Danh sách truyện

Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí

Danh sách truyện (Trọng Sinh)

  • 1. Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, va-mat, he, hao-mon-the-gia, tra-thu, sang-van

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 14,535

    Mô tả: Ta là chân mệnh thiên kim của Tướng phủ, lưu lạc bên ngoài đã lâu nay mới được đón về. Ngày đầu hồi phủ, giả thiên kim quỳ nơi đất, lệ lớn như hạt đậu rơi khỏi khóe mắt, dáng vẻ đau lòng khôn xiết. Còn chưa đợi nàng ta cất lời, ta đã chủ động bước tới, cúi đầu nghiêng mặt, cất giọng đầy quan tâm: “Vị tỷ tỷ này sao lại thương tâm đến thế? Chẳng hay trong nhà có người quy tiên rồi sao?”

  • 2. PHÓ VÂN

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, va-mat, tra-thu, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 8,566

    Mô tả: Ta bán đậu phụ nuôi sống cả nhà. Sau khi phu quân đỗ Tú tài, hắn lại cấu kết với mẹ chồng giết chết ta và con gái, rồi cưới một cô vợ trẻ đẹp khác. Lúc tỉnh lại, ta đã quay về hai năm trước, mẹ chồng đang kéo tay ta khóc lóc kể lể nhà mình khó khăn quá, cầu xin ta bán đậu phụ nuôi gia đình. Ta lạnh lùng rút tay về. "Thuyền theo lái gái theo chồng, áo mặc cơm ăn, nếu cả nhà già trẻ đều dựa vào một người phụ nữ mang thai như con nuôi sống, thì mặt mũi của phu quân biết để vào đâu?"

  • 3. Người Ta Tin Tưởng Đẩy Ta Vào Tuyệt Lộ, Kiếp Này Các Ngươi Phải Trả Giá

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, gia-dau, va-mat, he, nguoc, tra-thu

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 4,649

    Mô tả: Ta là Tam công chúa tôn quý nhất Đại Ngụy – Tạ Yên Chi. Năm ta hai mươi, trong tiệc sinh thần, vì tham ăn mấy trái lệ chi bạch ngọc mà mê ngủ không tỉnh. Lúc tỉnh dậy, võ công bị phế, thân thể trần trụi, bị giam vào thủy lao âm u không thấy ánh mặt trời. Mỗi ngày đều chịu trăm bề tra tấn, hình hài chẳng còn nguyên dạng. Ta cố sức cầu sinh, lại càng bị bọn thị vệ giày vò không nương tay. Cuối cùng, ta lấy lòng được một tên thị vệ. Hắn cõng ta trốn khỏi địa lao. Thế nhưng khi ra đến bên ngoài, dưới nắng xuân ấm áp, ta lại trông thấy một nữ tử có dung nhan giống hệt ta, đang tươi cười cài hoa cho mẫu hậu, danh xưng vẫn là Tam công chúa. Ta không thể tin nổi, khàn giọng gào lên mình mới là Tam công chúa chân chính. Kết cục, lại bị thị vệ kia một kiếm xuyên tim. Lần nữa tỉnh lại, ta phát hiện bản thân đã trọng sinh — quay về ba ngày trước tiệc sinh thần năm ấy.

  • 4. Ta Sẽ Không Thành Thái Tử Phi

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, co-dai, he, hai-huoc, cung-dau, chua-lanh, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 2,449

    Mô tả: Ngày ta mang thai, trưởng công chúa ép ta uống hàng chục bát hồng hoa.  Thái tử cầm kiếm lao đến, ta ngỡ được cứu, nào ngờ hắn lại rút kiếm lấy thai nhi trong bụng ta. Hắn ôm trưởng công chúa nói: “Cưới ta chỉ để chọc tức cô cô, hài tử trong bụng cũng là nghiệt chủng.”  Trưởng công chúa rơi lệ như mưa, hỏi vì sao ta danh chính ngôn thuận, còn nàng ta chịu dị nghị. Nàng dùng kiếm chém ta, ném vào bãi tha ma cho chó hoang xé xác. Ta tỉnh lại trong đêm đại hôn, thấy Thái tử dịu dàng dỗ dành, mời uống rượu có hạ dược.

  • 5. Sống Lại Ta Ngủ Với Kẻ Thù Của Hắn

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, co-dai, he, hai-huoc, sung, cung-dau, chua-lanh, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 2,112

    Mô tả: Ta là mỹ nhân số một của triều đại đương thời, người mà hoàng đế đã thèm khát suốt một thời gian dài. Nhân lúc ta mất cảnh giác, hắn đã cưỡng ép thu nạp. Một lần nếm trải thân ta, hắn không buồn ban cho ta một danh phận nào, lại vô tình ruồng bỏ. Từ đó, ta không còn là nô tỳ nữa mà biến thành kỹ nữ chốn cung đình. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về vào những ngày danh tiếng lẫy lừng nhất. Đêm ấy, ta thị tẩm kẻ thù không đội trời chung của hoàng đế.

  • 6. Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, va-mat, he, be, hien-dai, nguoc, nguoc-nam, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 20

    Lượt xem: 5,515

    Mô tả: Tôi chết vào một ngày mùa đông khi vừa tròn ba mươi tuổi. Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, dầu cạn đèn tắt.   Khi cơn hấp hối cận kề, Thẩm Ngôn cuối cùng cũng phá được sự ngăn cản của ba mẹ tôi, lao vào phòng bệnh. Anh quỳ xuống bên giường tôi — người đàn ông từng kiêu hãnh hiên ngang, giờ đây đã bị hối hận dày vò đến mức chẳng còn hình người — nắm lấy bàn tay khô quắt của tôi, khóc như một đứa trẻ.   “A Tích, A Tích… xin lỗi, là anh sai rồi, tất cả đều là lỗi của anh…” “Nhìn anh đi, nhìn anh một lần nữa… có được không?”   Tôi gắng gượng mở mắt, tầm nhìn đã mơ hồ. Tôi không còn thấy rõ gương mặt anh, chỉ cảm nhận được từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống mu bàn tay mình.   Tôi mấp máy môi, muốn nói với anh rằng: Thật ra, tôi đã tha thứ từ rất lâu rồi.   Nhưng tôi không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.   Khoảnh khắc cuối cùng trước khi ý thức tan biến, tôi nhìn thấy em gái tôi — Lâm Vãn, người luôn mang dáng vẻ yếu đuối đáng thương — đứng nơi cửa phòng bệnh, trên môi là nụ cười thỏa mãn và quái dị.   Rồi, thế giới chìm vào bóng tối.   Khi mở mắt lần nữa, tiếng ve kêu ngoài cửa sổ báo hiệu giữa hè rực nắng, ánh sáng chói lòa đâm thẳng vào mắt. Tôi đang nằm trong căn phòng quen thuộc của tôi năm nào — nơi tôi đã rời xa suốt mười năm trời. Trên tường vẫn dán tấm poster ban nhạc mà Thẩm Ngôn tặng tôi thuở anh còn là một chàng trai.   Tôi bật dậy, chộp lấy chiếc điện thoại đầu giường. Ngày hiển thị trên màn hình là hôm trước sinh nhật lần thứ hai mươi của tôi.   Cũng chính là — ngày mà bi kịch bắt đầu.   Tôi đã trọng sinh rồi.

  • 7. Trọng Sinh Trở Về, Mẫu Tử Các Ngươi Hãy Chuẩn Bị Trả Giá

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, nu-cuong, he, doan-van, tra-thu, cung-dau

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 5

    Lượt xem: 8,486

    Mô tả: Tiểu cô ta chán ngán cuộc sống nơi cung cấm, liền gieo mình từ thành lâu xuống, bỏ lại một Tam hoàng tử bảy tuổi cô độc nơi thâm cung, không ai che chở. Phụ thân ta nghĩ tới nghĩ lui, bèn đưa ta – khi ấy còn chưa cập kê – tiến cung thay tiểu cô chăm sóc đứa nhỏ. Ta dốc lòng bảo hộ Tam hoàng tử trưởng thành trong chốn cung nghiêm. Thế nhưng đến ngày hắn đăng cơ, tiểu cô trở về. Khi ấy ta mới hay, tiểu cô vốn giả chết. Nàng không muốn làm phi tử, nhưng lại muốn làm Thái hậu. Tân đế do chính tay ta nuôi lớn mười năm, ánh mắt lạnh lẽo, nói: “Mẫu hậu trẫm chỉ muốn ra ngoài du ngoạn vài ngày, vậy mà các người đã vội đưa nữ nhi nhập cung, khiến mẫu hậu không thể quay về. Đáng chết.” Ta bị một dải lụa trắng siết cổ mà chết. Tỉnh lại lần nữa, Tam hoàng tử khi xưa bưng đến một bát thuốc, mà bát thuốc ấy, đã cướp đi sinh mạng hài nhi trong bụng ta.

  • 8. TRỌNG SINH THOÁT KHỎI CẠM BẪY CỦA GIA ĐÌNH CHỒNG

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, va-mat, hien-dai, tra-thu, gia-dinh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 6

    Lượt xem: 4,148

    Mô tả: Em chồng tôi nói muốn khởi nghiệp, phát triển một nền tảng mạng xã hội trong vũ trụ ảo.   Bố mẹ chồng quyết định đem toàn bộ ba triệu tiền đền bù giải tỏa đưa cho cậu ta làm vốn khởi nghiệp.   Tôi lên tiếng can ngăn rằng trong số tiền đó có phần của tôi thì cả nhà liền mắng tôi là hòn đá cản đường, tầm nhìn thiển cận.   Cao Viễn là chồng tôi lên tiếng khuyên nhủ:   “Người một nhà thì đừng tính toán chi li, tiền đưa cho Tiểu Phi, sau này nó thành công chúng ta cũng sẽ được thơm lây.”   Tôi vẫn kiên quyết không đồng ý.   Chẳng bao lâu sau, tôi bắt đầu bị rụng tóc, buồn nôn không rõ nguyên nhân.   Khi đi khám, kết quả chẩn đoán là: ngộ độc thallium mãn tính.   Tôi cầm bảng xét nghiệm chất vấn mẹ chồng, không ngờ bà lại bình thản thừa nhận:   “Cô làm chậm trễ tiền đồ của con trai tôi thì đáng chết.”   Tôi vùng vẫy tìm cách kêu cứu, nhưng Cao Viễn giật lấy điện thoại của tôi, lạnh lùng khóa trái cửa:   “Tô Tình, đừng trách anh.”   “Chỉ cần Tiểu Phi thành công, nhà ta chắc chắn sẽ đổi đời. Sự hy sinh của em là xứng đáng.”   Khoảnh khắc ý thức mờ dần, tôi thấy tin nhắn của em chồng gửi tới:   “Anh à, nhà đầu tư nói chúng ta sắp thành công rồi, chị dâu chết đúng lúc lắm.”   Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay về ngày hôm đó.    Ngày mà giám đốc ban giải tỏa đến nhà, bàn bạc thỏa thuận cuối cùng.   Cả gia đình chồng lại một lần nữa cố thuyết phục tôi đưa tiền.   Tôi mỉm cười:   “Được thôi.”   …

  • 9. Tư Quân

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, khong-cp

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 8,844

    Mô tả: Kiếp trước, tỷ tỷ tiến cung làm Hoàng hậu, trước khi đi từng cúi đầu dặn dò: “A Đinh, tỷ không ở đây, muội phải biết tự bảo vệ mình.” Ta rưng rưng nước mắt gật đầu. Năm năm sau, Hoàng hậu thất sủng, bị kẻ gian h/ã/m h/ạ/i mất t/r/i/n/h t/i/ế/t, đêm ấy t/r/e/o cổ tự vẫn. Hoàng đế hạ lệnh: Phế hậu Mạnh thị vô đức, khắp kinh thành cấm mặc tang phục trắng. Ta thay mặt Mạnh gia vào cung chịu tội, vì dung mạo quá đỗi khuynh thành mà bị hoàng đế đưa vào hậu cung, sủng ái đứng đầu lục cung. Đến ngày cùng hoàng đế chôn thân trong biển lửa, hắn giận dữ bóp cổ ta: “Trẫm không bạc đãi Mạnh gia các ngươi, nể tình ngươi mà chưa từng để bụng chuyện phế hậu kia mất t/r/i/n/h t/i/ế/t!” Ta để mặc ngọn lửa liếm lên khắp thân thể, như chẳng hề cảm thấy gì, chỉ thản nhiên nói: “Ta thì để bụng.” Khi tỉnh lại, ta đã quay về đúng ngày tỷ tỷ tiến cung. Tỷ tỷ xoa đầu ta, xoay người bước vào hoàng cung nơi cạm bẫy ăn thịt người. Còn ta cởi bỏ y phục lộng lẫy, tháo hết trang sức, xoay người bước vào quân doanh nhuốm máu. Ta muốn xem thử, ngày ta dẫn binh vây kín hoàng thành, tên cẩu hoàng đế kia còn dám thốt ra hai chữ “phế hậu” nữa hay không.

  • 10. Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Ác Độc

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, he-thong, he, hien-dai, hai-huoc, sung, hao-mon-the-gia, tra-thu, chua-lanh, tong-tai, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 2,774

    Mô tả: Tôi xuyên vào tiểu thuyết tổng tài, thành bạch nguyệt quang ác độc.  Khi nam chính thành công, tôi chủ động theo đuổi, lừa nhà lừa xe.  Anh phá sản, tôi bỏ đi, nhường nữ chính.  Nhưng hệ thống lỗi, tôi xuất hiện khi anh phá sản, chỉ còn 600 tệ ôm thùng giấy.  Lệnh hệ thống vẫn là: nhanh lên! Quyến rũ anh! Trong 1 tuần lấy túi Hermès, 1 tháng có Maserati, 3 tháng lừa biệt thự!

  • 11. Trọng Sinh Trở Về, Thành Mẹ Kế Của Chồng Cũ

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, trong-sinh, do-thi, va-mat, he, nguoc-nam, tra-thu, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 11

    Lượt xem: 45,516

    Mô tả: Thẩm gia suốt bảy đời độc đinh, mà Thẩm Chiêu lại ốm yếu, khó có con. Cha của anh ta – Thẩm Nam Lãng – không tiếc tiền bỏ ra một khoản lớn để cưới tôi về làm dâu, chỉ vì tôi sở hữu “thể chất dễ thụ thai” hiếm gặp. Sau khi cưới, sức khỏe của Thẩm Chiêu dần ổn định, còn tôi thì thuận lợi mang thai. Thẩm tiên sinh vui mừng khôn xiết, còn hứa sẽ cho tôi 10% cổ phần công ty. Thế nhưng, ngay trong đêm tiệc mừng mang thai, Thẩm Chiêu – trong cơn say – lại đá mạnh vào bụng tôi. “Con tiện nhân!” Ánh mắt hắn đầy thù hận. “Nếu không phải tại cô bịp bợm, Tô Nhược Hằng đã không gả nhầm người rồi chết thảm như vậy!” Tôi ngã xuống, máu loang đỏ dưới thân. Chết, không nhắm mắt. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày Thẩm tiên sinh đến nhà tôi dạm hỏi. Nhìn người đàn ông trước mặt – Thẩm Nam Lãng, nho nhã và điềm đạm – tôi khẽ mỉm cười: “Thẩm tiên sinh, thay vì trông chờ vào đứa con trai ốm yếu để nối dõi…” “Sao ngài không lấy tôi? Để tôi sinh cho ngài vài đứa con khỏe mạnh, nối nghiệp đường đường chính chính?”

  • 12. NGUYỆN KIẾP SAU VẪN GẢ CHO CHÀNG

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, nu-cuong, va-mat, chua-lanh, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 18

    Lượt xem: 22,127

    Mô tả: Sau khi vứt bỏ thân phận cao quý để làm một đôi phu thê tầm thường, ta và Hoắc Nghiên đều hối hận rồi. Bởi vậy, sống lại một đời, chúng ta ngầm hiểu mà tránh né mọi cơ hội có thể gặp gỡ trong kiếp trước. Khi gặp lại, hắn đã là Thường Thắng Đại tướng quân, khải hoàn về kinh, uy phong vô hạn. Vừa khéo gặp một đội đón dâu, hắn hỏi: "Hôm nay là ai thành hôn?" Những người khác đáp: "Người nhà họ Bùi." "Là Bùi nhị tiểu thư sao? Sao không thấy Bùi Uyển, vị đại tỷ này, ra tiễn đưa?" "Bùi Uyển chính là tân nương đó."

Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng
Hoàn thành

Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng

Ta là chân mệnh thiên kim của Tướng phủ, lưu lạc bên ngoài đã lâu nay mới được đón về. Ngày đầu hồi phủ, giả thiên kim quỳ nơi đất, lệ lớn như hạt đậu rơi khỏi khóe mắt, dáng vẻ đau lòng khôn xiết. Còn chưa đợi nàng ta cất lời, ta đã chủ động bước tới, cúi đầu nghiêng mặt, cất giọng đầy quan tâm: “Vị tỷ tỷ này sao lại thương tâm đến thế? Chẳng hay trong nhà có người quy tiên rồi sao?”

14535
8 chương
PHÓ VÂN
Hoàn thành

PHÓ VÂN

Ta bán đậu phụ nuôi sống cả nhà. Sau khi phu quân đỗ Tú tài, hắn lại cấu kết với mẹ chồng giết chết ta và con gái, rồi cưới một cô vợ trẻ đẹp khác. Lúc tỉnh lại, ta đã quay về hai năm trước, mẹ chồng đang kéo tay ta khóc lóc kể lể nhà mình khó khăn quá, cầu xin ta bán đậu phụ nuôi gia đình. Ta lạnh lùng rút tay về. "Thuyền theo lái gái theo chồng, áo mặc cơm ăn, nếu cả nhà già trẻ đều dựa vào một người phụ nữ mang thai như con nuôi sống, thì mặt mũi của phu quân biết để vào đâu?"

8566
10 chương
Người Ta Tin Tưởng Đẩy Ta Vào Tuyệt Lộ, Kiếp Này Các Ngươi Phải Trả Giá
Hoàn thành

Người Ta Tin Tưởng Đẩy Ta Vào Tuyệt Lộ, Kiếp Này Các Ngươi Phải Trả Giá

Ta là Tam công chúa tôn quý nhất Đại Ngụy – Tạ Yên Chi. Năm ta hai mươi, trong tiệc sinh thần, vì tham ăn mấy trái lệ chi bạch ngọc mà mê ngủ không tỉnh. Lúc tỉnh dậy, võ công bị phế, thân thể trần trụi, bị giam vào thủy lao âm u không thấy ánh mặt trời. Mỗi ngày đều chịu trăm bề tra tấn, hình hài chẳng còn nguyên dạng. Ta cố sức cầu sinh, lại càng bị bọn thị vệ giày vò không nương tay. Cuối cùng, ta lấy lòng được một tên thị vệ. Hắn cõng ta trốn khỏi địa lao. Thế nhưng khi ra đến bên ngoài, dưới nắng xuân ấm áp, ta lại trông thấy một nữ tử có dung nhan giống hệt ta, đang tươi cười cài hoa cho mẫu hậu, danh xưng vẫn là Tam công chúa. Ta không thể tin nổi, khàn giọng gào lên mình mới là Tam công chúa chân chính. Kết cục, lại bị thị vệ kia một kiếm xuyên tim. Lần nữa tỉnh lại, ta phát hiện bản thân đã trọng sinh — quay về ba ngày trước tiệc sinh thần năm ấy.

4649
8 chương
Ta Sẽ Không Thành Thái Tử Phi
Hoàn thành

Ta Sẽ Không Thành Thái Tử Phi

Ngày ta mang thai, trưởng công chúa ép ta uống hàng chục bát hồng hoa.  Thái tử cầm kiếm lao đến, ta ngỡ được cứu, nào ngờ hắn lại rút kiếm lấy thai nhi trong bụng ta. Hắn ôm trưởng công chúa nói: “Cưới ta chỉ để chọc tức cô cô, hài tử trong bụng cũng là nghiệt chủng.”  Trưởng công chúa rơi lệ như mưa, hỏi vì sao ta danh chính ngôn thuận, còn nàng ta chịu dị nghị. Nàng dùng kiếm chém ta, ném vào bãi tha ma cho chó hoang xé xác. Ta tỉnh lại trong đêm đại hôn, thấy Thái tử dịu dàng dỗ dành, mời uống rượu có hạ dược.

2449
11 chương
Sống Lại Ta Ngủ Với Kẻ Thù Của Hắn
Hoàn thành

Sống Lại Ta Ngủ Với Kẻ Thù Của Hắn

Ta là mỹ nhân số một của triều đại đương thời, người mà hoàng đế đã thèm khát suốt một thời gian dài. Nhân lúc ta mất cảnh giác, hắn đã cưỡng ép thu nạp. Một lần nếm trải thân ta, hắn không buồn ban cho ta một danh phận nào, lại vô tình ruồng bỏ. Từ đó, ta không còn là nô tỳ nữa mà biến thành kỹ nữ chốn cung đình. Khi mở mắt lần nữa, ta đã trở về vào những ngày danh tiếng lẫy lừng nhất. Đêm ấy, ta thị tẩm kẻ thù không đội trời chung của hoàng đế.

2112
8 chương
Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi
Hoàn thành

Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi

Tôi chết vào một ngày mùa đông khi vừa tròn ba mươi tuổi. Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, dầu cạn đèn tắt.   Khi cơn hấp hối cận kề, Thẩm Ngôn cuối cùng cũng phá được sự ngăn cản của ba mẹ tôi, lao vào phòng bệnh. Anh quỳ xuống bên giường tôi — người đàn ông từng kiêu hãnh hiên ngang, giờ đây đã bị hối hận dày vò đến mức chẳng còn hình người — nắm lấy bàn tay khô quắt của tôi, khóc như một đứa trẻ.   “A Tích, A Tích… xin lỗi, là anh sai rồi, tất cả đều là lỗi của anh…” “Nhìn anh đi, nhìn anh một lần nữa… có được không?”   Tôi gắng gượng mở mắt, tầm nhìn đã mơ hồ. Tôi không còn thấy rõ gương mặt anh, chỉ cảm nhận được từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống mu bàn tay mình.   Tôi mấp máy môi, muốn nói với anh rằng: Thật ra, tôi đã tha thứ từ rất lâu rồi.   Nhưng tôi không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.   Khoảnh khắc cuối cùng trước khi ý thức tan biến, tôi nhìn thấy em gái tôi — Lâm Vãn, người luôn mang dáng vẻ yếu đuối đáng thương — đứng nơi cửa phòng bệnh, trên môi là nụ cười thỏa mãn và quái dị.   Rồi, thế giới chìm vào bóng tối.   Khi mở mắt lần nữa, tiếng ve kêu ngoài cửa sổ báo hiệu giữa hè rực nắng, ánh sáng chói lòa đâm thẳng vào mắt. Tôi đang nằm trong căn phòng quen thuộc của tôi năm nào — nơi tôi đã rời xa suốt mười năm trời. Trên tường vẫn dán tấm poster ban nhạc mà Thẩm Ngôn tặng tôi thuở anh còn là một chàng trai.   Tôi bật dậy, chộp lấy chiếc điện thoại đầu giường. Ngày hiển thị trên màn hình là hôm trước sinh nhật lần thứ hai mươi của tôi.   Cũng chính là — ngày mà bi kịch bắt đầu.   Tôi đã trọng sinh rồi.

5515
20 chương
Trọng Sinh Trở Về, Mẫu Tử Các Ngươi Hãy Chuẩn Bị Trả Giá
Hoàn thành

Trọng Sinh Trở Về, Mẫu Tử Các Ngươi Hãy Chuẩn Bị Trả Giá

Tiểu cô ta chán ngán cuộc sống nơi cung cấm, liền gieo mình từ thành lâu xuống, bỏ lại một Tam hoàng tử bảy tuổi cô độc nơi thâm cung, không ai che chở. Phụ thân ta nghĩ tới nghĩ lui, bèn đưa ta – khi ấy còn chưa cập kê – tiến cung thay tiểu cô chăm sóc đứa nhỏ. Ta dốc lòng bảo hộ Tam hoàng tử trưởng thành trong chốn cung nghiêm. Thế nhưng đến ngày hắn đăng cơ, tiểu cô trở về. Khi ấy ta mới hay, tiểu cô vốn giả chết. Nàng không muốn làm phi tử, nhưng lại muốn làm Thái hậu. Tân đế do chính tay ta nuôi lớn mười năm, ánh mắt lạnh lẽo, nói: “Mẫu hậu trẫm chỉ muốn ra ngoài du ngoạn vài ngày, vậy mà các người đã vội đưa nữ nhi nhập cung, khiến mẫu hậu không thể quay về. Đáng chết.” Ta bị một dải lụa trắng siết cổ mà chết. Tỉnh lại lần nữa, Tam hoàng tử khi xưa bưng đến một bát thuốc, mà bát thuốc ấy, đã cướp đi sinh mạng hài nhi trong bụng ta.

8486
5 chương
TRỌNG SINH THOÁT KHỎI CẠM BẪY CỦA GIA ĐÌNH CHỒNG
Hoàn thành

TRỌNG SINH THOÁT KHỎI CẠM BẪY CỦA GIA ĐÌNH CHỒNG

Em chồng tôi nói muốn khởi nghiệp, phát triển một nền tảng mạng xã hội trong vũ trụ ảo.   Bố mẹ chồng quyết định đem toàn bộ ba triệu tiền đền bù giải tỏa đưa cho cậu ta làm vốn khởi nghiệp.   Tôi lên tiếng can ngăn rằng trong số tiền đó có phần của tôi thì cả nhà liền mắng tôi là hòn đá cản đường, tầm nhìn thiển cận.   Cao Viễn là chồng tôi lên tiếng khuyên nhủ:   “Người một nhà thì đừng tính toán chi li, tiền đưa cho Tiểu Phi, sau này nó thành công chúng ta cũng sẽ được thơm lây.”   Tôi vẫn kiên quyết không đồng ý.   Chẳng bao lâu sau, tôi bắt đầu bị rụng tóc, buồn nôn không rõ nguyên nhân.   Khi đi khám, kết quả chẩn đoán là: ngộ độc thallium mãn tính.   Tôi cầm bảng xét nghiệm chất vấn mẹ chồng, không ngờ bà lại bình thản thừa nhận:   “Cô làm chậm trễ tiền đồ của con trai tôi thì đáng chết.”   Tôi vùng vẫy tìm cách kêu cứu, nhưng Cao Viễn giật lấy điện thoại của tôi, lạnh lùng khóa trái cửa:   “Tô Tình, đừng trách anh.”   “Chỉ cần Tiểu Phi thành công, nhà ta chắc chắn sẽ đổi đời. Sự hy sinh của em là xứng đáng.”   Khoảnh khắc ý thức mờ dần, tôi thấy tin nhắn của em chồng gửi tới:   “Anh à, nhà đầu tư nói chúng ta sắp thành công rồi, chị dâu chết đúng lúc lắm.”   Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay về ngày hôm đó.    Ngày mà giám đốc ban giải tỏa đến nhà, bàn bạc thỏa thuận cuối cùng.   Cả gia đình chồng lại một lần nữa cố thuyết phục tôi đưa tiền.   Tôi mỉm cười:   “Được thôi.”   …

4148
6 chương
Tư Quân
Hoàn thành

Tư Quân

Kiếp trước, tỷ tỷ tiến cung làm Hoàng hậu, trước khi đi từng cúi đầu dặn dò: “A Đinh, tỷ không ở đây, muội phải biết tự bảo vệ mình.” Ta rưng rưng nước mắt gật đầu. Năm năm sau, Hoàng hậu thất sủng, bị kẻ gian h/ã/m h/ạ/i mất t/r/i/n/h t/i/ế/t, đêm ấy t/r/e/o cổ tự vẫn. Hoàng đế hạ lệnh: Phế hậu Mạnh thị vô đức, khắp kinh thành cấm mặc tang phục trắng. Ta thay mặt Mạnh gia vào cung chịu tội, vì dung mạo quá đỗi khuynh thành mà bị hoàng đế đưa vào hậu cung, sủng ái đứng đầu lục cung. Đến ngày cùng hoàng đế chôn thân trong biển lửa, hắn giận dữ bóp cổ ta: “Trẫm không bạc đãi Mạnh gia các ngươi, nể tình ngươi mà chưa từng để bụng chuyện phế hậu kia mất t/r/i/n/h t/i/ế/t!” Ta để mặc ngọn lửa liếm lên khắp thân thể, như chẳng hề cảm thấy gì, chỉ thản nhiên nói: “Ta thì để bụng.” Khi tỉnh lại, ta đã quay về đúng ngày tỷ tỷ tiến cung. Tỷ tỷ xoa đầu ta, xoay người bước vào hoàng cung nơi cạm bẫy ăn thịt người. Còn ta cởi bỏ y phục lộng lẫy, tháo hết trang sức, xoay người bước vào quân doanh nhuốm máu. Ta muốn xem thử, ngày ta dẫn binh vây kín hoàng thành, tên cẩu hoàng đế kia còn dám thốt ra hai chữ “phế hậu” nữa hay không.

8844
11 chương
Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Ác Độc
Hoàn thành

Tôi Trở Thành Bạch Nguyệt Quang Ác Độc

Tôi xuyên vào tiểu thuyết tổng tài, thành bạch nguyệt quang ác độc.  Khi nam chính thành công, tôi chủ động theo đuổi, lừa nhà lừa xe.  Anh phá sản, tôi bỏ đi, nhường nữ chính.  Nhưng hệ thống lỗi, tôi xuất hiện khi anh phá sản, chỉ còn 600 tệ ôm thùng giấy.  Lệnh hệ thống vẫn là: nhanh lên! Quyến rũ anh! Trong 1 tuần lấy túi Hermès, 1 tháng có Maserati, 3 tháng lừa biệt thự!

2774
11 chương
Trọng Sinh Trở Về, Thành Mẹ Kế Của Chồng Cũ
Hoàn thành

Trọng Sinh Trở Về, Thành Mẹ Kế Của Chồng Cũ

Thẩm gia suốt bảy đời độc đinh, mà Thẩm Chiêu lại ốm yếu, khó có con. Cha của anh ta – Thẩm Nam Lãng – không tiếc tiền bỏ ra một khoản lớn để cưới tôi về làm dâu, chỉ vì tôi sở hữu “thể chất dễ thụ thai” hiếm gặp. Sau khi cưới, sức khỏe của Thẩm Chiêu dần ổn định, còn tôi thì thuận lợi mang thai. Thẩm tiên sinh vui mừng khôn xiết, còn hứa sẽ cho tôi 10% cổ phần công ty. Thế nhưng, ngay trong đêm tiệc mừng mang thai, Thẩm Chiêu – trong cơn say – lại đá mạnh vào bụng tôi. “Con tiện nhân!” Ánh mắt hắn đầy thù hận. “Nếu không phải tại cô bịp bợm, Tô Nhược Hằng đã không gả nhầm người rồi chết thảm như vậy!” Tôi ngã xuống, máu loang đỏ dưới thân. Chết, không nhắm mắt. Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày Thẩm tiên sinh đến nhà tôi dạm hỏi. Nhìn người đàn ông trước mặt – Thẩm Nam Lãng, nho nhã và điềm đạm – tôi khẽ mỉm cười: “Thẩm tiên sinh, thay vì trông chờ vào đứa con trai ốm yếu để nối dõi…” “Sao ngài không lấy tôi? Để tôi sinh cho ngài vài đứa con khỏe mạnh, nối nghiệp đường đường chính chính?”

45516
11 chương
NGUYỆN KIẾP SAU VẪN GẢ CHO CHÀNG
Hoàn thành

NGUYỆN KIẾP SAU VẪN GẢ CHO CHÀNG

Sau khi vứt bỏ thân phận cao quý để làm một đôi phu thê tầm thường, ta và Hoắc Nghiên đều hối hận rồi. Bởi vậy, sống lại một đời, chúng ta ngầm hiểu mà tránh né mọi cơ hội có thể gặp gỡ trong kiếp trước. Khi gặp lại, hắn đã là Thường Thắng Đại tướng quân, khải hoàn về kinh, uy phong vô hạn. Vừa khéo gặp một đội đón dâu, hắn hỏi: "Hôm nay là ai thành hôn?" Những người khác đáp: "Người nhà họ Bùi." "Là Bùi nhị tiểu thư sao? Sao không thấy Bùi Uyển, vị đại tỷ này, ra tiễn đưa?" "Bùi Uyển chính là tân nương đó."

22127
18 chương