Danh sách truyện
Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí
Danh sách truyện (Ngược)
1. Báo Ứng Của Phu Quân
Tác giả:
Thể loại: trong-sinh, co-dai, nu-cuong, va-mat, nguoc, tra-thu, guong-vo-khong-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 5
Lượt xem: 468
Mô tả: Bất chấp đôi chân tàn tật của Lâm Yến, ta vẫn nguyện thành hôn với hắn. Sinh cho hắn một đôi nhi nữ. Cho đến ngày bạch nguyệt quang của Lâm Yến tìm đến cửa: “Yến ca ca, ta không quên được huynh.” Hắn lại như kiếp trước, dây dưa không dứt với ả. Ta cũng tốt bụng tác thành cho họ. Thế nhưng sau này, hắn lại đỏ hoe mắt, dồn ta vào góc tường: “Tại sao chân của ta không chữa được nữa? Kiếp trước rõ ràng là có thể chữa khỏi mà.” “Rõ ràng kiếp trước nàng đã chữa khỏi chân cho ta, rõ ràng ta có thể đứng dậy được… Chắc chắn đã có chỗ nào đó sai sót, Tống Chiếu Vãn!” Chỉ có thể nói, hắn đã trùng sinh quá muộn rồi.
2. Hân Hân Tranh Ý
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nguoc, cung-dau, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 12
Lượt xem: 641
Mô tả: "Thần xin cầu hôn Ngọc Thành công chúa." "Kỷ tướng quân nếu thật lòng cầu hôn bổn cung, ngay cả binh quyền cũng không nỡ giao sao?" Nàng từng bước ép sát, hắn cam tâm cởi bỏ chiến bào. Thuở thiếu thời thế yếu vô năng không thể bảo vệ nàng, chỉ mong quãng đời còn lại được ở bên nàng, vì nàng che mưa chắn gió, dựng nên một vùng trời. Nàng muốn gì, hắn liền cho nấy. Dù có phải tan xương nát thịt, cũng không tiếc. Thế nhưng nàng ham muốn quá nhiều, lòng tham không đáy, hắn chỉ có thể dâng hiến cả sinh mệnh.
3. Tôi Thấy
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, bach-hop, co-dai, hien-dai, nguoc, hoc-duong, thanh-xuan-vuon-truong, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 12
Lượt xem: 331
Mô tả: 「Sau chương có tên "Nhật ký" toàn bộ là thể nhật ký」 Phan Miên Viện muốn quay về thời cấp ba của cô ở trường Trung học phổ thông số 1 Hải Thành. Những đêm chưa phải chia ly, khi người trong lòng vẫn còn ở ngay trước mắt. Có lẽ nếu hét lớn một vài chuyện ra, sẽ tốt hơn rất nhiều. Bản thân Phan Miên Viện cũng không thể diễn tả được thứ tình cảm này, hoặc có lẽ, vào một đêm nào đó, cô sẽ hối hận về câu trả lời của mình. Bọn họ không phải là bạn bè. Yêu thầm không thành, không hẳn là đau, đau là ở chỗ nhớ mãi không quên. Phan Miên Viện × Lệ Doanh #Cảnh báo, Phan Miên Viện có kinh nghiệm giả làm người yêu với nhân vật nam.
4. Chớm nở đã tàn
Tác giả:
Thể loại: co-dai, se, nguoc, cuoi-truoc-yeu-sau, duong-the
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 7
Lượt xem: 174
Mô tả: Năm mười sáu tuổi, ta được khiêng trên một chiếc kiệu nhỏ, đưa vào phủ ngoại trạch của tiểu thái giám Giang Đắc Bảo. Giang Đắc Bảo là nghĩa tử của đại công công Ngụy Cẩn. Ngụy Cẩn quyền thế ngút trời, còn phụ thân ta, một vị huyện lệnh tham tiền háo sắc, vì cấp trên sắp đến tra sổ sách, lo lắng việc tham ô bại lộ, nên rất cần tìm chỗ dựa. Nghe nói Ngụy Cẩn muốn cưới thê cho nghĩa tử của mình, bốn năm vị thứ tỷ, thứ muội vốn ngày thường lộng lẫy, rực rỡ đều đóng chặt cửa phòng, sợ mình không may bị chọn trúng. Sau khi suy nghĩ kỹ, ta chủ động tìm tra nam phụ thân và đồng ý cuộc hôn nhân này, điều kiện duy nhất là ông ta phải thả Liên di nương ra. Liên di nương là sinh mẫu của ta, sớm muộn gì ta cũng phải gả đi, nếu bà ấy không thoát khỏi cái nhà này, thì sẽ sớm bị chủ mẫu hành hạ đến chết. Trước khi xuất giá, ta hỏi Liên di nương: "Di nương, thái giám và nam nhân bình thường có gì khác nhau ạ?" "Chỉ là cái đó... không thể sinh con..." Liên di nương ấp úng nửa ngày, cũng không nói được rõ ràng, cuối cùng chỉ nắm tay ta khóc lóc, nói rằng bà ấy là một người mẫu thân vô dụng đã liên lụy ta. Nhưng mắt ta lại sáng lên, không thể sinh con! Lại có chuyện tốt như vậy ư!
5. Ngô Hương Quân
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, nguoc, nien-dai
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 13
Lượt xem: 37
Mô tả: Chuyện xưa đừng nhắc lại, đời người đã lắm bão giông, Dẫu cho ký ức chẳng thể xóa nhòa, yêu và hận vẫn còn đây trong tim. Một ngày nào đó nàng sẽ biết, cuộc đời không có ta cũng chẳng có gì khác. Quên ta đi sẽ không còn đau khổ, hãy để chuyện xưa cuốn trôi theo gió. Nàng khi ấy vẫn là Lý tiểu thư của ta, còn ta vẫn mãi là… Trong lòng mọi người.
6. LAI SINH VÔ HẸN
Tác giả:
Thể loại: co-dai, nu-cuong, nguoc, huyen-huyen, tien-hiep, phuong-dong, hu-cau-ky-ao
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 9
Lượt xem: 15,550
Mô tả: Sau khi trọng thương bình phục, Thẩm Ngọc Lâu liền đưa ta cùng Tô Nghênh Tuyết trở về tông môn. Hắn để Tô Nghênh Tuyết theo hắn tu hành. Mười năm trôi qua, Tô Nghênh Tuyết đã trở thành đệ tử thân truyền của hắn. Còn ta chỉ làm một thê tử bên gối của hắn. Hắn chưa từng chỉ dạy ta nửa phần đạo pháp. Mỗi khi cùng hắn xuất hiện, đều có môn hạ hay đệ tử của hắn chê cười ta không xứng với hắn. Hắn nghe thấy tất cả, nhưng chưa từng ngăn cản, mặc ta chịu đủ lời khinh miệt. Cho đến khi thọ mệnh đã tận, tóc xanh hóa bạc, một thân già nua run rẩy, hắn mới hiện thân trước mặt ta. Hắn nói: “Sầm Khê Chiêu, ân cứu mạng năm xưa, ta nay đã trả đủ. Từ nay phu thê chi duyên, đoạn tuyệt tại đây.” "Ngươi nếu có xuống Hoàng Tuyền, sau khi chuyển thế làm người mới, hãy nhớ đừng bao giờ mơ tưởng một bước lên trời nữa." Ta khẽ gật đầu. Bảy mươi năm phu thê, cả một đời luôn giả làm phàm nhân, ta cũng đã trả sạch nợ tình kiếp trước. Phân thân diệt vong, nguyên thần trở về Thượng Thanh phái tu hành. Còn hắn, vì để một lần cầu kiến ta, lại cam chịu thân phận tạp dịch trong Thượng Thanh phái suốt ngần ấy năm. …
7. Tiểu Hồ Ly Của Thái Tử
Tác giả:
Thể loại: co-dai, va-mat, he, nguoc, hu-cau-ky-ao, sang-van
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 14
Lượt xem: 10,984
Mô tả: Thuở ta vẫn chỉ là một tiểu hồ ly, Thái tử từng từ nanh vuốt bẫy sắt cứu lấy ta. Người đem ta về phủ, nuôi dưỡng suốt chín năm trời. Mãi đến khi hắn mười lăm tuổi, đem lòng say mê một thiếu nữ. Hoàng gia chê rằng thân phận nàng kia chẳng xứng đôi. Ta bèn vì hắn tìm được thần thảo có thể dẫn dụ thiên tượng Phượng Hoàng giáng thế. Ngày bọn họ thành thân, ta hớn hở tính chen vào tiệc, mong được ăn ké một khúc giò heo. Giò heo còn chưa kịp nếm, hắn như lệ thường lại đưa tới cho ta một bát canh thịt. Ta uống cạn, liền ngã lăn mê man. Đến khi tỉnh lại, nội đan trong thân đã chẳng còn. Ba chiếc đuôi đứt đoạn, đổi lấy nửa phần tàn mệnh. Ta hóa thành hình người, quay lại bên hắn, tận mắt nhìn thấy nội đan của mình, lại đang lấp lánh treo trên cổ vị thê tử mà hắn yêu thương nhất.
8. Nếu Không Nhắm Mắt
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, hien-dai, nguoc, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 9
Lượt xem: 391
Mô tả: 【Cứu rỗi/Địa vị của phụ nữ】 Kỳ Thanh & Văn Dực Nhà văn ưu tư lạnh lùng & Họa sĩ ôn văn nho nhã _ Mối duyên ràng buộc, khác biệt với tình yêu sét đánh, nó hứa hẹn cả một đời, là số phận đã định trước của bao nhiêu kiếp người, mãi mãi không chia lìa. _ Kỳ Thanh đột nhiên dừng bước, cô cúi người, ghé sát vào tai Văn Dực, nhẹ giọng nói: “Văn Dực, em muốn chăm sóc anh cả đời.” Văn Dực khẽ cười, mang theo vẻ trêu chọc: “Có lẽ, bây giờ dù thế nào cũng không được nữa rồi.” Kỳ Thanh thẳng lưng, hốc mắt hơi cay: “Tại sao?” “Vì em còn phải sống mà, còn anh làm bất cứ việc gì cũng chỉ gây thêm phiền phức cho người anh yêu.” “Em không quan tâm, em chỉ quan tâm sau này có thể ở bên anh không, bởi vì, em yêu anh.” “Anh xin lỗi.” Kỳ Thanh đứng đó, một giọt nước mắt rơi xuống, dần dần, thế giới của cô trở nên mơ hồ, cho đến khi chìm vào bóng tối vô tận. Lần đầu gặp gỡ Nếu không còn nhắm mắt _ Mối duyên ràng buộc, khác biệt với tình yêu sét đánh, nó hứa hẹn cả một đời, là số phận đã định trước của bao nhiêu kiếp người, mãi mãi không chia lìa. Lưu ý: Trong câu truyện ngắn sẽ xen lẫn những dòng nội tâm ở ngôi thứ nhất…
9. Quý Phi Thẩm Vân Niệm
Tác giả:
Thể loại: co-dai, nguoc, hao-mon-the-gia, tra-thu, cung-dau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 15
Lượt xem: 6,080
Mô tả: Ta là con gái thế gia được Hoàng thượng đích thân chọn vào cung. Một chiếu chỉ của Thánh thượng, ta được phong làm Quý phi. Ai ai cũng ngưỡng mộ ta có số mệnh tốt, nhưng nào biết, trong chiếc lồng son, chim tước khó bay. Ngày vào cung, nhũ mẫu hầu hạ ta tắm rửa nói: “Hoàng thượng hiền lành lương thiện, nương nương đừng sợ.” Nhưng trong cung sâu mười trượng này, xương trắng chất thành đống. Mọi chuyện kinh khủng đều do một tay người ấy gây ra. Năm ta vào cung, ta mới mười sáu tuổi. Kinh đô cổ kính vừa đón trận tuyết đầu mùa đông. Đội nghi trượng hoàng gia hùng hậu, khởi hành từ phủ Thẩm gia trăm đời hiển hách. Khi đi vào cửa Tây của cung cấm, tiếng nhạc lễ vang trời mới đột ngột ngừng lại. Vị công công lớn tuổi cung kính nói: “Hoàng thượng lo lắng lễ sắc phong phi tần sẽ khiến Hoàng hậu nương nương đau lòng, nên đặc biệt không cho phép rầm rộ.” Hoàng thượng cực kỳ yêu Hoàng hậu nương nương. Đây là điều mà cả kinh thành đều biết. Người trong cung đương nhiên cũng không cần phải che giấu chuyện này. Ngẫm lại cũng phải. Nếu không phải Đế - Hậu tình sâu, Hoàng thượng làm sao lại chọn đi chọn lại trong số bao nhiêu tiểu thư danh giá. Sắc phong ta làm Quý phi, đưa ta vào cung. Chỉ vì Cố Chân Chân, người mà người đã bất chấp tất cả để cưới làm Hoàng hậu. Là một tiểu thư nhà sa sút, không hiểu quy củ cung cấm. Vào cung chỉ mới ba tháng, nhưng lại liên tục gây ra chuyện lố bịch, khiến triều đình xôn xao bàn tán. Người ấy quá cần một nữ tử thế gia hiểu lễ nghi, biết tiến thoái, để giúp che lấp sự hoang đường của Hoàng hậu. Phụ thân ta là đại nho đương triều Thẩm Huyền, cả đời viết sách lập học, gia phong nghiêm cẩn. Là viên ngọc quý được phụ thân một tay bồi dưỡng, ai ai cũng khen ta thông minh, đoan trang, tao nhã. Mỗi hành động, đều là khuôn mẫu của một nữ tử thế gia. Thẩm Vân Niệm như vậy, đương nhiên là người thích hợp nhất để dọn dẹp mớ hỗn độn cho người trong lòng của hắn. Trong cung Tê Ninh, hương trầm lượn lờ, nến đỏ cháy sáng. Nhũ mẫu hầu hạ ta tắm rửa nói: “Hoàng thượng hiền lành lương thiện, nương nương đừng sợ.” Sợ ta buồn, bà ấy cười kể cho ta nghe chuyện xưa: “Thuở nhỏ, trong một buổi săn bắn của hoàng gia, hoàng thượng đã từng bị Tiên hoàng trách mắng vì không nỡ bắn chết một con nai nhỏ. Vì tủi thân, người đã ôm lão nô khóc suốt cả buổi.” Nhũ mẫu hiền từ kể, ta chăm chú lắng nghe, trong đầu hiện lên lời dạy của phụ thân: “Con là con gái của Thẩm gia, hầu vua, cũng phải trung thành với vua.” Nhưng Hoàng thượng, dường như chưa bao giờ nghĩ như vậy. Trong đêm sương lạnh, vị đế vương trẻ tuổi đạp tuyết đến. Hắn cúi đầu nhìn ta, ánh mắt u buồn: "Nàng đã vào cung sâu, nên giữ đúng bổn phận. Ngoài danh phận Quý phi, trẫm sẽ không cho nàng bất cứ thứ gì." Ý tứ, rõ ràng không còn gì phải bàn cãi. Con gái của Thẩm gia, vào cung chỉ để lấy danh tiếng hiền thục cho Hoàng hậu, không xứng được thị tẩm. Không đợi ta gật đầu đáp lời, vị đế vương đã vội vã quay người, bước nhanh vào màn tuyết trắng xóa. Hắn vội vã đến Phượng Cẩm cung, để dỗ dành người trong lòng là Cố Chân Chân. Hắn đưa nàng vào cung làm Hoàng hậu, cùng nàng kết tóc phu thê, từng hứa với nàng một đời một kiếp một đôi. Nhưng giờ đây lại bội bạc lời hứa, trong một ngày phong bốn phi, Hoàng hậu sẽ đau lòng mất. Phải rồi, trên con đường cung đầy gió tuyết. Cùng ta vào cung, còn có Như Uyển, con gái của Định Quốc công được phong làm Hiền phi; Thanh Sương, con gái của Lâm Thái phó được phong làm Thục phi; và Lục Đức phi, cháu gái của Lục lão tướng quân. Vị đế vương cửu ngũ chí tôn, trong một ngày nạp bốn thiếp, nhưng lại không nỡ để Hoàng hậu rơi lệ. Chỉ đành hạ mình đến Phượng Cẩm cung để xin lỗi. Hắn nài nỉ dỗ dành, nói với Hoàng hậu: "Con gái của Thẩm gia chẳng qua chỉ là công cụ giúp nàng quản lý hậu cung, để giành được danh tiếng hiền thục cho nàng thôi. Còn những nữ tử thế gia khác, là do trẫm cần phải lôi kéo trọng thần triều đình, để củng cố giang sơn Bùi gia, là hành động bất đắc dĩ." Vị Hoàng đế cửu ngũ chí tôn đã toại nguyện bảo vệ người trong lòng, tránh cho nàng khỏi những đau khổ và rơi lệ vì quy củ cung cấm phức tạp. Nhưng vô số nữ tử thế gia cũng từ đó bị nhốt trong mười trượng cung tường, không còn thấy ánh trăng thanh gió mát, núi sông bao la nữa. Tuyết rơi không tiếng động, xung quanh tĩnh lặng. Lâu sau, Thanh Hòa, người đang đứng cùng ta trước cửa điện ngắm tuyết, nhíu mày khuyên nhủ: "Tiểu thư, người sẽ bị lạnh mất..." Ta lắc đầu, đè nén nỗi bi thương trong lòng: "Không phải tiểu thư, là nương nương." Thẩm Vân Niệm, tài nữ kinh thành từng ngời ngời ý chí, từng được người trong lòng nâng niu hết mực đã chết rồi. Chết vào năm Minh Đức nguyên niên, ngày tuyết rơi dày đặc này.
10. Nụ Hôn Sâu Đắm Xương Kiều
Tác giả:
Thể loại: do-thi, hien-dai, ngon-tinh, nguoc, nu-cuong
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 522
Lượt xem: 4,204
Mô tả: [Giám đốc ngân hàng Hạ phong độ ngụy trang & Nữ sinh múa tuyệt sắc] Sủng trước yêu sau + chênh lệch giai cấp + cao cán [Kim tước + truy thê + song khiết] Ban đầu kiêu ngạo như chim ưng, về sau thấp hèn như chó [Một câu: Anh ấy ở đỉnh kim tự tháp, vậy thì hãy trèo lên vai anh ấy, cùng chiêm ngưỡng cảnh đẹp] Ai cũng đồn rằng Ngài Hạ, đóa hoa trên núi cao không vướng bụi trần, đã nuôi một cô chim sẻ nhỏ yểu điệu. Hạ Quân Diễn sủng ái chiều chuộng cô, nhưng chưa bao giờ giải thích. Thư Ức tỉnh táo nhưng lại sa lầy, mượn rượu say hôn anh: "Rốt cuộc chúng ta là gì của nhau?" Người đàn ông trầm giọng: "Em say rồi, để anh đưa em về."Thư Ức đẫm lệ: "Là giao dịch sao? Vậy được, một đêm 1 triệu tệ, tính toán sòng phẳng nhé?" ...Hạ Quân Diễn có một hôn ước "thanh mai trúc mã" do trưởng bối định đoạt. Ngày anh đính hôn, Thư Ức đang sải bước trên thảm đỏ, có người gửi tặng cô 9999 đóa hồng Champagne. Cô gái nhỏ đột nhiên nghẹn lời. Cô nói: "Hoa hồng và rượu, đều dễ khiến người ta say mê. Tôi thà làm một đóa hoa bìm bìm, kiên cường sinh trưởng." Sau khi tặng hết số hoa hồng cho người khác, Thư Ức trốn vào xe khóc nức nở: "Tôi biết chúng ta là gì rồi, từ nay về sau, là người lạ quen thuộc nhất." ...Hạ Tử Khiêm mượn tứ hợp viện của Hạ Quân Diễn để tỏ tình. Hạ Quân Diễn: "Tỏ tình với ai?" Hạ Tử Khiêm: "Đại minh tinh Thư Ức." Hạ Quân Diễn: "Cậu cũng xứng sao?" Hạ Tử Khiêm nghẹn họng đến trắng mắt. Tối hôm đó, khi Hạ Tử Khiêm tỏ tình, khắp nơi đều không tìm thấy Thư Ức. Trong xe, Thư Ức bị hôn đến choáng váng: "Thư Ức, để anh nói cho em biết chúng ta là gì: Anh là người đàn ông của em!"
11. Chiêu Từ
Tác giả:
Thể loại: co-dai, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, hao-mon-the-gia, cung-dau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 27
Lượt xem: 7,813
Mô tả: Năm ta được phong làm Hoàng hậu, ta vừa mới đến tuổi cập kê. Khi ấy trong cung tính cả ta chỉ có bốn người, đều là những nữ tử đồng trang lứa. Ta cao lớn nhất, địa vị cũng cao quý nhất, liền trở thành “đại tỷ đầu đàn”. Hoàng đế vừa mới đăng cơ, tiền triều hậu cung rối loạn như một mớ tơ vò. Từ sau đại hôn, hắn chưa từng bước chân vào hậu cung thêm lần nào. Chu đáp ứng không được gặp Hoàng đế, oán trách cung nhân chậm trễ hầu hạ nàng ta, lại còn để đám nô tài dám trèo lên đầu chủ tử, lời nói cử chỉ đều mỉa mai châm chọc. Là mẫu nghi thiên hạ, ta đương nhiên phải lấy việc giữ yên lục cung làm trách nhiệm của mình. Hôm ấy ta thuận tay rút roi dài, lôi toàn bộ cung nhân trong điện nàng ta ra ngoài. “Có phải nàng ta nói ngươi vậy không?” Chu đáp ứng gật đầu. Ta vung roi quất xuống, cung nữ thét thảm rồi ngã nhào. Thấy cảnh ấy, Chu đáp ứng sợ hãi không dám gật đầu nữa, chỉ lắc đầu lia lịa như trống bỏi, hỏi thì đáp ngay: “Nàng ta rất tốt, rất tốt.” Nhưng ta vốn là kẻ ưa so đo. Giữ vững nguyên tắc thà giết nhầm còn hơn bỏ sót, ta quất roi đánh hết một lượt tất cả. Đánh xong, ta sai Thái y đứng hầu một bên kê thuốc cho từng người. Khi đi ngang qua ta, tay hắn còn run rẩy không ngừng. Hắn hành nghề cũng đã hơn mười năm, nhưng chưa từng thấy Hoàng hậu xử phạt cung nhân lại tự mình động thủ. Tướng môn hổ nữ, danh bất hư truyền.
12. Đứa con thứ hai bị bỏ rơi sau ly hôn
Tác giả:
Thể loại: gia-dau, nu-cuong, he, hien-dai, nguoc, hoc-duong, hoc-ba, tra-thu, Thức Tỉnh Nhân Vật
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 6
Lượt xem: 422
Mô tả: Khi ly hôn, mẹ muốn tranh giành chị gái, bố muốn tranh giành em trai. Chỉ có tôi, đứa con thứ hai là không ai muốn. Không có ai coi trọng tôi, nhưng trớ trêu thay, tôi lại là người không chịu thua kém nhất. Sau khi kỳ thi Đại học kết thúc, chị gái vào hệ cao đẳng, em trai bỏ học, chỉ có tôi trở thành thủ khoa của tỉnh. Thế là đến lượt bố mẹ tranh giành tôi. Nhưng tôi đã hất tay họ ra, lấy trong túi xách ra hai phần tài liệu. "Một đứa trẻ từng bị bỏ rơi thì không có cảm giác an toàn." "Thế này đi..." "Ai trong hai người ký vào bản di chúc này, đồng ý để lại toàn bộ tiền cho tôi, người đó sẽ là bố/mẹ của thủ khoa."