Danh sách truyện

Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí

Danh sách truyện (Gương Vỡ Không Lành)

  • 1. Nữ Phụ Cũng Có Nam Phụ Yêu

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, va-mat, he, hien-dai, sung, hao-mon-the-gia, ngot, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 389

    Mô tả: CP định mệnh của tôi đã bị nữ xuyên sách cướp mất. Nhưng tôi, mẹ nó, lại là một nữ phụ độc ác, mà CP của tôi cũng chỉ là nam phụ hạng tư. Còn vì sao tôi không tranh nam chính á? Vì nữ xuyên sách đã xuyên thành nữ chính, mà đây lại là một bộ truyện cẩu huyết tồi tệ. Yêu đương với nam chính Cố Thanh Châu á, cho chó cũng chẳng thèm.

  • 2. Người Chồng Mà Tôi Yêu Nhất Lại Ngoại Tình Với Người Bạn Thân Của Tôi

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, nu-cuong, va-mat, hien-dai, nguoc, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 299

    Mô tả: Chồng tôi không có thời gian đi khám thai với tôi, nhưng lại có thể nằm xem World Cup trên giường với bạn thân tôi. Bạn thân nuông chiều tôi, theo đuổi thần tượng mà tôi thích, nấu những món tôi mê, nhận làm mẹ nuôi của con tôi, rồi cuối cùng... ngay cả người đàn ông của tôi, cô ta cũng giành lấy.

  • 3. EM ĐÃ LÀ CÔ DÂU CỦA NGƯỜI KHÁC

    Tác giả:

    Thể loại: do-thi, nu-cuong, he, hien-dai, hao-mon-the-gia, chua-lanh, truy-the, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 875

    Mô tả: Vì cứu Thẩm Nghiễn Từ, tôi đã bị què một chân, anh ta hứa sẽ lấy tôi.   Trong một buổi tụ họp, có người bạn trêu đùa:   “Thẩm Nghiễn Từ, cậu thật sự cam lòng cưới một con què về nhà à?”   “Tôi nói chứ, Lâm Vãn Đường cũng mặt dày thật, dựa vào ân tình mà ép người ta báo đáp.”   “Với cái thân hình mập mạp đó của cô ta, mấy người có cảm thấy mỗi lần đi đường mặt đất cũng rung lên không—”   Vừa dứt lời, cả đám phá lên cười.   Chỉ có Thẩm Nghiễn Từ là bực bội rít thuốc.   “Các người thì biết cái gì?”   “Coi như cưới một người giúp việc, không tốn tiền mà còn có thể phụng dưỡng cha mẹ, cớ gì mà không làm?”   Khi ấy, tôi đứng ngoài phòng riêng, như rơi vào hầm băng.

  • 4. Kẻ Thích Kiểm Soát Gặp Người Bám Dính

    Tác giả:

    Thể loại: do-thi, he, hao-mon-the-gia, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 1,816

    Mô tả: Từ thời còn chập chững đi học, tôi và Giang Tự luôn như hình với bóng, chưa từng rời nhau quá ba ngày. Ấy vậy mà, từ khi hai bên gia đình bắt đầu bàn chuyện hôn ước, anh ấy bỗng dưng lánh mặt tôi suốt cả một năm trời. Giang Tự cắt đứt mọi phương tiện liên lạc, công ty của anh ấy cũng nghiêm cấm tôi bước vào với lý do "người ngoài không phận sự, đặc biệt là Tô Hân Nhiễm, không được tiếp cận." Hễ tôi vừa xuất hiện, anh lập tức quay người bỏ đi, không chút do dự… Sau cùng, ngay cả bạn bè thân thiết của anh cũng không nỡ nhìn tôi mãi mỏi mòn như thế, liền âm thầm đưa tôi đi tìm anh. Thế mà, đứng trước cửa phòng bao, tôi lại nghe được giọng nói lạnh như băng vọng ra từ trong: "Con bé ấy chỉ cần vẫy tay là chạy tới như con thú cưng, vô vị đến mức chẳng khác gì món đồ chơi rẻ tiền." "Không năng lực, không khí chất, nghĩ đến chuyện đính hôn với nó là tôi đã thấy mất mặt rồi."

  • 5. Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi

    Tác giả:

    Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, va-mat, he, be, hien-dai, nguoc, nguoc-nam, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 20

    Lượt xem: 5,515

    Mô tả: Tôi chết vào một ngày mùa đông khi vừa tròn ba mươi tuổi. Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, dầu cạn đèn tắt.   Khi cơn hấp hối cận kề, Thẩm Ngôn cuối cùng cũng phá được sự ngăn cản của ba mẹ tôi, lao vào phòng bệnh. Anh quỳ xuống bên giường tôi — người đàn ông từng kiêu hãnh hiên ngang, giờ đây đã bị hối hận dày vò đến mức chẳng còn hình người — nắm lấy bàn tay khô quắt của tôi, khóc như một đứa trẻ.   “A Tích, A Tích… xin lỗi, là anh sai rồi, tất cả đều là lỗi của anh…” “Nhìn anh đi, nhìn anh một lần nữa… có được không?”   Tôi gắng gượng mở mắt, tầm nhìn đã mơ hồ. Tôi không còn thấy rõ gương mặt anh, chỉ cảm nhận được từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống mu bàn tay mình.   Tôi mấp máy môi, muốn nói với anh rằng: Thật ra, tôi đã tha thứ từ rất lâu rồi.   Nhưng tôi không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.   Khoảnh khắc cuối cùng trước khi ý thức tan biến, tôi nhìn thấy em gái tôi — Lâm Vãn, người luôn mang dáng vẻ yếu đuối đáng thương — đứng nơi cửa phòng bệnh, trên môi là nụ cười thỏa mãn và quái dị.   Rồi, thế giới chìm vào bóng tối.   Khi mở mắt lần nữa, tiếng ve kêu ngoài cửa sổ báo hiệu giữa hè rực nắng, ánh sáng chói lòa đâm thẳng vào mắt. Tôi đang nằm trong căn phòng quen thuộc của tôi năm nào — nơi tôi đã rời xa suốt mười năm trời. Trên tường vẫn dán tấm poster ban nhạc mà Thẩm Ngôn tặng tôi thuở anh còn là một chàng trai.   Tôi bật dậy, chộp lấy chiếc điện thoại đầu giường. Ngày hiển thị trên màn hình là hôm trước sinh nhật lần thứ hai mươi của tôi.   Cũng chính là — ngày mà bi kịch bắt đầu.   Tôi đã trọng sinh rồi.

  • 6. ĐẠI THẮNG TRỞ VỀ , TA GIẾT CẢ NHÀ PHU QUÂN CẶN BÃ

    Tác giả:

    Thể loại: nu-cuong, va-mat, tra-thu, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 16

    Lượt xem: 7,037

    Mô tả: Con gái của thứ thiếp cướp đi ngôi vị Thái tử phi của con gái ta, giấu ta gả con gái cho lão Hầu gia đã ngoài sáu mươi tuổi.   Đợi ta chinh chiến mười năm đại thắng trở về, chào đón ta lại là đứa con gái suýt bị hành hạ đến c h í c.   Tất cả mọi người đều muốn ta nhẫn nhịn cho qua chuyện, Hoàng hậu, người bạn thân khuê trung của ta, khuyên ta phải biết thời thế. Thái tử thì lại mỉa mai châm chọc ta, nói ta chẳng qua chỉ là một kẻ thô lỗ chỉ biết cầm quân đánh trận.   Phu quân lấy việc bỏ ta ra để uy hiếp, còn muốn ta nhường lại vị trí chính thất cho di nương của thứ nữ.   Nhưng bọn họ đã quên, tất cả vinh quang mà họ có được đều do ta mang lại.

  • 7. HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, tra-thu, xuyen-khong, truy-the, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 18

    Lượt xem: 374

    Mô tả: Kiếp trước, nàng là Thái tử phi đứng trên vạn người, tận tâm tận lực vì người mà nàng yêu, giẫm lên máu và nước mắt bao người, chính tay giúp hắn dẹp yên quyền loạn. Đổi lại… là một ly rượu độc. Là một câu nói lạnh như băng: "Ta không cần một nữ nhân quá thông minh ở bên cạnh mình." Đến chết, Triệu Tuyết Giao mới hiểu: Nàng là kiếm, nhưng hắn chỉ cần một bông hoa biết cười. Trùng sinh trở lại, nàng thề không bước chân vào Đông Cung thêm một lần nào nữa. Không yêu. Không phục tùng. Không rơi lệ. Chỉ muốn đoạn tuyệt với con đường cũ — kể cả phải giả chết, kể cả phải đốt sạch dĩ vãng. “Kiếp trước là cờ thí, kiếp này… nàng là kẻ đặt tay lên bàn cờ.”

  • 8. Nhận Nhầm

    Tác giả:

    Thể loại: he, hien-dai, nguoc, cuong-thu-hao-doat, ngot, duong-the, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 4,565

    Mô tả: Năm thứ ba mắc chứng mù mặt, tôi chỉ có thể ghi nhớ gương mặt của Cố Tuần. Trong một lần chiến tranh lạnh, anh ta đã đẩy tôi vào giữa đám đông trước mặt bao người. “Ngoan, tìm được anh rồi mới được về nhà với anh.” Tôi chịu đủ ánh mắt giễu cợt, cuối cùng cũng tìm thấy gương mặt của anh trong biển người. Khẽ cầu xin: “Em nhất định sẽ ngoan, đừng bỏ rơi em, được không?” Anh ôm lấy tôi, dịu dàng khen ngợi: “A Dư, em làm rất tốt.” Một đêm ân ái, tôi khoác tay anh bước ra khỏi khách sạn. Lại chạm mặt một “Cố Tuần” khác đang đứng đối diện, gần như phát điên hét lên: “Đường Dư! Mau xuống khỏi người anh trai tôi ngay lập tức!” Lúc đó tôi mới biết, người đàn ông đêm qua… Chính là anh trai song sinh vừa mới về nước của Cố Tuần.

  • 9. CON GÁI TÌNH NHÂN, ĐẾN LƯỢT TÔI LÊN SÀN RỒI

    Tác giả:

    Thể loại: nu-cuong, va-mat, hien-dai, tra-thu, gia-dinh, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 12

    Lượt xem: 1,085

    Mô tả: Ngày mà ông Chu dẫn người phụ nữ về qua đêm, mẹ tôi khóc lóc om sòm, xô xát với họ, cuối cùng tuyệt vọng nhảy xuống từ lầu trên. Người phụ nữ đó, sau này cũng sinh cho ông Chu một cô con gái, tên là Chu Lan Nhiên. Một ngày nọ, Chu Lan Nhiên có bạn trai, tên là Quý Ngôn Trạch. Tôi đặc biệt muốn biết, cướp người đàn ông của người khác, có thật sự sướng đến vậy không. Sau này, chỉ nghĩ thôi thì chưa đã, tôi đã thực sự hành động một phen.

  • 10. NGUYỆN KIM TRIÊU

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, trong-sinh, co-dai, nu-cuong, he, sung, chua-lanh, ngot, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 13

    Lượt xem: 55,753

    Mô tả: GIỚI THIỆU   Ta là người vợ tào khang đã cùng Bùi Hoài Quang trải qua những tháng năm bần hàn khốn khó.   Ngày hắn được phong làm Thượng thư bộ Hộ, thiên hạ ai nấy đều ngưỡng mộ ta cuối cùng cũng khổ tận cam lai, ngẩng cao đầu mà bước.   Nhưng nào ai hay, mười ba năm kết tóc se tơ, ta và Bùi Hoài Quang sớm đã rơi vào cảnh đồng sàng dị mộng, không còn lời nào để nói với nhau.   Hắn vẫn ở lại Bùi phủ, không dọn sang biệt viện riêng, coi như đã ban cho ta chút thể diện cuối cùng.   Trùng sinh một đời, ta thuận theo sự sắp đặt của gia tộc, gả cho Nhị công tử Tạ gia – người mà trong ký ức của ta vốn đoản mệnh, yểu thọ.   Hiền thê lương mẫu? Tình thâm nghĩa trọng? Đồng cam cộng khổ, cầm sắt hòa minh? Tất cả đều không bằng làm một quả phụ phú quý, thong dong hưởng thụ.   Nhưng rồi một năm, hai năm, ba năm trôi qua, Tạ Cảnh không những chẳng chết yểu, trái lại còn tinh lực dồi dào, sinh khí bừng bừng, như rồng cuộn hổ ngồi.   Đêm ấy, ta xoa lấy thắt lưng như sắp gãy đoạn, nhìn Tạ Cảnh thần sắc rạng rỡ, không khỏi trầm tư: Hay là… ta nên âm thầm hạ chút độc dược, để hắn từ từ đoạn khí?

  • 11. THƯ NGỌC

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, va-mat, he, sung, chua-lanh, ngot, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 16

    Lượt xem: 51,914

    Mô tả: GIỚI THIỆU:   Tạ Thừa Phong đánh cược, cố tình đem bản thân mình thua vào tay con gái của một tội thần.   Và đúng như giao ước, hắn cho nàng một hôn lễ long trọng.   Còn ta — chính thất danh chính ngôn thuận của hắn — thì trở thành trò cười khắp kinh thành.   Tạ Thừa Phong chỉ nhàn nhạt cất lời:   “Đã cược thì phải chịu thua, nàng là thê tử của ta, chẳng lẽ lại không chịu nổi một ván thua?”   Danh môn thế gia vốn kiêu ngạo, tất nhiên đã dám cược thì phải dám thua.   Về sau, ta cũng đem chính mình… thua cho Nhiếp Chính vương.   Một đêm xuân phong, ta say mê chìm đắm trong hoan lạc.   Còn Tạ Thừa Phong thì thất hồn lạc phách đứng ngoài cửa gào thét suốt một đêm.   Sáng hôm sau, lúc mặt trời lên cao, ta mới uể oải mở cửa, nhìn hắn chật vật đến tơi tả, giả vờ kinh ngạc nói:   “Thế tử gia, sao lại ở đây? Chẳng lẽ ngài là người không chịu nổi thua cuộc?”

  • 12. EM GÁI KẾT NGHĨA CỦA BẠN TRAI TÔI

    Tác giả:

    Thể loại: nu-cuong, va-mat, he, hien-dai, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 53,662

    Mô tả: Tôi đặt về một cân cherry mắc kinh khủng, đang hí hửng chuẩn bị ăn thì bạn trai đột nhiên nói:   “Con mèo nhà mình chạy mất rồi.”   Tôi cuống cuồng lao ra ngoài tìm, chạy khắp nơi mà chẳng thấy bóng dáng nó đâu.   Lúc quay về, tôi thấy bạn trai đang nhẹ nhàng đút một quả cherry vào miệng cô em gái kết nghĩa của anh ta.   Cô ta liếc mắt đưa tình, giọng ẽo ợt:   “Con mèo chẳng phải trốn dưới gầm giường à? Anh gạt cô ta làm gì vậy~”   Bạn trai tôi bất đắc dĩ búng nhẹ lên trán cô ta:   “Cô ấy thích ăn cherry dữ lắm, anh chỉ sợ em ăn chậm, bị cô ấy giành mất thôi.”   …

Nữ Phụ Cũng Có Nam Phụ Yêu
Hoàn thành

Nữ Phụ Cũng Có Nam Phụ Yêu

CP định mệnh của tôi đã bị nữ xuyên sách cướp mất. Nhưng tôi, mẹ nó, lại là một nữ phụ độc ác, mà CP của tôi cũng chỉ là nam phụ hạng tư. Còn vì sao tôi không tranh nam chính á? Vì nữ xuyên sách đã xuyên thành nữ chính, mà đây lại là một bộ truyện cẩu huyết tồi tệ. Yêu đương với nam chính Cố Thanh Châu á, cho chó cũng chẳng thèm.

389
7 chương
Người Chồng Mà Tôi Yêu Nhất Lại Ngoại Tình Với Người Bạn Thân Của Tôi
Hoàn thành

Người Chồng Mà Tôi Yêu Nhất Lại Ngoại Tình Với Người Bạn Thân Của Tôi

Chồng tôi không có thời gian đi khám thai với tôi, nhưng lại có thể nằm xem World Cup trên giường với bạn thân tôi. Bạn thân nuông chiều tôi, theo đuổi thần tượng mà tôi thích, nấu những món tôi mê, nhận làm mẹ nuôi của con tôi, rồi cuối cùng... ngay cả người đàn ông của tôi, cô ta cũng giành lấy.

299
8 chương
EM ĐÃ LÀ CÔ DÂU CỦA NGƯỜI KHÁC
Hoàn thành

EM ĐÃ LÀ CÔ DÂU CỦA NGƯỜI KHÁC

Vì cứu Thẩm Nghiễn Từ, tôi đã bị què một chân, anh ta hứa sẽ lấy tôi.   Trong một buổi tụ họp, có người bạn trêu đùa:   “Thẩm Nghiễn Từ, cậu thật sự cam lòng cưới một con què về nhà à?”   “Tôi nói chứ, Lâm Vãn Đường cũng mặt dày thật, dựa vào ân tình mà ép người ta báo đáp.”   “Với cái thân hình mập mạp đó của cô ta, mấy người có cảm thấy mỗi lần đi đường mặt đất cũng rung lên không—”   Vừa dứt lời, cả đám phá lên cười.   Chỉ có Thẩm Nghiễn Từ là bực bội rít thuốc.   “Các người thì biết cái gì?”   “Coi như cưới một người giúp việc, không tốn tiền mà còn có thể phụng dưỡng cha mẹ, cớ gì mà không làm?”   Khi ấy, tôi đứng ngoài phòng riêng, như rơi vào hầm băng.

875
10 chương
Kẻ Thích Kiểm Soát Gặp Người Bám Dính
Hoàn thành

Kẻ Thích Kiểm Soát Gặp Người Bám Dính

Từ thời còn chập chững đi học, tôi và Giang Tự luôn như hình với bóng, chưa từng rời nhau quá ba ngày. Ấy vậy mà, từ khi hai bên gia đình bắt đầu bàn chuyện hôn ước, anh ấy bỗng dưng lánh mặt tôi suốt cả một năm trời. Giang Tự cắt đứt mọi phương tiện liên lạc, công ty của anh ấy cũng nghiêm cấm tôi bước vào với lý do "người ngoài không phận sự, đặc biệt là Tô Hân Nhiễm, không được tiếp cận." Hễ tôi vừa xuất hiện, anh lập tức quay người bỏ đi, không chút do dự… Sau cùng, ngay cả bạn bè thân thiết của anh cũng không nỡ nhìn tôi mãi mỏi mòn như thế, liền âm thầm đưa tôi đi tìm anh. Thế mà, đứng trước cửa phòng bao, tôi lại nghe được giọng nói lạnh như băng vọng ra từ trong: "Con bé ấy chỉ cần vẫy tay là chạy tới như con thú cưng, vô vị đến mức chẳng khác gì món đồ chơi rẻ tiền." "Không năng lực, không khí chất, nghĩ đến chuyện đính hôn với nó là tôi đã thấy mất mặt rồi."

1816
7 chương
Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi
Hoàn thành

Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi

Tôi chết vào một ngày mùa đông khi vừa tròn ba mươi tuổi. Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, dầu cạn đèn tắt.   Khi cơn hấp hối cận kề, Thẩm Ngôn cuối cùng cũng phá được sự ngăn cản của ba mẹ tôi, lao vào phòng bệnh. Anh quỳ xuống bên giường tôi — người đàn ông từng kiêu hãnh hiên ngang, giờ đây đã bị hối hận dày vò đến mức chẳng còn hình người — nắm lấy bàn tay khô quắt của tôi, khóc như một đứa trẻ.   “A Tích, A Tích… xin lỗi, là anh sai rồi, tất cả đều là lỗi của anh…” “Nhìn anh đi, nhìn anh một lần nữa… có được không?”   Tôi gắng gượng mở mắt, tầm nhìn đã mơ hồ. Tôi không còn thấy rõ gương mặt anh, chỉ cảm nhận được từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống mu bàn tay mình.   Tôi mấp máy môi, muốn nói với anh rằng: Thật ra, tôi đã tha thứ từ rất lâu rồi.   Nhưng tôi không phát ra được bất kỳ âm thanh nào.   Khoảnh khắc cuối cùng trước khi ý thức tan biến, tôi nhìn thấy em gái tôi — Lâm Vãn, người luôn mang dáng vẻ yếu đuối đáng thương — đứng nơi cửa phòng bệnh, trên môi là nụ cười thỏa mãn và quái dị.   Rồi, thế giới chìm vào bóng tối.   Khi mở mắt lần nữa, tiếng ve kêu ngoài cửa sổ báo hiệu giữa hè rực nắng, ánh sáng chói lòa đâm thẳng vào mắt. Tôi đang nằm trong căn phòng quen thuộc của tôi năm nào — nơi tôi đã rời xa suốt mười năm trời. Trên tường vẫn dán tấm poster ban nhạc mà Thẩm Ngôn tặng tôi thuở anh còn là một chàng trai.   Tôi bật dậy, chộp lấy chiếc điện thoại đầu giường. Ngày hiển thị trên màn hình là hôm trước sinh nhật lần thứ hai mươi của tôi.   Cũng chính là — ngày mà bi kịch bắt đầu.   Tôi đã trọng sinh rồi.

5515
20 chương
ĐẠI THẮNG TRỞ VỀ , TA GIẾT CẢ NHÀ PHU QUÂN CẶN BÃ
Hoàn thành

ĐẠI THẮNG TRỞ VỀ , TA GIẾT CẢ NHÀ PHU QUÂN CẶN BÃ

Con gái của thứ thiếp cướp đi ngôi vị Thái tử phi của con gái ta, giấu ta gả con gái cho lão Hầu gia đã ngoài sáu mươi tuổi.   Đợi ta chinh chiến mười năm đại thắng trở về, chào đón ta lại là đứa con gái suýt bị hành hạ đến c h í c.   Tất cả mọi người đều muốn ta nhẫn nhịn cho qua chuyện, Hoàng hậu, người bạn thân khuê trung của ta, khuyên ta phải biết thời thế. Thái tử thì lại mỉa mai châm chọc ta, nói ta chẳng qua chỉ là một kẻ thô lỗ chỉ biết cầm quân đánh trận.   Phu quân lấy việc bỏ ta ra để uy hiếp, còn muốn ta nhường lại vị trí chính thất cho di nương của thứ nữ.   Nhưng bọn họ đã quên, tất cả vinh quang mà họ có được đều do ta mang lại.

7037
16 chương
HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ
Hoàn thành

HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ

Kiếp trước, nàng là Thái tử phi đứng trên vạn người, tận tâm tận lực vì người mà nàng yêu, giẫm lên máu và nước mắt bao người, chính tay giúp hắn dẹp yên quyền loạn. Đổi lại… là một ly rượu độc. Là một câu nói lạnh như băng: "Ta không cần một nữ nhân quá thông minh ở bên cạnh mình." Đến chết, Triệu Tuyết Giao mới hiểu: Nàng là kiếm, nhưng hắn chỉ cần một bông hoa biết cười. Trùng sinh trở lại, nàng thề không bước chân vào Đông Cung thêm một lần nào nữa. Không yêu. Không phục tùng. Không rơi lệ. Chỉ muốn đoạn tuyệt với con đường cũ — kể cả phải giả chết, kể cả phải đốt sạch dĩ vãng. “Kiếp trước là cờ thí, kiếp này… nàng là kẻ đặt tay lên bàn cờ.”

374
18 chương
Nhận Nhầm
Hoàn thành

Nhận Nhầm

Năm thứ ba mắc chứng mù mặt, tôi chỉ có thể ghi nhớ gương mặt của Cố Tuần. Trong một lần chiến tranh lạnh, anh ta đã đẩy tôi vào giữa đám đông trước mặt bao người. “Ngoan, tìm được anh rồi mới được về nhà với anh.” Tôi chịu đủ ánh mắt giễu cợt, cuối cùng cũng tìm thấy gương mặt của anh trong biển người. Khẽ cầu xin: “Em nhất định sẽ ngoan, đừng bỏ rơi em, được không?” Anh ôm lấy tôi, dịu dàng khen ngợi: “A Dư, em làm rất tốt.” Một đêm ân ái, tôi khoác tay anh bước ra khỏi khách sạn. Lại chạm mặt một “Cố Tuần” khác đang đứng đối diện, gần như phát điên hét lên: “Đường Dư! Mau xuống khỏi người anh trai tôi ngay lập tức!” Lúc đó tôi mới biết, người đàn ông đêm qua… Chính là anh trai song sinh vừa mới về nước của Cố Tuần.

4565
10 chương
CON GÁI TÌNH NHÂN, ĐẾN LƯỢT TÔI LÊN SÀN RỒI
Hoàn thành

CON GÁI TÌNH NHÂN, ĐẾN LƯỢT TÔI LÊN SÀN RỒI

Ngày mà ông Chu dẫn người phụ nữ về qua đêm, mẹ tôi khóc lóc om sòm, xô xát với họ, cuối cùng tuyệt vọng nhảy xuống từ lầu trên. Người phụ nữ đó, sau này cũng sinh cho ông Chu một cô con gái, tên là Chu Lan Nhiên. Một ngày nọ, Chu Lan Nhiên có bạn trai, tên là Quý Ngôn Trạch. Tôi đặc biệt muốn biết, cướp người đàn ông của người khác, có thật sự sướng đến vậy không. Sau này, chỉ nghĩ thôi thì chưa đã, tôi đã thực sự hành động một phen.

1085
12 chương
NGUYỆN KIM TRIÊU
Hoàn thành

NGUYỆN KIM TRIÊU

GIỚI THIỆU   Ta là người vợ tào khang đã cùng Bùi Hoài Quang trải qua những tháng năm bần hàn khốn khó.   Ngày hắn được phong làm Thượng thư bộ Hộ, thiên hạ ai nấy đều ngưỡng mộ ta cuối cùng cũng khổ tận cam lai, ngẩng cao đầu mà bước.   Nhưng nào ai hay, mười ba năm kết tóc se tơ, ta và Bùi Hoài Quang sớm đã rơi vào cảnh đồng sàng dị mộng, không còn lời nào để nói với nhau.   Hắn vẫn ở lại Bùi phủ, không dọn sang biệt viện riêng, coi như đã ban cho ta chút thể diện cuối cùng.   Trùng sinh một đời, ta thuận theo sự sắp đặt của gia tộc, gả cho Nhị công tử Tạ gia – người mà trong ký ức của ta vốn đoản mệnh, yểu thọ.   Hiền thê lương mẫu? Tình thâm nghĩa trọng? Đồng cam cộng khổ, cầm sắt hòa minh? Tất cả đều không bằng làm một quả phụ phú quý, thong dong hưởng thụ.   Nhưng rồi một năm, hai năm, ba năm trôi qua, Tạ Cảnh không những chẳng chết yểu, trái lại còn tinh lực dồi dào, sinh khí bừng bừng, như rồng cuộn hổ ngồi.   Đêm ấy, ta xoa lấy thắt lưng như sắp gãy đoạn, nhìn Tạ Cảnh thần sắc rạng rỡ, không khỏi trầm tư: Hay là… ta nên âm thầm hạ chút độc dược, để hắn từ từ đoạn khí?

55753
13 chương
THƯ NGỌC
Hoàn thành

THƯ NGỌC

GIỚI THIỆU:   Tạ Thừa Phong đánh cược, cố tình đem bản thân mình thua vào tay con gái của một tội thần.   Và đúng như giao ước, hắn cho nàng một hôn lễ long trọng.   Còn ta — chính thất danh chính ngôn thuận của hắn — thì trở thành trò cười khắp kinh thành.   Tạ Thừa Phong chỉ nhàn nhạt cất lời:   “Đã cược thì phải chịu thua, nàng là thê tử của ta, chẳng lẽ lại không chịu nổi một ván thua?”   Danh môn thế gia vốn kiêu ngạo, tất nhiên đã dám cược thì phải dám thua.   Về sau, ta cũng đem chính mình… thua cho Nhiếp Chính vương.   Một đêm xuân phong, ta say mê chìm đắm trong hoan lạc.   Còn Tạ Thừa Phong thì thất hồn lạc phách đứng ngoài cửa gào thét suốt một đêm.   Sáng hôm sau, lúc mặt trời lên cao, ta mới uể oải mở cửa, nhìn hắn chật vật đến tơi tả, giả vờ kinh ngạc nói:   “Thế tử gia, sao lại ở đây? Chẳng lẽ ngài là người không chịu nổi thua cuộc?”

51914
16 chương
EM GÁI KẾT NGHĨA CỦA BẠN TRAI TÔI
Hoàn thành

EM GÁI KẾT NGHĨA CỦA BẠN TRAI TÔI

Tôi đặt về một cân cherry mắc kinh khủng, đang hí hửng chuẩn bị ăn thì bạn trai đột nhiên nói:   “Con mèo nhà mình chạy mất rồi.”   Tôi cuống cuồng lao ra ngoài tìm, chạy khắp nơi mà chẳng thấy bóng dáng nó đâu.   Lúc quay về, tôi thấy bạn trai đang nhẹ nhàng đút một quả cherry vào miệng cô em gái kết nghĩa của anh ta.   Cô ta liếc mắt đưa tình, giọng ẽo ợt:   “Con mèo chẳng phải trốn dưới gầm giường à? Anh gạt cô ta làm gì vậy~”   Bạn trai tôi bất đắc dĩ búng nhẹ lên trán cô ta:   “Cô ấy thích ăn cherry dữ lắm, anh chỉ sợ em ăn chậm, bị cô ấy giành mất thôi.”   …

53662
7 chương