Thông tin truyện: CỎ MỤC HÓA THÀNH ĐOM ĐÓM, GIÓ MÁT ĐẾN RỒI!
Tiêu đềCỎ MỤC HÓA THÀNH ĐOM ĐÓM, GIÓ MÁT ĐẾN RỒI!
Mô tả(Văn án)   Tin tức Hứa Phi Mặc được thăng chức đến Túc Châu được thông báo cho tất cả mọi người.    Duy chỉ có vị hôn thê của huynh ấy là ta bị giấu nhẹm.     Huynh ấy chê ta ngốc nghếch, chê ta cứ mãi quấn lấy huynh ấy.    "Lần này được thăng chức, nhờ có Từ tiền bối ở Khúc Châu tiến cử, nhất định phải đến cảm tạ."     "Chúc Tiểu Huỳnh? Không cần báo cho nàng đâu, nàng như con chó vậy, tự sẽ ngửi được mùi mà mò đến Túc Châu thôi."     Ta tình cờ nghe được một đoạn như thế, quay về nhà lòng hớn hở, bắt đầu thu dọn chiếc túi nhỏ đầy hoa của mình.     Trước kia luôn là huynh ấy bỏ rơi ta, lần này ta muốn đi trước, đợi sẵn huynh ấy ở Túc Châu.     Đến lúc Hứa Phi Mặc tới nơi, nhìn thấy một Tiểu Huỳnh thông minh như ta, nhất định sẽ ngớ người ra cho mà xem!     Nhưng đến hôm sau, khi thuyền phu hỏi ta muốn đi đâu, ta gãi đầu, lại không nhớ ra được.     Túc Châu? Khúc Châu? Hay là Tô Châu?     Thuyền phu sốt ruột gãi tai, chuẩn bị đuổi ta xuống.     Ta sợ ông ấy sẽ mắng ta như Hứa Phi Mặc, liền vội nhét bạc qua, nịnh nọt gật đầu:     "Khúc Châu, ta muốn đi Khúc Châu!"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem26,459
Số chương11
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Chữa Lành, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20253590
Chương 222/4/20254360
Chương 332/4/20255760
Chương 442/4/20255770
Chương 552/4/20255270
Chương 662/4/20251930
Chương 772/4/20258900
Chương 882/4/20255310
Chương 992/4/20253660
Chương 10102/4/20255700
Chương 11112/4/20254340
CỎ MỤC HÓA THÀNH ĐOM ĐÓM, GIÓ MÁT ĐẾN RỒI!

CỎ MỤC HÓA THÀNH ĐOM ĐÓM, GIÓ MÁT ĐẾN RỒI!

CỎ MỤC HÓA THÀNH ĐOM ĐÓM, GIÓ MÁT ĐẾN RỒI!
26459
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
10:47 16/12/2025

Mô tả

(Văn án)

Tin tức Hứa Phi Mặc được thăng chức đến Túc Châu được thông báo cho tất cả mọi người. 

Duy chỉ có vị hôn thê của huynh ấy là ta bị giấu nhẹm.  

Huynh ấy chê ta ngốc nghếch, chê ta cứ mãi quấn lấy huynh ấy. 

"Lần này được thăng chức, nhờ có Từ tiền bối ở Khúc Châu tiến cử, nhất định phải đến cảm tạ."  

"Chúc Tiểu Huỳnh? Không cần báo cho nàng đâu, nàng như con chó vậy, tự sẽ ngửi được mùi mà mò đến Túc Châu thôi."  

Ta tình cờ nghe được một đoạn như thế, quay về nhà lòng hớn hở, bắt đầu thu dọn chiếc túi nhỏ đầy hoa của mình.  

Trước kia luôn là huynh ấy bỏ rơi ta, lần này ta muốn đi trước, đợi sẵn huynh ấy ở Túc Châu.  

Đến lúc Hứa Phi Mặc tới nơi, nhìn thấy một Tiểu Huỳnh thông minh như ta, nhất định sẽ ngớ người ra cho mà xem!  

Nhưng đến hôm sau, khi thuyền phu hỏi ta muốn đi đâu, ta gãi đầu, lại không nhớ ra được.  

Túc Châu? Khúc Châu? Hay là Tô Châu?  

Thuyền phu sốt ruột gãi tai, chuẩn bị đuổi ta xuống.  

Ta sợ ông ấy sẽ mắng ta như Hứa Phi Mặc, liền vội nhét bạc qua, nịnh nọt gật đầu:  

"Khúc Châu, ta muốn đi Khúc Châu!"