Buổi họp lớp hằng năm đã không còn là dịp đơn giản để gặp lại bạn bè, mà dường như đã trở thành một cuộc hội ngộ mà ai cũng mong chờ để nghe câu hỏi quen thuộc: "Khi nào mới thấy rượu mừng của Tống Ngọc và Kiều Khang?"Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chúng tôi đã yêu nhau gần bảy năm, nhưng điều đó chẳng thể khiến mọi người thôi tò mò về việc tại sao chưa thấy đám cưới. Và vì vậy, khi tôi đứng lên thông báo ngày cưới trong buổi họp lớp năm nay, mọi người đều ngạc nhiên. Khuôn mặt ai cũng biểu lộ sự bất ngờ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Trong không khí ngập tràn lời chúc mừng, khi tôi chuẩn bị đưa thiệp mời cho Kiều Khang, tôi còn lưỡng lự, không biết có nên trao cho anh ta không, thì anh ta bất ngờ lên tiếng, giọng lạnh lùng, thậm chí có chút giận dữ.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tôi đã bao giờ đồng ý kết hôn với cô chưa? Tống Ngọc, cô đang giở trò gì thế? Cô nghĩ tôi sẽ đồng ý cưới cô kiểu này sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lập tức, không gian trở nên im lặng, sự căng thẳng lan tỏa trong căn phòng. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía chúng tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tống Ngọc, tôi đã nói rõ rồi, không kết hôn là không kết hôn. Cô đang làm gì thế? Cô càng làm vậy chỉ khiến tôi càng ghét cô thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời anh ta đầy sự giận dữ, như muốn bùng nổ. Anh ta tiếp tục:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nếu cô còn rảnh rỗi để chơi trò này, chi bằng đợi thêm hai năm nữa xem sao!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tôi nhìn anh ta, không chút bối rối, chỉ khẽ mỉm cười. Đôi mắt tôi như lạnh băng, không chút dao động.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Kiều Khang, anh có thể nhìn cho kỹ xem.” Tôi từ từ mở tấm thiệp mời trong tay ra, rồi lạnh lùng nói:Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chú rể không phải là anh.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Lời tôi vừa dứt, tất cả mọi người bắt đầu mở thiệp mời và trao đổi ánh mắt, những câu xì xào bắt đầu vang lên.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Ơ, không phải là Kiều Khang sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Phương Dực… cái tên này hình như quen quá.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Chắc Tiểu Ngọc đang đùa với chúng ta thôi, làm sao mà thay đổi nhanh thế được?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiều Khang không kìm nổi cơn tức giận, giật mạnh tấm thiệp mời từ tay tôi. Sau khi nhìn kỹ tên chú rể, anh ta vò nát tờ thiệp rồi quăng mạnh về phía tôi.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cô muốn làm gì đây? Nếu đã diễn thì phải diễn cho trọn vẹn chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Không khí trong phòng càng lúc càng căng thẳng, hai người bạn học vội vã đứng ra can ngăn, cố gắng hòa giải.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Lại gì nữa đây? Hai người lúc nào cũng cãi nhau như vậy?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tống Ngọc, dù có giận thì cũng phải đúng lúc, đúng chỗ chứ? Cô làm vậy sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của hai người đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Kiều Khang, anh cũng đừng nóng vội. Bao năm qua, Tống Ngọc đối xử với anh thế nào mọi người đều rõ. Có lẽ cô ấy quá muốn kết hôn, quá muốn có một mái ấm cùng anh thôi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Kiều Khang hất tay bạn học ra, siết chặt nắm đấm, các ngón tay anh ta trắng bệch vì cơn giận. Cả người anh ta rung lên vì tức giận.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Tống Ngọc, cô nghĩ tôi không biết à? Cô cố tình tạo ra trò này để ép tôi phải nhận lời, ép tôi phải đồng ý cô sao?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net