Thông tin truyện: Bạn Cùng Phòng, Xin Đừng Siêu Thoát
Tiêu đềBạn Cùng Phòng, Xin Đừng Siêu Thoát
Mô tảTôi chuyển vào căn hộ mới vào đúng một ngày mưa phùn lất phất rơi. Giá thuê rẻ đến mức khiến tôi cảm thấy có chút nghi ngờ, nhưng cuối cùng tôi vẫn quyết định ký hợp đồng ngay lập tức. Chủ nhà nhìn tôi rất lâu, ánh mắt có phần kỳ lạ, rồi mới chậm rãi cất lời: “Cô can đảm thật đấy.” Tôi tưởng bà đang khen mình là người mạnh mẽ hay gan dạ, nên chỉ cười gượng để cho qua chuyện. Nào ngờ, ngay trong đêm đầu tiên chuyển đến, tôi đã gặp phải “người bạn cùng phòng” kỳ lạ. Anh ta mặc một bộ áo dài kiểu thời dân quốc, ngồi ngay cạnh bàn ăn, ánh mắt chăm chú nhìn tôi đang ăn mì. Quá hoảng sợ, tôi hét lên, rồi vội vã cầm dép lao tới phang tới tấp vào người anh ta. Thế nhưng anh ta không hề tránh né, chỉ bình thản hỏi: “Cô là học sinh trường nữ trung Lục Thuật à?” Tôi nghẹn họng, tay run run chỉ vào mặt anh ta, lắp bắp hỏi: “Anh là ai?” Anh ta đáp rất điềm tĩnh: “Tôi là Trình Dục Thư. Tạm thời... là bạn cùng phòng của cô.” Tôi hét lên hoảng loạn: “Tạm thời cái gì chứ?! Đây là nhà tôi thuê cơ mà!” Anh ta vẫn giữ giọng bình thản: “Tôi ở đây trước. Cô là người đến sau.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,256
Số chương15
Thể loạiCổ Đại, Hiện Đại, Ngôn Tình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 113/8/20251760
Chương 2Chương 213/8/20251580
Chương 3Chương 313/8/20251600
Chương 4Chương 413/8/20251500
Chương 5Chương 513/8/20251520
Chương 6Chương 613/8/20251670
Chương 7Chương 713/8/20251540
Chương 8Chương 813/8/20251350
Chương 9Chương 913/8/20251540
Chương 10Chương 1013/8/20251440
Chương 11Chương 1113/8/20251430
Chương 12Chương 1213/8/20251470
Chương 13Chương 1313/8/20251420
Chương 14Chương 1413/8/20251420
Chương 15Chương 1513/8/20251370
Bạn Cùng Phòng, Xin Đừng Siêu Thoát

Bạn Cùng Phòng, Xin Đừng Siêu Thoát

Bạn Cùng Phòng, Xin Đừng Siêu Thoát
2256
Lượt xem
15
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
06:28 05/11/2025

Mô tả

Tôi chuyển vào căn hộ mới vào đúng một ngày mưa phùn lất phất rơi.

Giá thuê rẻ đến mức khiến tôi cảm thấy có chút nghi ngờ, nhưng cuối cùng tôi vẫn quyết định ký hợp đồng ngay lập tức.

Chủ nhà nhìn tôi rất lâu, ánh mắt có phần kỳ lạ, rồi mới chậm rãi cất lời: “Cô can đảm thật đấy.”

Tôi tưởng bà đang khen mình là người mạnh mẽ hay gan dạ, nên chỉ cười gượng để cho qua chuyện.

Nào ngờ, ngay trong đêm đầu tiên chuyển đến, tôi đã gặp phải “người bạn cùng phòng” kỳ lạ.

Anh ta mặc một bộ áo dài kiểu thời dân quốc, ngồi ngay cạnh bàn ăn, ánh mắt chăm chú nhìn tôi đang ăn mì.

Quá hoảng sợ, tôi hét lên, rồi vội vã cầm dép lao tới phang tới tấp vào người anh ta.

Thế nhưng anh ta không hề tránh né, chỉ bình thản hỏi: “Cô là học sinh trường nữ trung Lục Thuật à?”

Tôi nghẹn họng, tay run run chỉ vào mặt anh ta, lắp bắp hỏi: “Anh là ai?”

Anh ta đáp rất điềm tĩnh: “Tôi là Trình Dục Thư. Tạm thời... là bạn cùng phòng của cô.”

Tôi hét lên hoảng loạn: “Tạm thời cái gì chứ?! Đây là nhà tôi thuê cơ mà!”

Anh ta vẫn giữ giọng bình thản: “Tôi ở đây trước. Cô là người đến sau.”