Thông tin truyện: Chú Rể Không Phải Là Anh
Tiêu đềChú Rể Không Phải Là Anh
Mô tảTại buổi họp lớp, tôi lại một lần nữa trở thành trung tâm của mọi cuộc trò chuyện. Chẳng ai bỏ qua câu hỏi quen thuộc: “Bao giờ thì cưới?” Tôi chỉ mỉm cười, thong thả rút ra những tấm thiệp cưới, nhẹ nhàng phát cho từng người có mặt trong phòng. “Mọi người thật biết chọn lúc đấy! Đúng dịp nghỉ lễ mùng Một tháng Năm, nhớ đến góp vui nhé!” Đám bạn bè xung quanh tôi ngỡ ngàng rồi rối rít chúc mừng, ánh mắt đồng loạt chuyển sang phía người đàn ông đứng sau lưng tôi. “Hai người bên nhau hơn bảy năm rồi, cuối cùng cũng có kết quả rồi.” Thế nhưng, điều khiến tôi bất ngờ là vẻ mặt Kiều Khang đột ngột trở nên u ám. Anh ta mạnh tay đặt cốc rượu xuống bàn, giọng nói chợt lạnh lùng: “Tống Ngọc, em coi chuyện giục cưới là trò đùa à?” Không khí trong phòng bỗng chốc trở nên căng thẳng, mọi ánh mắt quay về phía chúng tôi, im lặng như đang chờ đợi một câu trả lời. Tôi bước lại gần, lặng lẽ đặt tấm thiệp cưới trước mặt anh ta. Giọng nói tôi vẫn bình thản, nhưng bên trong là sự dứt khoát không thể thay đổi: “Xin lỗi, tôi chưa từng nói chú rể là anh đâu.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,068
Số chương13
Thể loạiHiện Đại, Ngôn Tình, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20251990
Chương 2Chương 217/4/20251830
Chương 3Chương 317/4/20251800
Chương 4Chương 417/4/20251830
Chương 5Chương 517/4/20251660
Chương 6Chương 617/4/20251570
Chương 7Chương 717/4/20251520
Chương 8Chương 817/4/20251600
Chương 9Chương 917/4/20251470
Chương 10Chương 1017/4/20251470
Chương 11Chương 1117/4/20251380
Chương 12Chương 1217/4/20251350
Chương 13Chương 1317/4/20251200
Chú Rể Không Phải Là Anh

Chú Rể Không Phải Là Anh

Chú Rể Không Phải Là Anh
2068
Lượt xem
13
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
21:05 25/09/2025

Mô tả

Tại buổi họp lớp, tôi lại một lần nữa trở thành trung tâm của mọi cuộc trò chuyện.

Chẳng ai bỏ qua câu hỏi quen thuộc: “Bao giờ thì cưới?”

Tôi chỉ mỉm cười, thong thả rút ra những tấm thiệp cưới, nhẹ nhàng phát cho từng người có mặt trong phòng.

“Mọi người thật biết chọn lúc đấy! Đúng dịp nghỉ lễ mùng Một tháng Năm, nhớ đến góp vui nhé!”

Đám bạn bè xung quanh tôi ngỡ ngàng rồi rối rít chúc mừng, ánh mắt đồng loạt chuyển sang phía người đàn ông đứng sau lưng tôi.

“Hai người bên nhau hơn bảy năm rồi, cuối cùng cũng có kết quả rồi.”

Thế nhưng, điều khiến tôi bất ngờ là vẻ mặt Kiều Khang đột ngột trở nên u ám. Anh ta mạnh tay đặt cốc rượu xuống bàn, giọng nói chợt lạnh lùng:

“Tống Ngọc, em coi chuyện giục cưới là trò đùa à?”

Không khí trong phòng bỗng chốc trở nên căng thẳng, mọi ánh mắt quay về phía chúng tôi, im lặng như đang chờ đợi một câu trả lời.

Tôi bước lại gần, lặng lẽ đặt tấm thiệp cưới trước mặt anh ta. Giọng nói tôi vẫn bình thản, nhưng bên trong là sự dứt khoát không thể thay đổi:

“Xin lỗi, tôi chưa từng nói chú rể là anh đâu.”