Danh sách truyện

Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí

Danh sách truyện (Gương Vỡ Không Lành)

  • 1. Nguyệt Hạ Thê Thê

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, se, nguoc, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 5

    Lượt xem: 466

    Mô tả: Ta là nhị tiểu thư của tri phủ Liễu Châu, cũng là kỹ nữ xinh đẹp nhất trong nghệ phường. Năm Vĩnh Thành thứ 2, ta cứu một thiếu niên toàn thân đầy máu. Trong đêm tối, hắn cầm đao kề cổ ta, ép ta cứu hắn. Nhưng đợi kẻ thù của hắn chạy qua cửa, hắn lại ngã lăn ra bất tỉnh. Ta cầm thanh kiếm vẫn thường dùng múa, vốn định một nhát đâm chết hắn. Nhưng mà... hắn thật sự quá đẹp trai. Ta vốn ham sắc, liền kéo hắn vào nhà. Hắn bị thương ở mắt, ta dứt khoát lột sạch, khám từ đầu đến chân.

  • 2. Bán Con: Đứa Con Hận Mẹ.

    Tác giả:

    Thể loại: hanh-dong, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, nguoc-nu, nguoc-nam, tra-thu, gia-dinh, guong-vo-lai-lanh, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 3

    Lượt xem: 41

    Mô tả: Cậu chìm trong sự tức giận của bản thân, trong khi bà đã đứng dậy. Cậu ngay lập tức tát vào mặt của bà, mang theo sự phẫn nộ nói: “Câm! Tôi không muốn nghe một lời nào nữa. Bây giờ hãy mau cút khỏi đây, nếu không tôi sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t bà!” “Không. Mẹ sẽ không rời khỏi đây cho tới khi con tha thứ cho mẹ, con à. Mẹ thật sự xin lỗi...”

  • 3. Mang Theo Hệ Thống Công Lượt Trà Xanh

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, bach-hop, he-thong, nu-cuong, va-mat, hanh-dong, hai-huoc, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, hao-mon-the-gia, nguoc-nu, nguoc-nam, tra-thu, huyen-huyen, tong-tai, hu-cau-ky-ao, ngot, truy-the, guong-vo-lai-lanh, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 2

    Lượt xem: 16

    Mô tả: .

  • 4. Lâm Chi

    Tác giả:

    Thể loại: nu-cuong, be, oe, hien-dai, nguoc-nu, tra-thu, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 684

    Mô tả: Khi đoạn video tôi bị Hứa Dã Trì dụ dỗ để "khai trai" lan truyền khắp trường, tôi hoàn toàn thân bại danh liệt. Nhà trường khuyên tôi nên thôi học, quyền bảo lưu học thạc sĩ cũng bị hủy bỏ. Thậm chí có người còn chặn đường tôi để hỏi giá. "Cha là kẻ quấy rối, con gái cũng lăng loàn, đúng là cha nào con nấy, ha ha." "Suốt ngày giả bộ trong sáng, càng nhìn dịu dàng ít nói thì càng chơi bời phóng túng." Khi tôi chạy đi tìm Hứa Dã Trì, trong phòng riêng toàn là tiếng trêu chọc của đám anh em hắn: "Chiêu này ác thật, video được tung ra đúng vào ngày cuối cùng của thời gian công khai [bảo lưu học thạc sĩ] của cô ta, cắt đứt luôn con đường học vấn của cô ta." "Chắc giờ cô ta vẫn nghĩ anh Trì thích cô ta." "Anh Trì đóng kịch ba năm rồi, định khi nào thì vạch mặt cô ta đây?" Hứa Dã Trì lười nhác cười khẩy: "Chắc là ngày Lâm Trí trở về, tôi muốn tạo cho cô ấy một bất ngờ. Những việc cha cô ta đã làm sai với Lâm Trí, luôn phải có người gánh chịu."

  • 5. TRUY THÊ

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, va-mat, he, truy-the, duong-the, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 10

    Lượt xem: 4,574

    Mô tả: Ta và Hạ Liên Trinh là thanh mai trúc mã, đã được đính hôn từ trong nôi.   Hắn ra trận chinh chiến, liên tiếp viết cho ta hơn mười phong thư, chẳng hề che giấu nỗi nhớ thương vấn vít, triền miên.   Thế nhưng nửa năm sau, hắn bặt vô âm tín.    Ta ngày đêm bất an, nhờ vả bao tầng quan hệ mới biết được hắn trên chiến trường bị thương, hơn nữa còn rất nghiêm trọng.   Ta vứt bỏ xiềng xích của thế gia đại tộc, bất chấp tất cả mà chạy tới biên cương, chỉ vì hắn mà lần đầu tiên làm điều trái kinh động lễ pháp.   Nào ngờ lại nhìn thấy hắn nắm tay một cô nương khác, dưới ánh trăng thề thốt tình lời:   “A Tương, ta vốn không thích cái kẻ cổ hủ vô vị kia, Thôi Ngọc Ninh. Trên đời này, tùy tiện tìm một người đều có thể là Thôi Ngọc Ninh, chỉ có nàng, Tiêu Lan Tương, mới là độc nhất vô nhị.”   Ta cúi xuống nhìn bọc hành lý, bên trong là chiếc áo bào vân nhạn mà ta mất nửa năm mới thêu xong, liền tiện tay ném nó cho một kẻ ăn mày bên đường.   Về sau, hắn với gương mặt đầy vết nứt đau thương, quỳ gối trước ta, khóc như một đứa trẻ lạc đường:   “A Ninh, ta đã cướp lại áo bào vốn dĩ nàng muốn tặng cho ta, nàng đừng thành thân với hắn, có được không?”

  • 6. Sau khi chồng tôi livestream tỏ vẻ lạnh nhạt, tôi bị cộng đồng mạng mỉa mai

    Tác giả:

    Thể loại: nu-cuong, va-mat, he, hien-dai, nguoc-nu, tra-thu, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 6

    Lượt xem: 4,103

    Mô tả: Khi tôi đi chơi với bạn thân, chúng tôi đã chụp ảnh chung rồi cùng đăng lên vòng bạn bè. Nhưng sau đó tôi lại phát hiện Chu Minh là người đầu tiên thả tim cho cô ấy. Tôi chờ mãi, chờ mãi mà vẫn không thấy anh ta thả tim cho mình. Tôi chợt bừng tỉnh, bắt đầu lật xem từng bài đăng trong vòng bạn bè, rồi tôi phát hiện ra đã lâu lắm rồi anh ta không còn thả tim cho tôi nữa. Lợi dụng lúc anh ta vừa về nhà tắm, tôi lén mở điện thoại của anh ta ra, nhưng lại phát hiện mật khẩu điện thoại đã không còn là ngày sinh nhật của tôi.

  • 7. NGỌC CHÂU SÁNG GIỮA MÙA ĐÔNG

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, va-mat, he, nguoc-nu, tra-thu, chua-lanh, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 20

    Lượt xem: 2,427

    Mô tả: Mười sáu tuổi năm ấy, ta nhặt được một thư sinh hấp hối trên bờ biển.   Ta cõng hắn từ quỷ môn quan trở về nhân gian bằng từng ngụm cháo loãng.   Ta nuôi hắn, che chở cho hắn. Vì hắn mà nhảy xuống biển sâu, không biết mệt mỏi mò ngọc trai.   Trong thôn, Triệu đại nương cười chê ta:   “Cái kẻ mười ngón tay chẳng từng chạm nước xuân ấy có đáng để ngươi khổ thế sao? Ngươi dốc hết tim gan cung phụng hắn, cẩn thận rồi cũng chỉ uổng công, như múc nước bằng giỏ tre thôi!”   Ta chỉ lắc đầu, vẫn cam tâm tình nguyện như lúc ban đầu.   Ta có tư tâm. Ta muốn có một mái nhà. Muốn cùng hắn bình bình an an sống qua ngày.   Ta vét cạn cả biển, đem viên trân châu lớn nhất dâng tặng hắn.   Đổi lại, trước mặt bao người, hắn chỉ cho ta sự lạnh lẽo cùng chán ghét:   “Thân phận nữ tử mò ngọc hèn mọn thấp kém, sao có thể giúp đỡ ta, bảo hộ ta trên con đường làm quan?”   “Nếu ngươi biết điều, chờ đến ngày ta quyền cao chức trọng, sẽ ban cho ngươi một vị trí thiếp thất.”   Ta nắm lấy viên châu vốn lẽ ra là tín vật định tình, khẽ bật cười lạnh.   Vị trí thiếp thất, ta không cần.   Hắn? Ta cũng không cần nữa.

  • 8. Ninh Khê

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 8

    Lượt xem: 3,429

    Mô tả: Kiếp trước ta bụng mang dạ chửa xuất hiện trước cổng lớn của Bùi gia. Nhìn Bùi Uẩn chi lan ngọc thụ, ta vừa thấp thỏm vừa mừng rỡ. "Thế tử, ta có thai rồi, đứa con là của ngài." Ta đã như nguyện trở thành Bùi thiếu phu nhân. Mọi người đều nói ta tốt số. Họ không biết, từ sau đó, Bùi Uẩn chưa từng bước vào phòng ta thêm lần nào. Mãi sau này ta mới biết, vốn dĩ hắn sắp thành hôn rồi, ngay ngày thứ hai sau khi ta đến cửa. Sống lại một đời, Bùi Uẩn đang đứng thẳng tắp ở trước mặt ta. Chưa kịp để ta mở lời, hắn đột nhiên giật lấy tín vật trong tay ta, lạnh lùng ghé sát tai ta: "Không được nói đứa nhỏ là của ta." "Đời này, ta sẽ không cưới ngươi." Lúc này ta mới biết, ra là hắn cũng được sống lại. Cũng tốt, đời này, ta cũng không hề muốn gả cho hắn nữa.

  • 9. Thái tử thiên giới là ai do ta quyết định

    Tác giả:

    Thể loại: trong-sinh, va-mat, tra-thu, tien-hiep, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 473

    Mô tả: Thái tử Thiên giới phải lòng một hoa yêu có dung mạo tương tự ta đến bảy phần, muốn từ hôn với ta.   Thiên đế nổi giận, nhốt hắn tại động băng lạnh lẽo sống năm trăm năm.   Chờ tới khi hắn được thả ra, tiểu hoa yêu kia đã hồn phi phách tán.   Hắn giải khai phong ấn vực trấn ma mà nhiều thế hệ mà Nguyệt tộc ta đã trấn thủ, toàn tộc ta không ai sống sót, thiên giới đại loạn!   “Ngữ Phù đã chết, ta muốn tất cả các ngươi phải đền mạng cho nàng!”   Đời này trùng sinh, ta nói với Thiên đế, “Thái tử si tình, chi bằng chúng ta thành toàn cho hắn và hoa yêu song túc song phi.”   (*) Song túc song phi: Yêu nhau thắm thiết không xa rời.   Hắn tưởng hắn chính là Thái tử Thiên giới, hắn cưới ai thì người đó sẽ là Thái tử phi, không hề ngờ đến thật ra là ta ủng hộ ai, người đó mới có thể ngồi trên đế vị an ổn.

  • 10. Cả anh và chó, tôi đều không thể chấp nhận

    Tác giả:

    Thể loại: nu-cuong, va-mat, he, hien-dai, nguoc-nu, tra-thu, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 8,136

    Mô tả: Hạ Cảnh Thâm nói tôi phải chấp nhận con chó của anh ta thì mới có tư cách ở bên anh ta. Một con chó thôi mà, có gì mà tôi không thể chấp nhận được? Sau khi ở bên Hạ Cảnh Thâm, tôi coi con chó của anh ta như con đẻ, nó cắn tay tôi đầy vết thương, tôi không chút oán than. Con chó của anh ta sợ mèo, tôi đành nén đau gửi con mèo tôi nuôi năm năm về quê. Ngay cả bạn bè của Hạ Cảnh Thâm cũng không nhịn được trêu chọc: "Anh Thâm không phải tìm bạn gái mà là tìm người trông chó." Về điều này, Hạ Cảnh Thâm chỉ cười, không hề phản bác. Cho đến một lần, con chó của anh ta bất ngờ đi lạc. Hạ Cảnh Thâm giận dữ tột độ, không nói không rằng tát tôi một cái. "Nếu Nguyên Bảo có chuyện gì, tôi sẽ bắt cô phải đền mạng!" Đêm mưa xối xả, anh ta đuổi tôi, người vừa sẩy thai ra khỏi nhà. Anh ta tuyên bố nếu tôi không tìm thấy con chó thì đừng bao giờ trở về gặp anh ta nữa. Tôi dầm mưa tìm kiếm suốt cả đêm, ướt sũng người. Khi trở về nhà, tôi vô tình nghe thấy Hạ Cảnh Thâm nói chuyện điện thoại với người khác. "Nguyên Bảo là thứ kỷ niệm duy nhất Tuyết Uyển để lại cho tôi." "Ban đầu tôi ở bên Chu Mộ Từ là vì cô ta là người tận tâm nhất trong số nhiều người được chọn để chăm sóc Nguyên Bảo, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ đến thế thôi, bỏ thì bỏ." "Chỉ là một người giúp việc thôi mà, tôi đau lòng gì chứ?" Tôi chợt nhận ra hình như tôi thật sự không thể chấp nhận nổi con chó này nữa.

  • 11. Túc Duyên

    Tác giả:

    Thể loại: co-dai, nu-cuong, nguoc-nam, tra-thu, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 7

    Lượt xem: 1,042

    Mô tả: Từ trước đến nay, tiểu quận vương là người rất coi trọng thể diện, dẫu có yêu thương đến mấy cũng không quên nhắc nhở thân phận của ta.   Vào ngày yến tiệc mùa xuân, Huyện chúa vốn ái mộ tiểu quận vương cố ý khiến ta bị hủy dung.   Tiểu quận vương lại nói: “Chỉ là một nô tỳ mà thôi, dẫu có đánh mắng hay bán đi, chỉ cần Huyện chúa vui vẻ là được.”   Nỗi đau đớn của ta chẳng thắng nổi thể diện của hắn, ta đau lòng rời khỏi phủ quận vương.   Thế nhưng, tiểu quận vương lại lật tung cả Đại Sở để tìm ta.   Ta cười nhạt: “Đã bỏ lỡ, chớ cưỡng cầu.”

  • 12. Cơn Mưa Đúng Lúc

    Tác giả:

    Thể loại: ngon-tinh, do-thi, nu-cuong, va-mat, hien-dai, nguoc, hoc-duong, guong-vo-khong-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 5

    Lượt xem: 839

    Mô tả: Kỳ Hàn là một vị công tử hào hoa nổi tiếng.   Anh đối xử rất tốt với mọi cô bạn gái, họ muốn gì anh cho nấy.   Trừ việc kết h//ôn.   Ai cũng biết, anh ch//ia t//ay mối tình đầu, đến nay vẫn chưa cam lòng.   Không thể tiến đến bước đó với bất kỳ cô gái nào khác.   Tháng thứ năm tôi ở bên anh, gia đình thúc giục rất gấp.   Tôi đành phải t//ừ b//iệt anh: "Nghe nói mối tình đầu của anh sắp về rồi, chúc mừng nhé."   Anh cười: "Ừm."   Tối hôm đó, bạn bè tổ chức tiệc độc thân cho anh.   Bữa tiệc rất lớn, cũng rất náo nhiệt, bỗng có người nhắc đến tôi: "Anh Kỳ, hình như em vừa thấy Trình Sanh, bên cạnh còn có một người đàn ông, khá đẹp trai."   Lời vừa dứt, mọi người đều b//àn t//án xôn xao.   Kỳ Hàn lại đột nhiên nổi giận, dụi tắt điếu thuốc trong tay, cười lạnh: "Người nói muốn ở bên nhau là cô ấy, người đòi ch//ia t//ay cũng là cô ấy."

Nguyệt Hạ Thê Thê
Hoàn thành

Nguyệt Hạ Thê Thê

Ta là nhị tiểu thư của tri phủ Liễu Châu, cũng là kỹ nữ xinh đẹp nhất trong nghệ phường. Năm Vĩnh Thành thứ 2, ta cứu một thiếu niên toàn thân đầy máu. Trong đêm tối, hắn cầm đao kề cổ ta, ép ta cứu hắn. Nhưng đợi kẻ thù của hắn chạy qua cửa, hắn lại ngã lăn ra bất tỉnh. Ta cầm thanh kiếm vẫn thường dùng múa, vốn định một nhát đâm chết hắn. Nhưng mà... hắn thật sự quá đẹp trai. Ta vốn ham sắc, liền kéo hắn vào nhà. Hắn bị thương ở mắt, ta dứt khoát lột sạch, khám từ đầu đến chân.

466
5 chương
Bán Con: Đứa Con Hận Mẹ.
Hoàn thành

Bán Con: Đứa Con Hận Mẹ.

Cậu chìm trong sự tức giận của bản thân, trong khi bà đã đứng dậy. Cậu ngay lập tức tát vào mặt của bà, mang theo sự phẫn nộ nói: “Câm! Tôi không muốn nghe một lời nào nữa. Bây giờ hãy mau cút khỏi đây, nếu không tôi sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t bà!” “Không. Mẹ sẽ không rời khỏi đây cho tới khi con tha thứ cho mẹ, con à. Mẹ thật sự xin lỗi...”

41
3 chương
Lâm Chi
Hoàn thành

Lâm Chi

Khi đoạn video tôi bị Hứa Dã Trì dụ dỗ để "khai trai" lan truyền khắp trường, tôi hoàn toàn thân bại danh liệt. Nhà trường khuyên tôi nên thôi học, quyền bảo lưu học thạc sĩ cũng bị hủy bỏ. Thậm chí có người còn chặn đường tôi để hỏi giá. "Cha là kẻ quấy rối, con gái cũng lăng loàn, đúng là cha nào con nấy, ha ha." "Suốt ngày giả bộ trong sáng, càng nhìn dịu dàng ít nói thì càng chơi bời phóng túng." Khi tôi chạy đi tìm Hứa Dã Trì, trong phòng riêng toàn là tiếng trêu chọc của đám anh em hắn: "Chiêu này ác thật, video được tung ra đúng vào ngày cuối cùng của thời gian công khai [bảo lưu học thạc sĩ] của cô ta, cắt đứt luôn con đường học vấn của cô ta." "Chắc giờ cô ta vẫn nghĩ anh Trì thích cô ta." "Anh Trì đóng kịch ba năm rồi, định khi nào thì vạch mặt cô ta đây?" Hứa Dã Trì lười nhác cười khẩy: "Chắc là ngày Lâm Trí trở về, tôi muốn tạo cho cô ấy một bất ngờ. Những việc cha cô ta đã làm sai với Lâm Trí, luôn phải có người gánh chịu."

684
10 chương
TRUY THÊ
Hoàn thành

TRUY THÊ

Ta và Hạ Liên Trinh là thanh mai trúc mã, đã được đính hôn từ trong nôi.   Hắn ra trận chinh chiến, liên tiếp viết cho ta hơn mười phong thư, chẳng hề che giấu nỗi nhớ thương vấn vít, triền miên.   Thế nhưng nửa năm sau, hắn bặt vô âm tín.    Ta ngày đêm bất an, nhờ vả bao tầng quan hệ mới biết được hắn trên chiến trường bị thương, hơn nữa còn rất nghiêm trọng.   Ta vứt bỏ xiềng xích của thế gia đại tộc, bất chấp tất cả mà chạy tới biên cương, chỉ vì hắn mà lần đầu tiên làm điều trái kinh động lễ pháp.   Nào ngờ lại nhìn thấy hắn nắm tay một cô nương khác, dưới ánh trăng thề thốt tình lời:   “A Tương, ta vốn không thích cái kẻ cổ hủ vô vị kia, Thôi Ngọc Ninh. Trên đời này, tùy tiện tìm một người đều có thể là Thôi Ngọc Ninh, chỉ có nàng, Tiêu Lan Tương, mới là độc nhất vô nhị.”   Ta cúi xuống nhìn bọc hành lý, bên trong là chiếc áo bào vân nhạn mà ta mất nửa năm mới thêu xong, liền tiện tay ném nó cho một kẻ ăn mày bên đường.   Về sau, hắn với gương mặt đầy vết nứt đau thương, quỳ gối trước ta, khóc như một đứa trẻ lạc đường:   “A Ninh, ta đã cướp lại áo bào vốn dĩ nàng muốn tặng cho ta, nàng đừng thành thân với hắn, có được không?”

4574
10 chương
Sau khi chồng tôi livestream tỏ vẻ lạnh nhạt, tôi bị cộng đồng mạng mỉa mai
Hoàn thành

Sau khi chồng tôi livestream tỏ vẻ lạnh nhạt, tôi bị cộng đồng mạng mỉa mai

Khi tôi đi chơi với bạn thân, chúng tôi đã chụp ảnh chung rồi cùng đăng lên vòng bạn bè. Nhưng sau đó tôi lại phát hiện Chu Minh là người đầu tiên thả tim cho cô ấy. Tôi chờ mãi, chờ mãi mà vẫn không thấy anh ta thả tim cho mình. Tôi chợt bừng tỉnh, bắt đầu lật xem từng bài đăng trong vòng bạn bè, rồi tôi phát hiện ra đã lâu lắm rồi anh ta không còn thả tim cho tôi nữa. Lợi dụng lúc anh ta vừa về nhà tắm, tôi lén mở điện thoại của anh ta ra, nhưng lại phát hiện mật khẩu điện thoại đã không còn là ngày sinh nhật của tôi.

4103
6 chương
NGỌC CHÂU SÁNG GIỮA MÙA ĐÔNG
Hoàn thành

NGỌC CHÂU SÁNG GIỮA MÙA ĐÔNG

Mười sáu tuổi năm ấy, ta nhặt được một thư sinh hấp hối trên bờ biển.   Ta cõng hắn từ quỷ môn quan trở về nhân gian bằng từng ngụm cháo loãng.   Ta nuôi hắn, che chở cho hắn. Vì hắn mà nhảy xuống biển sâu, không biết mệt mỏi mò ngọc trai.   Trong thôn, Triệu đại nương cười chê ta:   “Cái kẻ mười ngón tay chẳng từng chạm nước xuân ấy có đáng để ngươi khổ thế sao? Ngươi dốc hết tim gan cung phụng hắn, cẩn thận rồi cũng chỉ uổng công, như múc nước bằng giỏ tre thôi!”   Ta chỉ lắc đầu, vẫn cam tâm tình nguyện như lúc ban đầu.   Ta có tư tâm. Ta muốn có một mái nhà. Muốn cùng hắn bình bình an an sống qua ngày.   Ta vét cạn cả biển, đem viên trân châu lớn nhất dâng tặng hắn.   Đổi lại, trước mặt bao người, hắn chỉ cho ta sự lạnh lẽo cùng chán ghét:   “Thân phận nữ tử mò ngọc hèn mọn thấp kém, sao có thể giúp đỡ ta, bảo hộ ta trên con đường làm quan?”   “Nếu ngươi biết điều, chờ đến ngày ta quyền cao chức trọng, sẽ ban cho ngươi một vị trí thiếp thất.”   Ta nắm lấy viên châu vốn lẽ ra là tín vật định tình, khẽ bật cười lạnh.   Vị trí thiếp thất, ta không cần.   Hắn? Ta cũng không cần nữa.

2427
20 chương
Ninh Khê
Hoàn thành

Ninh Khê

Kiếp trước ta bụng mang dạ chửa xuất hiện trước cổng lớn của Bùi gia. Nhìn Bùi Uẩn chi lan ngọc thụ, ta vừa thấp thỏm vừa mừng rỡ. "Thế tử, ta có thai rồi, đứa con là của ngài." Ta đã như nguyện trở thành Bùi thiếu phu nhân. Mọi người đều nói ta tốt số. Họ không biết, từ sau đó, Bùi Uẩn chưa từng bước vào phòng ta thêm lần nào. Mãi sau này ta mới biết, vốn dĩ hắn sắp thành hôn rồi, ngay ngày thứ hai sau khi ta đến cửa. Sống lại một đời, Bùi Uẩn đang đứng thẳng tắp ở trước mặt ta. Chưa kịp để ta mở lời, hắn đột nhiên giật lấy tín vật trong tay ta, lạnh lùng ghé sát tai ta: "Không được nói đứa nhỏ là của ta." "Đời này, ta sẽ không cưới ngươi." Lúc này ta mới biết, ra là hắn cũng được sống lại. Cũng tốt, đời này, ta cũng không hề muốn gả cho hắn nữa.

3429
8 chương
Thái tử thiên giới là ai do ta quyết định
Hoàn thành

Thái tử thiên giới là ai do ta quyết định

Thái tử Thiên giới phải lòng một hoa yêu có dung mạo tương tự ta đến bảy phần, muốn từ hôn với ta.   Thiên đế nổi giận, nhốt hắn tại động băng lạnh lẽo sống năm trăm năm.   Chờ tới khi hắn được thả ra, tiểu hoa yêu kia đã hồn phi phách tán.   Hắn giải khai phong ấn vực trấn ma mà nhiều thế hệ mà Nguyệt tộc ta đã trấn thủ, toàn tộc ta không ai sống sót, thiên giới đại loạn!   “Ngữ Phù đã chết, ta muốn tất cả các ngươi phải đền mạng cho nàng!”   Đời này trùng sinh, ta nói với Thiên đế, “Thái tử si tình, chi bằng chúng ta thành toàn cho hắn và hoa yêu song túc song phi.”   (*) Song túc song phi: Yêu nhau thắm thiết không xa rời.   Hắn tưởng hắn chính là Thái tử Thiên giới, hắn cưới ai thì người đó sẽ là Thái tử phi, không hề ngờ đến thật ra là ta ủng hộ ai, người đó mới có thể ngồi trên đế vị an ổn.

473
7 chương
Cả anh và chó, tôi đều không thể chấp nhận
Hoàn thành

Cả anh và chó, tôi đều không thể chấp nhận

Hạ Cảnh Thâm nói tôi phải chấp nhận con chó của anh ta thì mới có tư cách ở bên anh ta. Một con chó thôi mà, có gì mà tôi không thể chấp nhận được? Sau khi ở bên Hạ Cảnh Thâm, tôi coi con chó của anh ta như con đẻ, nó cắn tay tôi đầy vết thương, tôi không chút oán than. Con chó của anh ta sợ mèo, tôi đành nén đau gửi con mèo tôi nuôi năm năm về quê. Ngay cả bạn bè của Hạ Cảnh Thâm cũng không nhịn được trêu chọc: "Anh Thâm không phải tìm bạn gái mà là tìm người trông chó." Về điều này, Hạ Cảnh Thâm chỉ cười, không hề phản bác. Cho đến một lần, con chó của anh ta bất ngờ đi lạc. Hạ Cảnh Thâm giận dữ tột độ, không nói không rằng tát tôi một cái. "Nếu Nguyên Bảo có chuyện gì, tôi sẽ bắt cô phải đền mạng!" Đêm mưa xối xả, anh ta đuổi tôi, người vừa sẩy thai ra khỏi nhà. Anh ta tuyên bố nếu tôi không tìm thấy con chó thì đừng bao giờ trở về gặp anh ta nữa. Tôi dầm mưa tìm kiếm suốt cả đêm, ướt sũng người. Khi trở về nhà, tôi vô tình nghe thấy Hạ Cảnh Thâm nói chuyện điện thoại với người khác. "Nguyên Bảo là thứ kỷ niệm duy nhất Tuyết Uyển để lại cho tôi." "Ban đầu tôi ở bên Chu Mộ Từ là vì cô ta là người tận tâm nhất trong số nhiều người được chọn để chăm sóc Nguyên Bảo, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ đến thế thôi, bỏ thì bỏ." "Chỉ là một người giúp việc thôi mà, tôi đau lòng gì chứ?" Tôi chợt nhận ra hình như tôi thật sự không thể chấp nhận nổi con chó này nữa.

8136
7 chương
Túc Duyên
Hoàn thành

Túc Duyên

Từ trước đến nay, tiểu quận vương là người rất coi trọng thể diện, dẫu có yêu thương đến mấy cũng không quên nhắc nhở thân phận của ta.   Vào ngày yến tiệc mùa xuân, Huyện chúa vốn ái mộ tiểu quận vương cố ý khiến ta bị hủy dung.   Tiểu quận vương lại nói: “Chỉ là một nô tỳ mà thôi, dẫu có đánh mắng hay bán đi, chỉ cần Huyện chúa vui vẻ là được.”   Nỗi đau đớn của ta chẳng thắng nổi thể diện của hắn, ta đau lòng rời khỏi phủ quận vương.   Thế nhưng, tiểu quận vương lại lật tung cả Đại Sở để tìm ta.   Ta cười nhạt: “Đã bỏ lỡ, chớ cưỡng cầu.”

1042
7 chương
Cơn Mưa Đúng Lúc
Hoàn thành

Cơn Mưa Đúng Lúc

Kỳ Hàn là một vị công tử hào hoa nổi tiếng.   Anh đối xử rất tốt với mọi cô bạn gái, họ muốn gì anh cho nấy.   Trừ việc kết h//ôn.   Ai cũng biết, anh ch//ia t//ay mối tình đầu, đến nay vẫn chưa cam lòng.   Không thể tiến đến bước đó với bất kỳ cô gái nào khác.   Tháng thứ năm tôi ở bên anh, gia đình thúc giục rất gấp.   Tôi đành phải t//ừ b//iệt anh: "Nghe nói mối tình đầu của anh sắp về rồi, chúc mừng nhé."   Anh cười: "Ừm."   Tối hôm đó, bạn bè tổ chức tiệc độc thân cho anh.   Bữa tiệc rất lớn, cũng rất náo nhiệt, bỗng có người nhắc đến tôi: "Anh Kỳ, hình như em vừa thấy Trình Sanh, bên cạnh còn có một người đàn ông, khá đẹp trai."   Lời vừa dứt, mọi người đều b//àn t//án xôn xao.   Kỳ Hàn lại đột nhiên nổi giận, dụi tắt điếu thuốc trong tay, cười lạnh: "Người nói muốn ở bên nhau là cô ấy, người đòi ch//ia t//ay cũng là cô ấy."

839
5 chương