Thông tin truyện: BÁN ANH 2 TRIỆU 1 ĐÊM
Tiêu đềBÁN ANH 2 TRIỆU 1 ĐÊM
Mô tả"Hợp đồng tình nhân" hết hạn, tôi nhận hai triệu tệ từ thiên kim tiểu thư nhà họ Lâm, đem Hạng Hoài Tranh đang bị bỏ thuốc nhường cho cô ta. Sau đó xoay người lên chuyến bay ra nước ngoài. Dù sao mấy năm nay anh ta chưa từng đối xử tốt với tôi, chúng tôi cũng không cần phải chia tay êm đẹp, chi bằng để tôi kiếm một khoản trước khi đi. ---------- Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, khiến tôi nổi da gà. "Xem ra biết mình đã làm chuyện xấu, sợ chủ nợ tìm đến cửa à." Ngón tay cái thô ráp nhẹ nhàng xoa xoa cổ tay tôi, so với vuốt ve, càng giống như một sự uy hiếp thầm lặng. Tôi không nhịn được càng áp sát vào tấm cửa. Cảm nhận được sự run rẩy nhẹ của tôi, anh ta cười lạnh. "Sợ tôi à." "Vậy lúc dùng hai triệu bán tôi đi, sao không sợ?" ------------ (Cập nhật truyện mới mỗi ngày tại HOA VÔ ƯU. Follow ngay để không bỏ lỡ!)
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,491
Số chương7
Thể loạiVả Mặt, Hiện Đại, Ngược, Truy Thê

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 1: Bán anh2/4/20253350
Chương 2Chương 2: Đây là giới hạn của em2/4/20253280
Chương 3Chương 3: Em thấy anh bẩn2/4/20253790
Chương 4Chương 4: Hai triệu2/4/20253530
Chương 5Chương 5: Hai lần2/4/20253990
Chương 6Chương 6: Làm lại từ đầu?2/4/20253170
Chương 7Chương 7: Em muốn gì, anh đều làm được (Hết)2/4/20253800
BÁN ANH 2 TRIỆU 1 ĐÊM

BÁN ANH 2 TRIỆU 1 ĐÊM

BÁN ANH 2 TRIỆU 1 ĐÊM
2491
Lượt xem
7
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:01 02/04/2025

Mô tả

"Hợp đồng tình nhân" hết hạn, tôi nhận hai triệu tệ từ thiên kim tiểu thư nhà họ Lâm, đem Hạng Hoài Tranh đang bị bỏ thuốc nhường cho cô ta.

Sau đó xoay người lên chuyến bay ra nước ngoài.

Dù sao mấy năm nay anh ta chưa từng đối xử tốt với tôi, chúng tôi cũng không cần phải chia tay êm đẹp, chi bằng để tôi kiếm một khoản trước khi đi.

----------

Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, khiến tôi nổi da gà.

"Xem ra biết mình đã làm chuyện xấu, sợ chủ nợ tìm đến cửa à."

Ngón tay cái thô ráp nhẹ nhàng xoa xoa cổ tay tôi, so với vuốt ve, càng giống như một sự uy hiếp thầm lặng.

Tôi không nhịn được càng áp sát vào tấm cửa.

Cảm nhận được sự run rẩy nhẹ của tôi, anh ta cười lạnh.

"Sợ tôi à."

"Vậy lúc dùng hai triệu bán tôi đi, sao không sợ?"

------------

(Cập nhật truyện mới mỗi ngày tại HOA VÔ ƯU. Follow ngay để không bỏ lỡ!)