Thông tin truyện: CẢ TUỔI THƠ ĂN RAU LUỘC, VÌ MẸ NÓI TÔI DỊ ỨNG VỚI ĐỒ ĂN CỦA EM TRAI
Tiêu đềCẢ TUỔI THƠ ĂN RAU LUỘC, VÌ MẸ NÓI TÔI DỊ ỨNG VỚI ĐỒ ĂN CỦA EM TRAI
Mô tảTôi là người có cơ địa cực kỳ dễ dị ứng.   Lần đầu tiên đến nhà bạn trai ăn cơm, anh ấy đưa cho mẹ mình một tờ giấy A4.   “Duệ Duệ bị dị ứng với hải sản, xoài, dâu tây, trứng, sữa, thịt bò, thịt cừu… mẹ nấu ăn nhớ đừng cho vào nhé.”   Nhưng mà danh sách dị ứng thật sự quá dài, mãi đến sau bữa cơm mẹ anh ấy mới sực nhớ ra.   “Lúc nãy trong rau xào có cho một thìa dầu hào, Duệ Duệ, con có thấy khó chịu không?”   Trong ánh mắt đầy lo lắng của hai mẹ con họ, tôi từ từ lắc đầu.   “Không ạ… nhưng chẳng phải con bị dị ứng hải sản sao…”   Đó là những gì ba mẹ tôi đã nói với tôi từ nhỏ. Cũng vì thế mà từ bé đến lớn, phần ăn của tôi chỉ có rau luộc, còn các món thịt cá đều bày trước mặt em trai tôi.   Tôi thường xuyên bị em trai cười nhạo — “Chị đúng là sinh ra không có phúc ăn.”   Nhưng tôi vẫn không cam tâm. Sau một thời gian chuẩn bị tâm lý rất lâu…   Tôi lần lượt uống một ly sữa, ăn một miếng xoài, thử một miếng bò bít tết thật lớn…   Không phản ứng gì cả. Thật sự không có phản ứng gì cả.   Tôi không kìm được mà bật khóc.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem4,528
Số chương6
Thể loạiNữ Cường, Vả Mặt, Hiện Đại, Trả Thù, Gia Đình, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1129/8/20252260
Chương 2229/8/20257080
Chương 3329/8/20257580
Chương 4429/8/20257180
Chương 5529/8/20258750
Chương 6629/8/20251,2410
CẢ TUỔI THƠ ĂN RAU LUỘC, VÌ MẸ NÓI TÔI DỊ ỨNG VỚI ĐỒ ĂN CỦA EM TRAI

CẢ TUỔI THƠ ĂN RAU LUỘC, VÌ MẸ NÓI TÔI DỊ ỨNG VỚI ĐỒ ĂN CỦA EM TRAI

CẢ TUỔI THƠ ĂN RAU LUỘC, VÌ MẸ NÓI TÔI DỊ ỨNG VỚI ĐỒ ĂN CỦA EM TRAI
4528
Lượt xem
6
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
00:18 29/08/2025

Mô tả

Tôi là người có cơ địa cực kỳ dễ dị ứng.

Lần đầu tiên đến nhà bạn trai ăn cơm, anh ấy đưa cho mẹ mình một tờ giấy A4.

“Duệ Duệ bị dị ứng với hải sản, xoài, dâu tây, trứng, sữa, thịt bò, thịt cừu… mẹ nấu ăn nhớ đừng cho vào nhé.”

Nhưng mà danh sách dị ứng thật sự quá dài, mãi đến sau bữa cơm mẹ anh ấy mới sực nhớ ra.

“Lúc nãy trong rau xào có cho một thìa dầu hào, Duệ Duệ, con có thấy khó chịu không?”

Trong ánh mắt đầy lo lắng của hai mẹ con họ, tôi từ từ lắc đầu.

“Không ạ… nhưng chẳng phải con bị dị ứng hải sản sao…”

Đó là những gì ba mẹ tôi đã nói với tôi từ nhỏ. Cũng vì thế mà từ bé đến lớn, phần ăn của tôi chỉ có rau luộc, còn các món thịt cá đều bày trước mặt em trai tôi.

Tôi thường xuyên bị em trai cười nhạo — “Chị đúng là sinh ra không có phúc ăn.”

Nhưng tôi vẫn không cam tâm. Sau một thời gian chuẩn bị tâm lý rất lâu…

Tôi lần lượt uống một ly sữa, ăn một miếng xoài, thử một miếng bò bít tết thật lớn…

Không phản ứng gì cả. Thật sự không có phản ứng gì cả.

Tôi không kìm được mà bật khóc.