Tiêu đề | Bình An, Chỉ Có Sau Mưa Giông |
---|---|
Mô tả | “Cảnh tổng, phu nhân… đã mất rồi.” “Cậu nói gì?” “Đêm qua, phu nhân đã… mất rồi…” Trợ lý căng da đầu lặp lại lần nữa. “Vậy à?” Bước chân anh khựng lại, trên mặt lộ ra nụ cười gượng gạo, miệng lẩm bẩm: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt….” Trước cửa phòng bệnh của cô ấy, vừa hay anh gặp được viện trưởng Quách, liền xông đến đấm cho người ta bầm mặt sưng mũi. “Tối qua tôi luôn ở trong bệnh viện, cô ấy xảy ra chuyện gì, tại sao không ai thông báo cho tôi? Tại sao?!” Giờ đây anh ta như một con thú đang nổi điên, đôi mắt đỏ ngầu, toàn thân đều là oán khí. “Hai người đã ly hôn rồi, vậy thì đâu được tính là người nhà đâu. Huống hồ chi, chúng tôi đã gọi cho anh, nhưng anh vẫn luôn tắt máy còn gì?” Lồng ngực anh như bị bóp nghẹn, bất lực buông viện trưởng Quách ra. “Cô ấy… Bây giờ đang ở đâu?” “Người nhà họ Úc đã đến xử lý từ sớm, bây giờ, có lẽ… đã đem đi hỏa táng rồi.” |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 24,832 |
Số chương | 31 |
Thể loại | Ngôn Tình, HE, Hiện Đại, Ngược |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 1: Cầu xin anh, cho em gặp con một chút. | 2/4/2025 | 454 | 0 |
Chương 2 | Chương 2: Tôi chưa từng muốn | 2/4/2025 | 618 | 0 |
Chương 3 | Chương 3: Bởi vì cô không đủ tư cách | 2/4/2025 | 352 | 0 |
Chương 4 | Chương 4: Trong lòng không hề cảm thấy ủy khuất | 2/4/2025 | 575 | 0 |
Chương 5 | Chương 5: Dù chết cũng không từ bỏ | 2/4/2025 | 343 | 0 |
Chương 6 | Chương 6: Chết trong tay Cảnh Dực Thâm | 2/4/2025 | 533 | 0 |
Chương 7 | Chương 7: Lần đầu nhìn thấy con | 2/4/2025 | 716 | 0 |
Chương 8 | Chương 8: Lại định dùng cái gì để kích động tôi? | 2/4/2025 | 437 | 0 |
Chương 9 | Chương 9: Vấn đề liên quan đến đứa trẻ, cô tuyệt đối không thể mạo hiểm | 2/4/2025 | 403 | 0 |
Chương 10 | Chương 10: Vậy thì hãy để anh ta nhục nhã đi | 2/4/2025 | 534 | 0 |
Chương 11 | Chương 11: Tôi muốn xem các người yêu nhau đến mức nào | 2/4/2025 | 387 | 0 |
Chương 12 | Chương 12: Gia đình ba người đoàn tụ | 2/4/2025 | 630 | 0 |
Chương 13 | Chương 13: Cô đang làm trò quái gì? | 2/4/2025 | 440 | 0 |
Chương 14 | Chương 14: Không lẽ Úc Thiển Đồng đột nhiên đi chết sao? | 2/4/2025 | 623 | 0 |
Chương 15 | Chương 15: Dám nhục mạ con trai của Cảnh Dực Thâm? | 2/4/2025 | 304 | 0 |
Chương 16 | Chương 16: Cô ấy không còn nữa, sẽ không bao giờ trở lại | 2/4/2025 | 421 | 0 |
Chương 17 | Chương 17: Để anh giao thứ này cho em | 2/4/2025 | 350 | 0 |
Chương 18 | Chương 18: Mẹ của Cảnh Bình An đã qua đời | 2/4/2025 | 315 | 0 |
Chương 19 | Chương 19: Hai Bình An, rốt cuộc ai thật ai giả? | 2/4/2025 | 341 | 0 |
Chương 20 | Chương 20: Cảnh Dực Thâm, trả con lại cho tôi | 2/4/2025 | 176 | 0 |
Chương 21 | Chương 21: Tối nay, anh ấy tuyệt đối sẽ không đến | 2/4/2025 | 835 | 0 |
Chương 22 | Chương 22: Ba ơi, ba người chúng ta ở cùng nhau | 2/4/2025 | 943 | 0 |
Chương 23 | Chương 23: Sao em có thể nhẫn tâm như vậy? | 2/4/2025 | 859 | 0 |
Chương 24 | Chương 24: Úc Lan bắt cóc Tiểu Bình An | 2/4/2025 | 853 | 0 |
Chương 25 | Chương 25: Úc Thiển Đồng và Bình An, anh chọn ai? | 2/4/2025 | 820 | 0 |
Chương 26 | Chương 26: Bởi vì, con là sinh mạng của tôi | 2/4/2025 | 859 | 0 |
Chương 27 | Chương 27: Không thể để Úc Thiển Đồng tiếp tục như vậy | 2/4/2025 | 765 | 0 |
Chương 28 | Chương 28: Cảnh Dực Thâm, có phải tôi đã không thể sinh con được nữa? | 2/4/2025 | 566 | 0 |
Chương 29 | Chương 29: Anh lại nói với tôi, anh cần cô ta? | 2/4/2025 | 836 | 0 |
Chương 30 | Chương 30: Cảnh Dực Thâm, sau này đừng hút thuốc nữa... | 2/4/2025 | 30 | 0 |
Chương 31 | Chương 31: Một gia đình sáu người hạnh phúc | 2/4/2025 | 514 | 0 |

Bình An, Chỉ Có Sau Mưa Giông
Mô tả
“Cảnh tổng, phu nhân… đã mất rồi.”
“Cậu nói gì?”
“Đêm qua, phu nhân đã… mất rồi…” Trợ lý căng da đầu lặp lại lần nữa.
“Vậy à?” Bước chân anh khựng lại, trên mặt lộ ra nụ cười gượng gạo, miệng lẩm bẩm:
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt….”
Trước cửa phòng bệnh của cô ấy, vừa hay anh gặp được viện trưởng Quách, liền xông đến đấm cho người ta bầm mặt sưng mũi.
“Tối qua tôi luôn ở trong bệnh viện, cô ấy xảy ra chuyện gì, tại sao không ai thông báo cho tôi? Tại sao?!”
Giờ đây anh ta như một con thú đang nổi điên, đôi mắt đỏ ngầu, toàn thân đều là oán khí.
“Hai người đã ly hôn rồi, vậy thì đâu được tính là người nhà đâu. Huống hồ chi, chúng tôi đã gọi cho anh, nhưng anh vẫn luôn tắt máy còn gì?”
Lồng ngực anh như bị bóp nghẹn, bất lực buông viện trưởng Quách ra.
“Cô ấy… Bây giờ đang ở đâu?”
“Người nhà họ Úc đã đến xử lý từ sớm, bây giờ, có lẽ… đã đem đi hỏa táng rồi.”