Thông tin truyện: Bóng Đen Của Triệu Xuân Hoa
Tiêu đềBóng Đen Của Triệu Xuân Hoa
Mô tảCô ta, một nữ chính thời đại mới có xuất thân nghèo khó, vừa xuất hiện đã muốn khai hoả, bắn ra phát súng đầu tiên chống lại “tư tưởng trọng nam khinh nữ”.    Vào ngày đầu tiên chuyển đến lớp, cô ta ăn mặc hở hang, lộ ngực hở vai.   Tôi, với tư cách lớp trưởng, có ý tốt nhắc nhở cô ta một câu, thế mà lại bị cô ta trách mắng.   “Chính vì những kẻ trọng nam khinh nữ đáng ghê tởm như cậu, thế nên những người phụ nữ như chúng tôi mới mất đi quyền tự do ăn mặc đấy.”   Sau buổi học hôm đó, cô ta bị bọn lưu manh sàm sỡ, tôi đã nhanh chóng đứng ra ngăn cản.   Vậy mà cô ta lại đăng chuyện này lên mạng, khóc lóc tố cáo, chỉ trích tôi.   “Nếu anh không cố tình nhìn chằm chằm vào chỗ đó của tôi, vậy thì làm sao thấy được cảnh tượng đó?   “Quả nhiên đàn ông các anh đều là động vật chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới mà thôi.”   Dưới sự bịa đặt của cô ta, tôi bị bôi nhọ thành kẻ biến thái trọng nam khinh nữ.   Cuối cùng, dưới áp lực của dư luận, tôi rơi vào trầm cảm rồi qua đời.   Lúc tỉnh lại lần nữa, tôi đã trở lại ngày đầu tiên cô ta chuyển đến trường.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,476
Số chương8
Thể loạiTrọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Học Đường, Học Bá, Trả Thù, Thanh Xuân Vườn Trường, Hư Cấu Kỳ Ảo

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 101.2/4/20251820
Chương 202.2/4/20253940
Chương 303.2/4/20255000
Chương 404.2/4/20254860
Chương 505.2/4/20254180
Chương 606.2/4/20254320
Chương 707.2/4/20254950
Chương 808. Hoàn2/4/20255650
Bóng Đen Của Triệu Xuân Hoa

Bóng Đen Của Triệu Xuân Hoa

Bóng Đen Của Triệu Xuân Hoa
3476
Lượt xem
8
Chương

Mô tả

Cô ta, một nữ chính thời đại mới có xuất thân nghèo khó, vừa xuất hiện đã muốn khai hoả, bắn ra phát súng đầu tiên chống lại “tư tưởng trọng nam khinh nữ”. 

Vào ngày đầu tiên chuyển đến lớp, cô ta ăn mặc hở hang, lộ ngực hở vai.

Tôi, với tư cách lớp trưởng, có ý tốt nhắc nhở cô ta một câu, thế mà lại bị cô ta trách mắng.

“Chính vì những kẻ trọng nam khinh nữ đáng ghê tởm như cậu, thế nên những người phụ nữ như chúng tôi mới mất đi quyền tự do ăn mặc đấy.”

Sau buổi học hôm đó, cô ta bị bọn lưu manh sàm sỡ, tôi đã nhanh chóng đứng ra ngăn cản.

Vậy mà cô ta lại đăng chuyện này lên mạng, khóc lóc tố cáo, chỉ trích tôi.

“Nếu anh không cố tình nhìn chằm chằm vào chỗ đó của tôi, vậy thì làm sao thấy được cảnh tượng đó?

“Quả nhiên đàn ông các anh đều là động vật chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới mà thôi.”

Dưới sự bịa đặt của cô ta, tôi bị bôi nhọ thành kẻ biến thái trọng nam khinh nữ.

Cuối cùng, dưới áp lực của dư luận, tôi rơi vào trầm cảm rồi qua đời.

Lúc tỉnh lại lần nữa, tôi đã trở lại ngày đầu tiên cô ta chuyển đến trường.