết đòi hắn làm phò mã. Thẩm Ngự Phong không vui, phản bác rằng sau này lớn lên chỉ muốn xông pha sa trường, vì bệ hạ tận trung báo quốc, chứ không thèm làm phò mã ở kinh thành. Lời trẻ dại đó khiến người lớn cười vui một trận, nhưng ta thì ghi tạc trong tim suốt mười mấy năm. Chỉ là về sau, chính hắn lại kéo ta lên lưng ngựa, ôm thật chặt vào lòng. Ngựa phi ngàn dặm, trong gió lạnh Mạc Bắc vang vọng tiếng cười phóng khoáng, đầy tự tin của hắn. “Thần từ nhỏ đã tham lam vô độ.” “Chiến trường và Công Chúa, thần đều muốn có cho bằng được!”

  • 11. Chạm Đến Trái Tim

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, he, chua-lanh, dien-van, ngot, duong-the

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 5,178

    Mô tả: Khi vợ chồng nhà đồ tể đến thôn chọn nha đầu xung hỉ, những đứa có bát tự tốt đều đã bị chọn hết.   Ta giơ tay lên, dè dặt nói:   "Ta cũng có bát tự không tệ đâu, hai vị có muốn chọn ta chăng?"   Nhưng người trong thôn liền ồn ào vạch trần ta:   "Đừng nghe nó nói bậy!"   "Nó là kẻ chuyên lừa lọc trong thôn đấy! Suốt ngày đánh nhau, gây chuyện khắp nơi!"   "Bát tự tốt mà có thể khắc c.h.ế.t thân mẫu, bị người trong nhà đuổi ra ngoài sao?"   Có tiểu hài tử nhặt đá ném về phía ta.   "Nhìn ngươi vừa dơ vừa thối! Người ta chẳng ai thèm ngươi đâu!"   Phu thê nhà đồ tể nhìn về phía ta, chân mày liền nhíu lại.   Ta vội vàng rụt ngón chân lòi ra trở vào chiếc giày rách nát.   Lại dùng sức chùi hai tay dơ bẩn vào vạt áo.   Ta cười ha hả nói:   "Ta mới không muốn đi đâu! Lừa các người đó! Nhìn trời sắp mưa rồi, hai vị mau đi thôi. Nếu chậm trễ, xe sẽ lún vào bùn đấy."   Đang định xoay người rời đi, phu nhân nhà đồ tể lại vươn tay kéo lấy ta.   Bà ngồi xổm xuống, nhìn ta mỉm cười nói:   "Tiểu nha đầu, ta thấy con sinh ra mặt mày phúc hậu, chắc chắn là đứa có mệnh tốt. Có muốn theo di về nhà không?"

  • 12. Chim Khách Bay Về Nam

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, doan-van, chua-lanh, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 3,827

    Mô tả: Mỗi lần vị hôn phu đi nhậm chức, đều bắt ta phải đến trước để lo liệu sắp xếp. Không vì điều gì khác, chỉ vì để nữ nhi của ân sư của hắn ta có thể ở được thoải mái. Lần này Giang Yến Ly lại bị biếm xuống Thục Châu. Thế là hắn ta vội vã bảo ta dọn quán đậu phụ, ngồi thuyền đi Thục Châu. Có lẽ hắn ta thúc giục quá gấp, có lẽ ta vì phong hàn chưa khỏi nên đầu óc mơ màng. Thuyền đi được nửa đường, mới phát hiện mình đã nhầm thuyền. "Cô nương, thuyền của bọn ta là đi Lâm An, không phải đi Thục Châu". Người lái thuyền tốt bụng, muốn đưa ta đến bến tiếp theo để đổi thuyền. Ta nhìn màn mưa phùn mờ mịt trên sông, nhìn rất lâu mới cất lời: "Không cần đâu, cứ đến Lâm An đi."

Họa Thiên Tiên
Hoàn thành

Họa Thiên Tiên

Năm thứ hai bị đưa vào doanh trại kỹ nữ, ta mang thai.   Phàm là binh lính từng bước vào trướng của ta, ai nấy đều tranh nhau nhận làm phụ thân đứa nhỏ.   Chỉ có Trần Thạch Đầu, chỉ đến một đêm, vậy mà lại quỳ gối dập đầu với ta, nói rằng:   "Dương cô nương, ta sắp ra chiến trường làm tiên phong rồi. Phụ mẫu chỉ có mỗi mình ta, ta muốn để lại cho họ chút kỷ niệm."   Về sau, ta từng đến quê hương của hắn, gặp được một đôi phụ mẫu thật sự hiền hậu và tốt bụng.

31949
12 chương
Bên Trên Loan Đài
Hoàn thành

Bên Trên Loan Đài

Chỉ chờ đến năm đủ hai mươi lăm tuổi được thả về nhà, cùng quả mẫu nương tựa sống qua ngày. Quả mẫu lâm bệnh nặng, ta nhờ người đồng hương gửi tiền cứu mạng về. Không ngờ hắn ta lại dùng tiền của ta đi đút lót cho cung nhân ở hoa phòng. Chỉ vì muốn giúp phế phi Trịnh thị trong lãnh cung kia một lần nữa có được sủng ái. Mẫu thân bệnh mất, ta đau buồn không ngớt, hắn ta chột dạ, áy náy, nhưng lại không hề có chút hối hận nào. “Nếu lúc đó ta không giúp Hiền tiểu chủ một tay, e rằng nàng ấy thật sự sẽ bị những kẻ đó hành hạ đến chết!” “Mẫu thân nàng đã mắc bệnh kinh niên, ta cứ nghĩ bà ấy còn có thể chống đỡ thêm một thời gian nữa…” “Nhưng đó là tiền của ta!” Ta thất thanh nói: “Ngươi đã hứa với ta, nhất định sẽ đưa tiền đến tay mẫu thân ta!”

5190
10 chương
ĐÀO SÁT
Hoàn thành

ĐÀO SÁT

Tiểu thư dạy ta đọc sách viết chữ, dạy ta cách làm người, cách đối nhân xử thế.   Khi gã thanh mai trúc mã từng ruồng bỏ ta lại quay về tìm ta, tiểu thư nói:   “Tiểu Đào Nhi, nếu ngươi bỏ đi, những bộ y phục ta không mặc, mấy cái bánh ngọt ta không ăn, ngân lượng ta không xài tới… chẳng phải sẽ rơi vào tay kẻ khác sao?”   Ta ôm lấy chân tiểu thư, trịnh trọng thề rằng:   “Tiểu Đào Nhi thề chết cũng sẽ theo tiểu thư!”   Thế nhưng, một vị tiểu thư tốt đến vậy… lại đem lòng yêu phải một kẻ phụ bạc.   Đến ngày thứ ba sau khi tiểu thư qua đời, hắn đã rước Liễu di nương vào phủ.   Lúc ấy, ta chợt nhận ra — có lẽ cái chết của tiểu thư, căn bản không phải chuyện ngoài ý muốn.   Vậy nên, khi Liễu di nương bước ra lập quy củ, người đầu tiên quỳ xuống tỏ lòng trung thành, chính là ta.   Nàng ta vỗ tay cười lớn:   “Ngươi quả là một con chó ngoan.”   Phải, ta là chó ngoan.   Chó ngoan nên biết bảo vệ chủ tử, cũng biết cắn chết người đã hại chủ tử của ta. ...

11726
9 chương
Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng
Hoàn thành

Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng

Ta là chân mệnh thiên kim của Tướng phủ, lưu lạc bên ngoài đã lâu nay mới được đón về. Ngày đầu hồi phủ, giả thiên kim quỳ nơi đất, lệ lớn như hạt đậu rơi khỏi khóe mắt, dáng vẻ đau lòng khôn xiết. Còn chưa đợi nàng ta cất lời, ta đã chủ động bước tới, cúi đầu nghiêng mặt, cất giọng đầy quan tâm: “Vị tỷ tỷ này sao lại thương tâm đến thế? Chẳng hay trong nhà có người quy tiên rồi sao?”

14527
8 chương
Tiếng Lòng Khác Biệt Của Phu Quân Lạnh Lùng
Hoàn thành

Tiếng Lòng Khác Biệt Của Phu Quân Lạnh Lùng

Ta là đệ nhất mỹ nhân “bao cỏ” ở kinh thành, lại gả cho Ngự Sử mặt sắt tuyệt diễm kinh thế. Sau hôn nhân, hắn vẫn lạnh nhạt xa cách, chẳng hề nói cười. Nhưng một ngày nọ, ta bỗng nhiên nghe được tiếng lòng của hắn: [Tấu chương này không có đầu mối, sầu đến mức ta muốn hói cả đầu… Nếu phu nhân có thể cho ta mân mê một phen, chắc chắn ý văn sẽ tuôn trào như suối.] “Ách…”. Quả vải trong miệng ta suýt nữa làm ta nghẹn chết. Mân mê một phen? Mân mê thế nào? Có phải là theo nghĩa ta đang hiểu đó không?

1704
7 chương
TRƯỜNG MINH TUẾ VÃN
Hoàn thành

TRƯỜNG MINH TUẾ VÃN

GIỚI THIỆU:   Năm ta tiến cung, chỉ vừa mười ba tuổi.   Tân đế lên ngôi khi mới tám tuổi. Thái hậu nương nương hạ chỉ, muốn đổi hết đám người hầu cận bên cạnh Hoàng đế. Từ trong hàng loạt ngoại điệt nữ của bà, bà đã chọn ta.   Nhiều năm sau, ta vững vàng ngồi ở vị trí trung cung, sủng ái độc nhất hậu cung, được thế nhân phong tặng danh xưng: “Yêu hậu”.   Người ngoài bàn tán về ta, một nửa thì ngưỡng mộ ta mệnh tốt: thân phận cung nữ mà cũng có ngày hóa phượng hoàng, bay lên cành cao. Nửa còn lại thì khinh miệt, nói ta là một nữ nhân tuổi xế chiều, quyến rũ thiếu đế, mặt dày vô sỉ.   Nhưng không ai biết… Năm ấy, thiếu đế từng siết chặt lấy tay áo ta, cả người run rẩy không thể khống chế, giọng yếu ớt như sắp vỡ:   “A Phù tỷ tỷ… tỷ sẽ rời bỏ ta sao?” [...]

7001
13 chương
BẢY NĂM CỦA Y LA
Hoàn thành

BẢY NĂM CỦA Y LA

Thành thân với Vệ Tuân đã bảy năm, ta phát hiện hắn nuôi ngoại thất ở bên ngoài.   Lúc tình ý mặn nồng, hắn dịu dàng nói với ả nữ nhân kia:   “Bỏ mẹ giữ con, người rời khỏi là Thẩm Y La – đương gia chủ mẫu, người được giữ lại là cốt nhục của chúng ta. Đợi mọi sự ổn thỏa, ta cùng Ký nhi sẽ đến đón nàng về phủ.”   Mà nữ nhân ấy — lại chính là kẻ thù khiến ta hận đến tận xương tủy, còn Ký nhi, lại là nghĩa tử do chính tay ta nuôi nấng, dạy suốt dỗ bao năm.   Vệ Tuân quên rồi ư? Chức Đại tướng quân vinh hiển hôm nay của hắn có được là nhờ ai dốc mưu tính kế?   Hắn dám nhục mạ ta như thế, ta ắt có trăm phương nghìn kế khiến hắn vạn kiếp bất phục. ...

20556
11 chương
PHÓ VÂN
Hoàn thành

PHÓ VÂN

Ta bán đậu phụ nuôi sống cả nhà. Sau khi phu quân đỗ Tú tài, hắn lại cấu kết với mẹ chồng giết chết ta và con gái, rồi cưới một cô vợ trẻ đẹp khác. Lúc tỉnh lại, ta đã quay về hai năm trước, mẹ chồng đang kéo tay ta khóc lóc kể lể nhà mình khó khăn quá, cầu xin ta bán đậu phụ nuôi gia đình. Ta lạnh lùng rút tay về. "Thuyền theo lái gái theo chồng, áo mặc cơm ăn, nếu cả nhà già trẻ đều dựa vào một người phụ nữ mang thai như con nuôi sống, thì mặt mũi của phu quân biết để vào đâu?"

8556
10 chương
Thời Cẩm
Hoàn thành

Thời Cẩm

Dưỡng bệnh ba năm trở về kinh. Bên cạnh vị hôn phu đã có thêm một nữ tử có năm phần giống ta. Trong tiệc tẩy trần, ta vô tình làm bẩn y phục của nàng ta. Nàng ta khóc lóc thút thít. Phó Nghiễn Lễ vẫn luôn lãnh đạm như băng, vậy mà đây là lần đầu tiên nổi giận với ta. “Lục Thời Cẩm, nàng còn định ngang ngược vô lý đến mức nào nữa?” Ngang ngược vô lý ? Ta mặt không biểu cảm, vung tay tát cho một cái. “Bản công chúa nể mặt ngươi lắm rồi đấy.” Ta có nên cho hắn biết, thế nào mới thực sự là ngang ngược vô lý không?

3935
11 chương
Chẳng Phải Chàng Không Làm Phò Mã Ư
Hoàn thành

Chẳng Phải Chàng Không Làm Phò Mã Ư

Khi còn nhỏ, trong yến tiệc đón năm mới, các cận thần đều dẫn theo gia quyến cùng tham dự. Bữa tiệc náo nhiệt, ồn ào, phụ hoàng đùa hỏi ta thích vị ca ca hay đệ đệ nào nhất. Lúc đó, ta ôm chặt lấy Thẩm Ngự Phong, không chịu buông, kiên quyết đòi hắn làm phò mã. Thẩm Ngự Phong không vui, phản bác rằng sau này lớn lên chỉ muốn xông pha sa trường, vì bệ hạ tận trung báo quốc, chứ không thèm làm phò mã ở kinh thành. Lời trẻ dại đó khiến người lớn cười vui một trận, nhưng ta thì ghi tạc trong tim suốt mười mấy năm. Chỉ là về sau, chính hắn lại kéo ta lên lưng ngựa, ôm thật chặt vào lòng. Ngựa phi ngàn dặm, trong gió lạnh Mạc Bắc vang vọng tiếng cười phóng khoáng, đầy tự tin của hắn. “Thần từ nhỏ đã tham lam vô độ.” “Chiến trường và Công Chúa, thần đều muốn có cho bằng được!”

2947
11 chương
Chạm Đến Trái Tim
Hoàn thành

Chạm Đến Trái Tim

Khi vợ chồng nhà đồ tể đến thôn chọn nha đầu xung hỉ, những đứa có bát tự tốt đều đã bị chọn hết.   Ta giơ tay lên, dè dặt nói:   "Ta cũng có bát tự không tệ đâu, hai vị có muốn chọn ta chăng?"   Nhưng người trong thôn liền ồn ào vạch trần ta:   "Đừng nghe nó nói bậy!"   "Nó là kẻ chuyên lừa lọc trong thôn đấy! Suốt ngày đánh nhau, gây chuyện khắp nơi!"   "Bát tự tốt mà có thể khắc c.h.ế.t thân mẫu, bị người trong nhà đuổi ra ngoài sao?"   Có tiểu hài tử nhặt đá ném về phía ta.   "Nhìn ngươi vừa dơ vừa thối! Người ta chẳng ai thèm ngươi đâu!"   Phu thê nhà đồ tể nhìn về phía ta, chân mày liền nhíu lại.   Ta vội vàng rụt ngón chân lòi ra trở vào chiếc giày rách nát.   Lại dùng sức chùi hai tay dơ bẩn vào vạt áo.   Ta cười ha hả nói:   "Ta mới không muốn đi đâu! Lừa các người đó! Nhìn trời sắp mưa rồi, hai vị mau đi thôi. Nếu chậm trễ, xe sẽ lún vào bùn đấy."   Đang định xoay người rời đi, phu nhân nhà đồ tể lại vươn tay kéo lấy ta.   Bà ngồi xổm xuống, nhìn ta mỉm cười nói:   "Tiểu nha đầu, ta thấy con sinh ra mặt mày phúc hậu, chắc chắn là đứa có mệnh tốt. Có muốn theo di về nhà không?"

5178
11 chương
Chim Khách Bay Về Nam
Hoàn thành

Chim Khách Bay Về Nam

Mỗi lần vị hôn phu đi nhậm chức, đều bắt ta phải đến trước để lo liệu sắp xếp. Không vì điều gì khác, chỉ vì để nữ nhi của ân sư của hắn ta có thể ở được thoải mái. Lần này Giang Yến Ly lại bị biếm xuống Thục Châu. Thế là hắn ta vội vã bảo ta dọn quán đậu phụ, ngồi thuyền đi Thục Châu. Có lẽ hắn ta thúc giục quá gấp, có lẽ ta vì phong hàn chưa khỏi nên đầu óc mơ màng. Thuyền đi được nửa đường, mới phát hiện mình đã nhầm thuyền. "Cô nương, thuyền của bọn ta là đi Lâm An, không phải đi Thục Châu". Người lái thuyền tốt bụng, muốn đưa ta đến bến tiếp theo để đổi thuyền. Ta nhìn màn mưa phùn mờ mịt trên sông, nhìn rất lâu mới cất lời: "Không cần đâu, cứ đến Lâm An đi."

3827
10 chương