Thông tin truyện: Bữa tiệc sinh nhật đẫm nước mắt
Tiêu đềBữa tiệc sinh nhật đẫm nước mắt
Mô tảTôi đang ngồi sao lưu giúp anh Long mấy dữ liệu chuẩn bị thuyết trình. Mở đúng thư mục tên “Tổng hợp 2022” thì máy đứng hình vài giây. Tôi vừa định khởi động lại thì một tệp ảnh mờ mờ bật lên góc màn hình. Tên file là “Chuyện chúng mình”. Tò mò, tôi bấm thử. Trong tích tắc, cả màn hình hiện đầy ảnh đôi. Tôi chết lặng. [2] Trong ảnh, Long ôm chặt một cô gái tóc nâu, cả hai đều cười rạng rỡ. Một tấm khác, anh nhấc bổng cô ấy giữa phố đi bộ. Cũng có ảnh cả hai ngồi ăn lẩu, mặt mũi nhễ nhại, ánh mắt dính lấy nhau. Tôi chẳng rõ mình lướt đến bức ảnh thứ bao nhiêu, chỉ nhớ rất rõ chiếc vòng tay cô ấy đeo. Chiếc vòng bạc đơn giản, mặt tròn, khắc chữ L&V lồng vào nhau. Tôi cũng có một chiếc y hệt, hiện vẫn đeo trên tay. Sinh nhật năm ngoái, Long tặng tôi, nói rằng anh đặt riêng từ thợ thủ công Đà Lạt, độc bản. Lúc ấy tôi còn cảm động phát khóc. Giờ nghĩ lại, đúng là trò hề. [3] Tiếng chuông tin nhắn vang lên kéo tôi khỏi mớ cảm xúc rối bời. Là Ngân – bạn thân của tôi. “Bảo Vy, đoán xem? Có tin vui đó nha!” “Anh Long đặt bàn ở Moon Garden rồi nhaaaa~” “Chuẩn bị cầu hôn bà trong tiệc sinh nhật á, lãng mạn chưa?” Tôi nhìn dòng chữ trên màn hình, lòng dội lên cảm giác trống rỗng. “Ủa? Không thấy rep là sao? Đang xúc động quá hả?” Tôi gõ một dòng cụt lủn: “Lạ thật. Vừa bị phản bội, vừa sắp được cầu hôn.” “Gì???” “Bà nói rõ coi???” Tôi gửi đúng ba chữ: “Anh ta ngoại tình.” [4] Một phút sau, màn hình điện thoại hiện cuộc gọi đến. Tôi vừa bắt máy, đầu bên kia gào lên: “Cái thằng khốn đó! Bà đang ở đâu? Tôi tới liền!” Tôi hít một hơi sâu. “Không cần. Bình tĩnh. Tôi có cách.” [5] Chiều hôm đó, tôi mang USB đến chỗ Long làm. Vẫn như mọi khi, anh ta đón tôi bằng nụ cười dịu dàng. “Làm phiền em quá. Tối nay anh nấu gì đó ngon bù nhé?” Tôi gật nhẹ, không nói gì. Khi quay lưng đi, anh ta bất ngờ kéo tay tôi. “May mà có em, chứ anh luýnh quýnh chịu.” Vừa lúc đó, một chị đồng nghiệp đi ngang, cười chọc: “Ui ui, nhìn riết cũng muốn có người yêu luôn á!” Tôi nhếch môi, rút tay ra. “Em đi gặp Ngân. Mai mình nói tiếp.” [6] Trong quán trà, Ngân nghe tôi kể lại hết từ đầu tới cuối. Cô nghiến răng, đập tay xuống bàn: “Bữa đó, bà để tôi xuất hiện đúng lúc! Tôi làm cho ra nhẽ!” Tôi cười nhạt: “Tôi muốn anh ta phải tự tay kéo màn kết.” Ngân gật đầu lia lịa. “Tuyệt! Tụi mình sẽ dựng cả sân khấu, để anh ta diễn lần cuối cho trọn vai.” Tôi ngước mắt lên, ánh nhìn bình thản. “Một màn kết không lời thoại. Nhưng có khán giả.” [7] Tối đó, Long về. Tôi vừa dọn cơm lên bàn thì anh đã choàng tay ôm lấy từ sau. “Vợ giỏi quá, đi làm về là có đồ ngon.” Tôi tránh né nhẹ, giọng nhẹ tênh: “Rửa tay rồi ăn đi.” Trong bữa, anh cắm cúi nhìn điện thoại, cười khúc khích. Tôi nhìn anh một lúc, hỏi khẽ: “Đọc gì mà vui vậy?” “Ờ… mấy tin vớ vẩn trong nhóm làm việc.” Tôi nghiêng đầu: “Cho em coi với.” Anh ta chớp mắt một cái rồi… khóa màn hình, đặt điện thoại úp xuống. “Không đáng xem đâu em.” Tôi mỉm cười, không nói gì nữa. [8] Ăn xong, Long vui vẻ khoe: “Anh có mua bánh tiramisu nè, loại em thích nhất!” Tôi nhìn hộp bánh anh đưa, chưa kịp nhận thì điện thoại bàn vang lên. Anh ta vội chụp lấy như phản xạ, lỡ tay bấm nghe luôn. Giọng một cô gái vang lên, nghe rõ mồn một: “Long… anh ngủ chưa?” Anh ta sững lại, ánh mắt lo lắng lướt qua tôi. Anh lắp bắp: “Ờ… đồng nghiệp hỏi vụ hợp đồng sáng nay…” Tôi khẽ gật đầu: “Vậy anh ra ban công nghe đi, kẻo phiền hàng xóm.” Anh ta cười gượng, quay đi. Tôi nhìn chiếc bánh trong tay mình, rồi đặt nhẹ xuống, không động vào. [9] Anh ta vừa đi khỏi, tôi cũng gọi taxi. Xe bám theo Long đến tận một con hẻm nhỏ ở quận 3. Chính mắt tôi thấy anh bước vào một quán cà phê tối đèn. Vài phút sau, cô gái trong ảnh bước ra đón anh, còn ôm nhẹ từ phía sau. Tài xế nhìn tôi qua gương chiếu hậu, hỏi: “Bạn trai à?” Tôi đáp: “Bạn trai cũ. Chuẩn bị về hưu rồi.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem269
Số chương10
Thể loạiHE, Hiện Đại, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 17/8/2025190
Chương 2Chương 27/8/2025340
Chương 3Chương 37/8/2025360
Chương 4Chương 47/8/2025330
Chương 5Chương 57/8/2025250
Chương 6Chương 67/8/2025220
Chương 7Chương 77/8/2025450
Chương 8Chương 87/8/2025170
Chương 9Chương 97/8/2025220
Chương 10Chương 107/8/2025160
Bữa tiệc sinh nhật đẫm nước mắt

Bữa tiệc sinh nhật đẫm nước mắt

Bữa tiệc sinh nhật đẫm nước mắt
269
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
05:06 07/08/2025

Mô tả

Tôi đang ngồi sao lưu giúp anh Long mấy dữ liệu chuẩn bị thuyết trình.

Mở đúng thư mục tên “Tổng hợp 2022” thì máy đứng hình vài giây.

Tôi vừa định khởi động lại thì một tệp ảnh mờ mờ bật lên góc màn hình.

Tên file là “Chuyện chúng mình”.

Tò mò, tôi bấm thử.

Trong tích tắc, cả màn hình hiện đầy ảnh đôi.

Tôi chết lặng.

[2]

Trong ảnh, Long ôm chặt một cô gái tóc nâu, cả hai đều cười rạng rỡ.

Một tấm khác, anh nhấc bổng cô ấy giữa phố đi bộ.

Cũng có ảnh cả hai ngồi ăn lẩu, mặt mũi nhễ nhại, ánh mắt dính lấy nhau.

Tôi chẳng rõ mình lướt đến bức ảnh thứ bao nhiêu,

chỉ nhớ rất rõ chiếc vòng tay cô ấy đeo.

Chiếc vòng bạc đơn giản, mặt tròn, khắc chữ L&V lồng vào nhau.

Tôi cũng có một chiếc y hệt, hiện vẫn đeo trên tay.

Sinh nhật năm ngoái, Long tặng tôi, nói rằng anh đặt riêng từ thợ thủ công Đà Lạt, độc bản.

Lúc ấy tôi còn cảm động phát khóc.

Giờ nghĩ lại, đúng là trò hề.

[3]

Tiếng chuông tin nhắn vang lên kéo tôi khỏi mớ cảm xúc rối bời.

Là Ngân – bạn thân của tôi.

“Bảo Vy, đoán xem? Có tin vui đó nha!”

“Anh Long đặt bàn ở Moon Garden rồi nhaaaa~”

“Chuẩn bị cầu hôn bà trong tiệc sinh nhật á, lãng mạn chưa?”

Tôi nhìn dòng chữ trên màn hình, lòng dội lên cảm giác trống rỗng.

“Ủa? Không thấy rep là sao? Đang xúc động quá hả?”

Tôi gõ một dòng cụt lủn:

“Lạ thật. Vừa bị phản bội, vừa sắp được cầu hôn.”

“Gì???”

“Bà nói rõ coi???”

Tôi gửi đúng ba chữ:

“Anh ta ngoại tình.”

[4]

Một phút sau, màn hình điện thoại hiện cuộc gọi đến.

Tôi vừa bắt máy, đầu bên kia gào lên:

“Cái thằng khốn đó! Bà đang ở đâu? Tôi tới liền!”

Tôi hít một hơi sâu.

“Không cần. Bình tĩnh. Tôi có cách.”

[5]

Chiều hôm đó, tôi mang USB đến chỗ Long làm.

Vẫn như mọi khi, anh ta đón tôi bằng nụ cười dịu dàng.

“Làm phiền em quá. Tối nay anh nấu gì đó ngon bù nhé?”

Tôi gật nhẹ, không nói gì.

Khi quay lưng đi, anh ta bất ngờ kéo tay tôi.

“May mà có em, chứ anh luýnh quýnh chịu.”

Vừa lúc đó, một chị đồng nghiệp đi ngang, cười chọc:

“Ui ui, nhìn riết cũng muốn có người yêu luôn á!”

Tôi nhếch môi, rút tay ra.

“Em đi gặp Ngân. Mai mình nói tiếp.”

[6]

Trong quán trà, Ngân nghe tôi kể lại hết từ đầu tới cuối.

Cô nghiến răng, đập tay xuống bàn:

“Bữa đó, bà để tôi xuất hiện đúng lúc! Tôi làm cho ra nhẽ!”

Tôi cười nhạt:

“Tôi muốn anh ta phải tự tay kéo màn kết.”

Ngân gật đầu lia lịa.

“Tuyệt! Tụi mình sẽ dựng cả sân khấu, để anh ta diễn lần cuối cho trọn vai.”

Tôi ngước mắt lên, ánh nhìn bình thản.

“Một màn kết không lời thoại. Nhưng có khán giả.”

[7]

Tối đó, Long về.

Tôi vừa dọn cơm lên bàn thì anh đã choàng tay ôm lấy từ sau.

“Vợ giỏi quá, đi làm về là có đồ ngon.”

Tôi tránh né nhẹ, giọng nhẹ tênh:

“Rửa tay rồi ăn đi.”

Trong bữa, anh cắm cúi nhìn điện thoại, cười khúc khích.

Tôi nhìn anh một lúc, hỏi khẽ:

“Đọc gì mà vui vậy?”

“Ờ… mấy tin vớ vẩn trong nhóm làm việc.”

Tôi nghiêng đầu:

“Cho em coi với.”

Anh ta chớp mắt một cái rồi… khóa màn hình, đặt điện thoại úp xuống.

“Không đáng xem đâu em.”

Tôi mỉm cười, không nói gì nữa.

[8]

Ăn xong, Long vui vẻ khoe:

“Anh có mua bánh tiramisu nè, loại em thích nhất!”

Tôi nhìn hộp bánh anh đưa, chưa kịp nhận thì điện thoại bàn vang lên.

Anh ta vội chụp lấy như phản xạ, lỡ tay bấm nghe luôn.

Giọng một cô gái vang lên, nghe rõ mồn một:

“Long… anh ngủ chưa?”

Anh ta sững lại, ánh mắt lo lắng lướt qua tôi.

Anh lắp bắp:

“Ờ… đồng nghiệp hỏi vụ hợp đồng sáng nay…”

Tôi khẽ gật đầu:

“Vậy anh ra ban công nghe đi, kẻo phiền hàng xóm.”

Anh ta cười gượng, quay đi.

Tôi nhìn chiếc bánh trong tay mình, rồi đặt nhẹ xuống, không động vào.

[9]

Anh ta vừa đi khỏi, tôi cũng gọi taxi.

Xe bám theo Long đến tận một con hẻm nhỏ ở quận 3.

Chính mắt tôi thấy anh bước vào một quán cà phê tối đèn.

Vài phút sau, cô gái trong ảnh bước ra đón anh, còn ôm nhẹ từ phía sau.

Tài xế nhìn tôi qua gương chiếu hậu, hỏi:

“Bạn trai à?”

Tôi đáp:

“Bạn trai cũ. Chuẩn bị về hưu rồi.”